Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1597: Hãng Phim Thành Huyền Vũ

Màn chiếu phim rất lớn, rộng năm mét năm, dài mười mét và được làm bằng tơ nhện của Nhện Quỷ Ảnh, như vậy có thể đảm bảo độ trắng sáng và tính dẻo dai của nó.

- Ta vẫn không hiểu.

Mễ Nặc chậm rãi lắc đầu, ánh mắt mờ mịt.

- Đợi chút nữa ngươi sẽ biết.

Mục Lương vươn tay xoa đầu cô gái tai thỏ, thậm chí còn đè cong đôi tai lông nhung của nàng.

- Chúng ta ngồi ở đâu vậy?

Nguyệt Thấm Di nhìn quanh toàn bộ sảnh số một, nơi đây có hơn ba trăm chỗ ngồi, tất cả đều được làm bằng lưu ly và được cố định tại chỗ.

Tuyết Cơ nhẹ nhàng nói:

- Ngồi ở giữa, sẽ cho hiệu quả xem tốt nhất.

Cô đã ở sảnh số một cả buổi sáng, đã xem phim ba lần cho nên biết ngồi ở đâu để xem tốt hơn.

- Vậy thì ngồi ở giữa đi.

Mục Lương cất bước đi lên trước, ngồi xuống vị trí ở giữa.

Nguyệt Thấm Lan ngồi bên trái anh, Mễ Nặc ngồi bên phải, Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Di thì ngồi hai bên.

- Ta đi chiếu phim.

Tuyết Cơ hào hứng đi lên.

Mễ Nặc quay đầu nhìn lại thì mới phát hiện phía sau sảnh số một có một ô cửa sổ bằng lưu ly, cuối lối đi có một cánh cửa nhỏ..

Bách Biến Ma Nữ mở cửa nhỏ đi vào bên trong, nơi đó là phòng chiếu phim.

Phía sau cửa sổ lưu ly có một kiện linh khí cao cấp nhìn rất giống Máy Quay Phim, đây là Máy Chiếu Phim mà Mục Lương chế tác.

Tuyết Cơ nhấn tinh thạch ma thú bên trên Máy Chiếu Phim, gợn sóng vô hình khuếch tán ra ngoài.

Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc trừng lớn, nàng nhìn Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng trong sảnh số một ngừng tỏa sáng, xung quanh chìm vào trong bóng tối.

Dụ~

Ảo ảnh từ Máy Chiếu Phim bắn ra, xuyên qua cửa sổ lưu ly và rơi vào trên màn chiếu phim cực lớn, hình ảnh vừa vặn phủ kín toàn bộ màn chiếu.

- Bắt đầu rồi.

Vẻ mặt của Mục Lương trở nên tập trung, trong lòng anh vẫn rất mong đợi.

Màn chiếu phim sáng lên, xuất hiện hình ảnh, đó là quang cảnh của thành Huyền Vũ từ trên nhìn xuống, sau đó là âm nhạc êm tai vang lên.

Mục Lương nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện ở bốn góc sảnh số một đều có Máy Phát Nhạc.

Hình ảnh trên màn chiếu vẫn còn tiếp tục, quang cảnh thành Huyền Vũ biến mất, thay vào đó là Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ.

Trong lúc mọi người còn đang khó hiểu thì tất cả những chiếc lá trên Trà Thụ Sinh Mệnh đều rơi rụng, sau đó xếp lại thành năm chữ to ở giữa màn chiếu phim: Hãng phim thành Huyền Vũ.

Đôi môi của Mễ Nặc mở lớn, phim điện ảnh còn chưa bắt đầu nhưng đã mang đến cho nàng sự rung động vô cùng lớn.

- Đây là đầu phim.

Giọng nói của Tuyết Cơ vang lên sau lưng mọi người.

Cô bước ra khỏi phòng chiếu phim và ngồi sau nhóm Mục Lương.

- Cái này ngươi làm như thế nào vậy?

Mễ Nặc kinh ngạc hỏi.

- Bạch Cầu?

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng hỏi.

Bạch Cầu là tên ở nhà của Thú Điện Mộng, không có thay đổi.

- Đúng vậy, chính là nhờ Bạch Cầu hỗ trợ.

Tuyết Cơ gật đầu nói.

Cô đã được xem phim trên điện thoại di động của Mục Lương và phát hiện mỗi bộ phim trước khi bắt đầu đều có đầu phim, cho nên cô đã suy nghĩ để làm một đầu phim riêng.

Cô dựa vào năng lực của Thú Điện Mộng để hiện thực hóa ý tưởng rồi dùng Máy Quay Phim quay lại, tiếp theo lợi dụng linh khí chỉnh sửa phim ghép lại thành một đoạn ngắn.

- Hãng phim thành Huyền Vũ, cái tên rất tốt.

Mục Lương cười khẽ một tiếng rồi khen ngợi.

Hãng phim thành Huyền Vũ, sau này chỉ cần xem phim thì sẽ nhớ ngay đến thành Huyền Vũ, đó là chuyện tốt.

- Thành chủ đại nhân thích là tốt rồi.

Tuyết Cơ âm thầm thở phào một hơi.

Ngay sau khi đầu phim kết thúc, phim điện ảnh chính thức bắt đầu.

Cô gái tai thỏ và những người khác tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm vào màn chiếu với ánh mắt sáng rực.

Lòng bàn tay của Nguyệt Thấm Di đổ mồ hôi, trong lòng vừa khẩn trương vừa tò mò, cuối cùng thì bản thân trên phim sẽ trông như thế nào?

Trên mặt Mễ Nặc và Ly Nguyệt tràn đầy ngạc nhiên, hai người nhìn thấy hình ảnh cử động trên màn chiếu cực lớn, trong lòng đã bị chấn động tột đỉnh.

- Đây chính là điện ảnh sao...?

Mễ Nặc nghiêng người tới trước, rất sợ bỏ lỡ bất cứ thứ gì.

Bối cảnh trong phim dựa trên bối cảnh của lục địa cũ, kể về chuyện một con rồng độc ác đã bắt công chúa, sau đó kỵ sĩ đã dẫn người đi giải cứu nàng ấy, cuối cùng hai người yêu nhau và sống hạnh phúc mãi về sau.

Đây là một câu chuyện theo khuôn sáo cũ, nhưng Mục Lương hiểu rõ, chuyện khuôn sáo cũ mới đủ hấp dẫn người khác.

Mở đầu phim là cảnh một thị trấn nhỏ phồn hoa, công chúa lén lút lẻn ra khỏi hoàng cung và chạy bên ra ngoài chơi đùa.

Mà vị công chúa này không ai khác chính là Nguyệt Thấm Di thủ vai, lấy dung nhan và khí chất của cô, đóng vai công chúa là dư dả.

Kỵ sĩ là do một nữ diễn viên đảm nhận, cô ta ăn Phú Năng Trân Châu nhận được năng lực biến hình, từ đó nữ biến nam giả trang thành kỵ sĩ.

Dù sao thì trong phim có một vài cảnh mập mờ, nếu đổi thành diễn viên nam thì Nguyệt Thấm Di sẽ từ chối.

-....

Khi Nguyệt Thấm Di nhìn thấy bản thân xuất hiện trên màn ảnh, cô không nhịn được ngượng ngùng giơ tay che mắt lại, nhưng trong lòng lại tràn đầy tò mò không biết mình diễn như thế nào, thế là lại xòe ngón tay ra tiếp tục xem.

- Chị Thấm Di thật xinh đẹp.

Mễ Nặc nhẹ giọng khen ngợi, lúc này cô gái tai thỏ đã xem đến mê mẩn.

Nguyệt Thấm Lan và Ly Nguyệt giữ im lặng, nhìn dáng vẻ tập trung kia, rõ ràng cũng đã xem mê mẩn.

Bộ phim vẫn còn tiếp tục, công chúa ham chơi gặp kỵ sĩ đang nghỉ phép, và giống như những câu chuyện cổ tích khác, hai người đã yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Hai người yêu nhau trải qua ba ngày ngọt ngào trong thị trấn, rồi sau đó xảy ra chuyện bất ngờ, công chúa bị vương hậu ác độc phái người bắt trở về.

Chỉ là công chúa còn chưa tới hoàng cung thì đã bị ác long tấn công, trong lúc hoảng loạn thì công chúa bị ác long bắt đi.

Nhìn đến đây, Mễ Nặc cùng Ly Nguyệt bọn người không nhịn được lên tiếng kinh ngạc thốt lên.

- Vương hậu quá đáng ghét, bọn họ rõ ràng là yêu nhau mà!

- Cô ta đáng ghét giống như vương hậu trong công chúa Bạch Tuyết vậy!

Hai người nhỏ giọng thầm thì, dáng vẻ tức giận kia khiến Mục Lương không nhịn được bật cười.

Có thể khiến Mễ Nặc và Ly Nguyệt xem đến nhập vai, chứng minh phim điện ảnh đã thành công.

Nguyệt Thấm Di cũng hiểu rõ điểm này, trong lòng nàng nhẹ nhàng thở ra, không khỏi lén lút nhìn về phía Mục Lương.

Đúng lúc này, anh cũng nhìn về phía cô, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Khóe môi của Mục Lương giương lên, anh nói bằng khẩu hình, khen ngợi:

- Diễn rất tốt.

Trong lòng Nguyệt Thấm Di hoảng hốt, vội vàng dời ánh mắt sang chỗ khác, gương mặt xinh đẹp lại nhanh chóng đỏ lên.

Phim điện ảnh vẫn còn tiếp tục.

Sau khi kỵ sĩ biết công chúa xảy ra chuyện sau, anh lập tức tiến đến nghĩ cách cứu viện.

Kỵ sĩ và ác long đấu trí đấu dũng, cuối cùng đã giải cứu công chúa thành công, hơn nữa giành được sự thưởng thức của quốc vương đối với mình, cuối cùng quốc vương gả công chúa cho hắn, hai người kết hôn trở thành vợ chồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận