Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 908: Chưa Chắc Nhiệm Vụ Sẽ Thất Bại Đâu.



- Chuyện Hội nghị Thánh địa sao?

Kim Phượng nhíu mày, hội nghị có liên quan gì với thành Huyền Vũ chứ? Cô khó hiểu hỏi:

- Các hạ, lời này của ngươi có ý tứ gì?

Già Lạc tao nhã nói:

- Sau hai tháng nữa, hội nghị thánh địa sẽ được cử hành, bọn họ đã chọn địa điểm tổ chức ở thành Huyền Vũ.

- Không đúng, còn hơn năm tháng nữa mới tới Hội nghị Thánh Địa mà.

Kim Phượng theo bản năng mở miệng phản bác.

- Hội nghị đã quyết định sẽ tổ chức trước thời gian dự kiến, cho nên nó sẽ tổ chức vào hai tháng sau.

Nguyệt Phi Nhan không để ý, cô buông tay nói:

- Nếu các hạ không tin, có thể tự mình tính toán một chút.

Kim Phượng trầm mặc xuống dưới, cô ấy cũng không tính toán làm gì, đối phương không có lý do gì để lừa cô ấy, hơn nữa, nếu bọn họ làm như vậy cũng không được lợi lộc gì.

- Các hạ, chúng ta tới đây chủ yếu vì chuyện tài liệu hung thú.

Già Lạc chuyển chủ đề về đúng hướng.

Kim Phượng khôi phục lại ung dung, bình tĩnh nói:

- Ta nói rồi, dùng linh khí cao cấp loại hình công kích đến giao dịch.

Già Lạc bình tĩnh nói:

- Chuyện đó không thành vấn đề, nhưng chúng ta phải kiểm tra tài liệu hung thú một chút, mới có thể tiến hành giao dịch.

- Những tài liệu hung thú mà các ngươi cần, nhanh nhất cũng phải một tháng thời gian nữa, chúng ta mới có thể thu thập đủ.

Kim Phượng thản nhiên buông tay ra, lạnh nhạt nói:

- Cho nên hiện tại không xem được.

Già Lạc nhíu mày, trên mặt cô lộ ra vẻ không hài lòng.

Tài liệu hung thú không có, có nghĩa là giao dịch bằng nước bọt, thế thì có chuyện gì để bàn bạc nữa đây?

…………

Già Lạc đứng lên, đôi mắt màu xanh da trời của cô lạnh lùng nhìn Kim Phượng, lạnh nhạt nói:

- Nếu đã như vậy, thế thì chúng ta không còn gì để nói.

Cô kéo ghế ra, chuẩn bị rời đi.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ cũng rất tức giận, cả hai trừng mắt nhìn Kim Phượng, sau đó đứng lên rời đi.

- Các ngươi đừng tức giận, khi nào các ngươi có thể lấy ra Linh khí cao cấp thì chúng ta lại bàn tiếp.

Kim Phượng đột nhiên lên tiếng.

Cô không tin thành Huyền Vũ thật sự nguyện ý lấy linh khí cao cấp để làm giao dịch.

Linh khí cao cấp chính là thứ mà có tiền cũng không thể mua được, thế mà lần này lại lấy ra để giao dịch tài liệu hung thú, cái này khiến cô ta rất hoài nghi.

- Hừ, chị Già Lạc chính là Linh khí sư Cao cấp, linh khí cao cấp chẳng là cái gì cả!

Nguyệt Phi Nhan hừ lạnh một tiếng.

Ánh mắt của Kim Phượng thoáng qua vẻ ngạc nhiên, kinh ngạc hỏi:

- Ngươi là Linh khí sư Cao cấp?

Già Lạc khẽ hất hàm, ngạo nghễ nói:

- Các hạ, ngươi đã mất đi một cơ hội giao dịch với thành Huyền Vũ, chúng ta sẽ mua sắm tài liệu hung thú với những thành khác.

Trước khi Phi Thuyền vận chuyển xuất phát, Mục Lương cũng đã bày mưu đặt kế cho cô, có thể tự chủ quyết định kết quả cuộc giao dịch lần này.

Thành Huyền Vũ cần Thú Lục Phù, Thú Phù Không và những loại tài liệu hung thú khác, nhưng không phải chỉ một mình thành Phượng mới có.

Đôi mắt của Kim Phượng hơi hơi co rụt, đột nhiên có chút hối hận.

- Đi thôi.

Già Lạc xoay người đi ra ngoài.

Nguyệt Phi Nhan và cô gái Ma Cà Rồng cất bước đuổi theo, sấm rền gió cuốn rời đi phòng tiếp khách.

Lúc rời đi, Già Lạc giơ tay chạm lên thanh Cốt Kiếm treo bên hông.

Ba người trở về bằng đường cũ, rời khỏi Phủ Thành Chủ.

Hi Bối Kỳ bĩu môi, nhỏ giọng thì thầm:

- Chị Già Lạc, lần này chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ của Mục Lương rồi.

Nguyệt Phi Nhan phồng má như bánh bao, tức giận nói:

- Đây không phải là lỗi của chúng ta, là lão bà kia lừa chúng ta, hại chúng ta đến một chuyến tay không.

Đôi mắt màu xanh da trời của Già Lạc lấp lóe, bình tĩnh nói:

- Chưa chắc nhiệm vụ sẽ thất bại đâu.

- Chị Già Lạc, ngươi nói vậy là có ý gì?

Hi Bối Kỳ kinh ngạc hỏi.

- Đợi chút nữa ngươi sẽ biết.

Già Lạc bình thản cười một tiếng.

Cô gái Ma Cà Rồng và cô gái tóc đỏ liếc nhau không nói lời nào.

Cộp cộp cộp...

Sau lưng ba người truyền đến tiếng bước chân, là hầu gái Phủ Thành Chủ đuổi tới.

Hầu gái thở hổn hển hô:

- Các hạ, xin chờ một chút!

- Tới rồi.

Già Lạc nhếch miệng cười.

Cô xoay người nhìn về phía hầu gái, thu hồi ý cười trên môi, lạnh giọng hỏi:

- Còn có việc gì sao?

Hầu gái sợ sệt nói:

- Các vị, thành chủ đại nhân của chúng ta muốn nói chuyện nghiêm túc với các ngươi.

- Hai bên còn có gì để nói nữa chứ?

Già Lạc hỏi ngược lại.

Hầu gái vội vàng đáp:

- Thành chủ đại nhân của chúng ta đã nói, nhanh nhất là nửa tháng có thể tập hợp đủ tài liệu hung thú.

Già Lạc híp mắt lại, nhàn nhạt nói:

- Ta không cảm giác được thành ý giao dịch của thành chủ các ngươi.

- Đi thôi, chúng ta trở về.

Cô bỏ lại một câu, sau đó xoay người nhanh chóng bước đi.

Lần này, cô thật sự rất muốn nhanh chóng rời khỏi thành Phượng.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ dấu hỏi đầy đầu, đối phương muốn tiếp tục bàn bạc, vì sao không ở lại tiếp tục thương lượng?

Mặc dù không nghĩ ra, nhưng cả hai vẫn đuổi theo bước chân của Già Lạc.

Hầu gái bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là xoay người trở vào Phủ Thành Chủ.

Bên trong phòng tiếp khách.

Kim Phượng rũ mắt nhìn xuống, khi chỉ nghe có một tiếng bước chân tới gần, cô đã biết kết quả.

Hầu gái trở lại phòng tiếp khách, hồi báo những gì mà Già Lạc đã nói.

- Thành ý giao dịch...

Kim Phượng cau mày, mím môi, mặt mũi cô ta tràn đầy khó chịu.

Cô ta hiểu rõ Già Lạc muốn mình thể hiện thành ý, chẳng hạn như giao trước một nhóm tài liệu hung thú.

Kim Phượng cúi đầu im lặng trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên nói:

- Đi liên lạc người của bộ lạc Tây Hiểu, thông báo bọn họ tối nay đưa một nhóm tài liệu Thú Lục Phù tới, ta muốn nhìn thấy chúng trước khi trời sáng.

- Vâng.

Hầu gái cung kính đáp, xoay người bước nhanh rời đi.

Bộ lạc Tây Hiểu là một bộ lạc cỡ lớn được thành Phượng che chở, cách thành Phượng chỉ có năm tiếng đi bộ.

Bộ lạc Tây Hiểu dựa lưng vào một sơn cốc, bên trong có Thú Lục Phù sinh sống theo bầy và các loại hung thú khác, đó là một bộ lạc như 'Trại Chăn Nuôi' khổng lồ.

Có một Trại Chăn Nuôi như vậy, bộ lạc Tây Hiểu có thể nói là áo cơm không lo.

Nhưng khi thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ càng ngày càng đến gần, vì sống sót, vì tính toán lâu dài cho tương lai, bộ lạc Tây Hiểu chỉ có thể đi nương nhờ thành Phượng, tạm thời trở thành bộ lạc quy thuộc.

Bên ngoài thành Phượng, Già Lạc rời khỏi cửa thành, đi tới căn cứ trung chuyển.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ thấy xung quanh không có người ngoài, lúc này mới hỏi:

- Chị Già Lạc, tại sao vừa rồi ngươi không muốn tiếp tục thương lượng?

Già Lạc bình tĩnh nói:

- Yên tâm, sớm nhất là trước khi trời tối, bọn họ sẽ tới căn cứ trung chuyển tìm chúng ta để tiếp tục bàn bạc.

- Vậy nếu bọn họ không đến thì sao?

Hi Bối Kỳ nghiêng đầu hỏi.

- Nếu không tới trước khi trời tối, vậy thì ngày mai cũng sẽ tới.

Già Lạc nói với giọng điệu chắc chắn.

- Khẳng định như vậy?

Trên mặt của Nguyệt Phi Nhan lộ vẻ ngờ vực.

- Vì giao dịch linh khí cao cấp, cô ta chắc chắn sẽ đến.

Già Lạc xoay người lại nhìn về phía thành Phượng, linh khí cao cấp loại hình công kích, đó là thứ có thể gặp nhưng không thể cầu.

Thật coi bản thân mình rất đáng gờm? Cô sẽ không nuông chiều đối phương.

- Vâng.....

Nguyệt Phi Nhan bất đắc dĩ chỉ có thể tin tưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận