Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 902: Hội Nghị Thánh Địa Sẽ Tổ Chức Vào Hai Tháng Sau



Cộp cộp cộp...

- Toa Đóa Na các hạ.

Âm thanh trong trẻo và lạnh lùng vang lên phía sau hai mẹ con.

Toa Đóa Na quay đầu lại, Ly Nguyệt đang bình tĩnh nhìn cô.

- Có chuyện gì không?

Toa Đóa Na theo bản năng bảo vệ con gái ở sau lưng.

Ly Nguyệt nhìn cô bé buộc tóc hai chùm, bình tĩnh nói:

- Mục Lương đại nhân muốn gặp ngươi.

- Mục Lương các hạ muốn gặp ta?

Toa Đóa Na khẽ cau mày.

- Đúng vậy, còn có vài vị trưởng lão Ốc Đảo.

Ly Nguyệt thuận miệng đề cập một câu.

- Người của Ốc Đảo tới đây!!

Toa Đóa Na lập tức lên tinh thần.

- Đúng vậy, bọn họ đang chờ, mời các hạ đi theo ta.

Ly Nguyệt quay người ra hiệu nói.

- Được.

Toa Đóa Na không còn chần chừ gì nữa, nhanh chóng dắt con gái đi theo.

Ba người rời đi Siêu Thị Huyền Vũ, ngồi trên xe ngựa đã chuẩn bị trước đó rồi đi tới khu Trung Ương.

Trên xe, Nhã Kỳ ôm túi giấy, ngoan ngoãn ăn bắp rang.

Toa Đóa Na nhìn về phía cô gái tóc bạc, tò mò hỏi:

- Ốc Đảo tới thành Huyền Vũ là vì chuyện gì?

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp:

- Khi các hạ nhìn thấy bọn họ thì tự nhiên sẽ biết thôi.

- Vậy à.....

Toa Đóa Na mấp máy môi, không truy hỏi thêm nữa.

Không lâu sau đó, xe ngựa dừng lại trước Khu Vực Trung Ương.

Cô gái tóc bạc dẫn hai người tiến vào trong, dùng Thang Vận Chuyển đi lên tầng tám Trung Ương.

Trong phòng tiếp đãi, Mục Lương uống trà Tinh Thần, yên tĩnh chờ cô gái tóc bạc dẫn người tới.

Ba vị trưởng lão Ốc Đảo cũng rất yên tĩnh, chỉ lo vùi đầu uống hết ly trà này đến ly trà khác.

Chỉ cần ly trà cạn, tiểu hầu gái sẽ lập tức rót đầy, điều này khiến bọn họ càng uống nhanh hơn.

Trà mà bọn họ uống được làm từ lá của Trà Thụ Tinh Thần cấp 10, càng uống càng có lợi cho cơ thể.

Mục Lương nhàn nhã thưởng thức trà, hỏi:

- Ba vị có biết Thú Trân Châu và Cá Chuồn không?

- Thú Trân Châu... Nghe có chút quen tai.

Đại trưởng lão Ốc Đảo hơi cau mày nói.

Bối Nhĩ Liên suy nghĩ chừng hai thời gian hô hấp, ngước mắt nói:

- Ta biết trân châu, thứ này được giao dịch ở thành Bắc Hải, giá rất đắt đỏ.

- Ngươi có biết nơi nào tìm được Thú Trân Châu không?

Mục Lương truy vấn.

- Cái này thì ta không biết.

Bối Nhĩ Liên lắc đầu nói:

- Có lời đồn rằng Thú Trân Châu sinh sống ở một hòn đảo bí ẩn sâu trong Vùng Nước Mặn, nơi đó còn có chủng tộc nửa người nửa thú, Thú Trân Châu chính là thú cưng của bọn họ.

Hồ Tiên nhớ tới suy đoán của Mục Lương, nửa người nửa thú chắc là người cá?

Cô hơi nghiêng người tới trước, hồ nghi hỏi:

- Vậy trân châu ở thành Bắc Hải là từ đâu ra?

Bối Nhĩ Liên nói về những tin đồn mà cô đã nghe được:

- Có người suy đoán rằng một ít người thú sẽ thường xuyên đưa trân châu đến thành Bắc Hải, bí mật giao dịch với một vài thế lực.

Đại trưởng lão Ốc Đảo khàn khàn nói:

- Đây chỉ mới là suy đoán, thật hay giả không ai biết được.

Mục Lương lắc đầu, xem ra vẫn không hỏi được bất kỳ thông tin hữu ích nào.

- Cá Chuồn thì sao, các ngươi từng nghe nói tới sao?

Anh thuận miệng hỏi một câu, trong lòng không ôm quá nhiều hy vọng.

- Cá Chuồn..... Chưa từng nghe qua.

Ba vị trưởng lão Ốc Đảo lắc đầu, tỏ vẻ chưa từng nghe tới cái tên này.

- Vậy à!

Mục Lương híp mắt lại, im lặng suy nghĩ.

Cộp cộp cộp...

Bên ngoài phòng tiếp khách có tiếng bước chân truyền đến.

- Đại nhân Mục Lương, Toa Đóa Na đã đến rồi.

Ly Nguyệt đi vào phòng tiếp khách, theo sau là Toa Đóa Na và Nhã Kỳ.

- Toa Đóa Na các hạ.

Ba vị trưởng lão Ốc Đảo cùng nhau đứng lên, trong mắt mang theo kính ý nhìn chăm chú người phụ nữ vừa xuất hiện.

Toa Đóa Na nhìn thấy người quen đã rất lâu không gặp, ánh mắt cô hiện lên vẻ cảm khái, tò mò hỏi:

- Tại sao các ngươi lại tới đây?

- Chủ yếu là vì chuyện của Hội Nghị Thánh Địa…...

Bối Nhĩ Liên giải thích ngắn gọn, miêu tả đơn giản chuyện đã xảy ra.

- Cho nên các ngươi muốn tổ chức hội nghị ở thành Huyền Vũ?

Toa Đóa Na do dự một chút, sau đó chậm rãi gật đầu tán đồng:

- Thành Huyền Vũ đích thật là lựa chọn rất tốt.

Đại trưởng lão Ốc Đảo khàn khàn nói:

- Toa Đóa Na, thời gian mở Hội Nghị Thánh Địa vẫn chưa được xác định.

Ánh mắt của Toa Đóa Na lóe sáng, chân thành nói:

- Vậy thời gian tổ chức Hội Nghị Thánh Địa sẽ là hai tháng sau đi.

- Toa Đóa Na, không cần thương lượng với Thử Bỉ và Tây Phổ Hoa các hạ sao?

Đại trưởng lão Ốc Đảo ngạc nhiên hỏi.

- Không cần, thời gian tổ chức hội nghị cụ thể vẫn luôn do ta quyết định.

Toa Đóa Na lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Các ngươi chỉ cần thông báo cho bọn họ, để bọn họ tới tham gia đúng giờ là được.

……………

Bên trong phòng tiếp khách, Mục Lương uống trà nóng, nghe ba vị trưởng lão Ốc Đảo và Toa Đóa Na bàn luận.

Hồ Tiên ngồi bắt chéo hai chân, hơi nghiêng người về phía Mục Lương, thấp giọng hỏi:

- Mục Lương, ngươi dự định để ai đi tuyên truyền?

Mục Lương ngừng uống trà, khóe miệng anh nhếch lên, quay đầu nhìn cô gái đuôi hồ ly, không nói gì.

Hồ Tiên mờ mịt chớp chớp đôi mắt đỏ rực, ngay lập tức hiểu được ý của Mục Lương.

Cô quyến rũ hỏi:

- Ngươi muốn để cho ta đi?

- Không có người nào thích hợp hơn ngươi.

Mục Lương cười nói.

Ngoại trừ anh, người có đầu óc buôn bán nhất thành Huyền Vũ chính là cô gái đuôi hồ ly, cô cực kỳ thích hợp để đi tuyên truyền.

- Vậy Phố Buôn Bán làm sao bây giờ?

Hồ Tiên nhăn mũi.

Nếu có thể lựa chọn, cô vẫn hy vọng có thể ở lại thành Huyền Vũ, mỗi ngày nhìn thấy anh.

- Trong khoảng thời gian ngươi rời đi thì Phố Buôn Bán sẽ tạm thời để cho Mễ Nặc quản lý.

Mục Lương ôn hòa nói.

Cô gái tai thỏ vừa vặn đang rảnh rỗi, có thể học cách quản lý Phố Buôn Bán, có thêm kinh nghiệm cho bản thân một chút.

-.....

Hồ Tiên chỉ có thể gật đầu.

Phố Buôn Bán đã hoàn thiện ở mọi phương diện, cho dù Mễ Nặc không hiểu gì cả thì cũng có thể để cho Phố Buôn Bán vận chuyển.

Mục Lương nhẹ nhàng vỗ vai cô gái đuôi hồ ly, ôn hòa nói:

- Ta sẽ để cho Hạ Lạc và Hổ Tây cùng đi với ngươi.

Hạ Lạc biết bay, nếu như xảy ra bất trắc gì ở Ốc Đảo thì cô ấy có thể mang cô gái đuôi hồ ly rời đi.

Hơn nữa cô ấy rất thích khám phá thế giới, vừa vặn lần này chính là cơ hội tốt nhất.

Nhiệm vụ của Hổ Tây chính là tìm hiểu tin tức, có thể biết trước tình hình từng tòa thành.

- Được.

Đôi tai lông nhung của Hồ Tiên run lên, cô hiểu rõ tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này, vì vậy không từ chối nữa.

Mục Lương suy nghĩ một chút, mỉm cười nói:

- Ngươi phân phó Xưởng In Ấn nhanh chóng in một đợt tờ rơi, sau đó chụp vài tấm ảnh phong cảnh của thành Huyền Vũ, có thể dùng chúng để đi tuyên truyền.

- Ta sẽ an bài xuống dưới.

Hồ Tiên nghiêm túc gật đầu.

- Mục Lương các hạ.

Bối Nhĩ Liên đột nhiên lên tiếng.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương ngước mắt nhìn lại.

Bối Nhĩ Liên cung kính hỏi:

- Thành Huyền Vũ vẫn sẽ di chuyển trong thời gian diễn ra Hội Nghị Thánh Địa sao?

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Sau khi thành Huyền Vũ đến thành Bắc Hải, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lần này ta sẽ dừng lại đến khi Hội Nghị Thánh Địa kết thúc.

Việc tổ chức Hội Nghị Thánh Địa sớm hơn đã làm rối loạn kế hoạch tiếp theo của Mục Lương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận