Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2432: Đầu Óc Của Người Này Thật Sự Không Có Vấn Đề Sao?

Trên phi thuyền vận chuyển, trong khoang thuyền giam giữ Bá Lệ, hắn ta đang nỗ lực tránh thoát xiềng xích trên người.

Hổ Tây khoanh hai tay trước người, lạnh nhạt nói:

- Từ bỏ đi, ổ khóa này được chế tạo từ Thép Tím, còn khắc mười tám loại ma pháp trận, cho dù là cường giả Vương giai thì cũng không thể tránh thoát.

Thép Tím là tài liệu có thể phụ ma, chỉ kém hơn tinh thạch ma thú và tinh thạch hung thú.

Trên bề mặt của xiềng xích Thép Tím trói lại công tước Bá Lệ được khắc ma pháp trận áp chế thực lực, càng giãy giụa thì xiềng xích sẽ ràng buộc càng chặt.

- Đáng chết, các ngươi không thể đối xử với ta như vậy!

Bá Lệ nói với sắc mặt khó coi, nhìn Hổ Tây với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống nàng.

Hổ Tây trợn trắng mắt nói:

- Chậc, ngươi dám đánh cắp Thép Tím của chúng ta thì cũng nên đoán được ngày hôm nay mới đúng.

Công tước Bá Lệ tức giận nói:

- Ta là công tước của vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ, không phải là quý tộc của vương quốc Huyền Vũ các ngươi, muốn bắt ta phải được bệ hạ chúng ta đồng ý!

Hổ Tây bĩu môi, nói không chút để ý:

- Đó là quy củ của vương quốc các ngươi, không phải là quy của của vương quốc chúng ta.

- Ngươi xúc phạm hiến pháp của vương quốc Huyền Vũ chúng ta cho nên phải tiếp nhận trừng phạt.

Giọng nói của cô tràn đầy sự ngạo nghễ.

Công tước Bá Lệ phẫn nộ rít gào:

- Ta không phải là người của vương quốc Huyền Vũ các ngươi, dựa vào cái gì mà xử phạt ta?

Hổ Tây tức giận nói:

- Bởi vì ngươi trộm Thép Tím của chúng ta.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Ngươi nói nhảm với hắn nhiều như vậy để làm gì, đánh bất tỉnh hắn rồi đưa về vương quốc để bệ hạ xử trí là được rồi.

Lan Đế cất bước đi tới.

Hổ Tây ngáp một cái, nói:

- Không sao, ta đang buồn chán nên tán gẫu với hắn một chút.

-...

Khóe mắt của Bá Lệ khẽ giật một cái, có cảm giác bị vũ nhục.

Lan Đế thấp giọng nói:

- Bên cung điện truyền tin, nói là bệ hạ có việc muốn hỏi hắn ta.

- Chuyện gì?

Hổ Tây chớp chớp đôi mắt cam.

Lan Đế nhỏ giọng đáp:

- Truy tìm vị Ma Pháp Sư hệ Không Gian kia.

- A, ý của ngươi là cái tên Ma Pháp Sư giúp hắn trộm Thép Tím?

Hổ Tây nói rồi liếc nhìn công tước Bá Lệ.

- Ừm, chính là hắn.

Lan Đế gật đầu một cái.

Hổ Tây lại liếc nhìn công tước Bá Lệ lần nữa, tròng mắt đảo một vòng.

- Muốn dùng ma dược nói thật sao?

Lan Đế nhỏ giọng mở miệng.

Hổ Tây gật đầu:

- Dùng chứ, như vậy mới có thể đảm bảo hắn nói thật.

- Được!

Lan Đế lấy ra một bình thuốc, đổ ra một viên thuốc màu xám tro.

- Các ngươi muốn làm gì?

Đồng tử của Bá Lệ co rút lại, cảnh giác nhìn chăm chú vào viên thuốc trên tay cô gái tóc nâu.

Khóe môi của Lan Đế cong lên:

- Đây là thứ tốt, có tiền cũng không mua được đâu.

Bá Lệ lo sợ nuốt nước miếng, lạnh lùng nói:

- Ta không uống, cút đi!

- Chuyện này không phải do ngươi quyết định.

Hổ Tây nhếch miệng cười, giơ nắm đấm tung một quyền mạnh vào bụng của đối phương.

- Ưm ~~~

Yết hầu của Bá Lệ nhấp nhô, sắc mặt đỏ lên, cắn răng ngậm chặt miệng.

- Ái chà chà, đánh như vậy mà vẫn không chịu mở miệng nha.

Đôi mắt đẹp của Hổ Tây híp lại.

- Vậy lấy đồ cạy ra.

Lan Đế lấy ra một cây gậy bằng lưu ly, tính toán dùng nó cạy miệng của Bá Lệ.

Sắc mặt của Bá Lệ vô cùng âm trầm, gậy lưu ly chọc vào miệng, trên tay thiếu nữ bắt đầu dùng sức.

- Ư ư ư ~~~

Công tước Bá Lệ cắn chặt khớp hàm, không cho gậy lưu ly cạy ra hàm răng.

Hổ Tây lại nện một quyền vào bụng hắn, lần này dùng tới toàn lực.

- A!

Công tước Bá Lệ không khỏi mở miệng hét thảm một tiếng, thiếu nữ thấy thế lập tức nhét viên thuốc vào miệng hắn rồi lại dùng gậy lưu ly đâm đến yết hầu.

- Ực ực ~

Yết hầu của hắn ta nhấp nhô, ma dược đã bị nuốt xuống.

- Hắn nuốt rồi, giải quyết xong.

Hổ Tây hài lòng vỗ tay một cái.

Công tước Bá Lệ tức giận hỏi:

- Rốt cuộc các ngươi vừa cho ta ăn thứ gì?

Hổ Tây cười đáp:

- Đây là ma dược để ngươi nói thật, nếu như nói dối thì nó sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.

Ánh mắt của công tước Bá Lệ lạnh lùng, hắn ta không tin tưởng trên đời lại có loại ma dược như vậy.

Hổ Tây kéo một cái ghế gỗ tới rồi ngồi xuống, bắt đầu tra khảo:

- Ta hỏi ngươi, tên Ma Pháp Sư hệ Không Gian kia đang ở đâu?

Bá Lệ híp mắt lại, lạnh lùng nói:

- Hóa ra các ngươi muốn tìm Lam Khê.

- Thì ra hắn tên là Lam Khê, nghe tên có vẻ là một nữ nhân.

Hổ Tây gật đầu nói.

- Cô ta đang ở đâu?

Lan Đế hung hăng hỏi.

Bá Lệ nhếch miệng cười, quay đầu một chút:

- Thả ta rồi ta sẽ nói cho ngươi biết.

Lan Đế nghe vậy không khỏi trợn trắng mắt, chửi thầm một câu:

- Nhìn ngươi không giống kẻ ngu, tại sao lại có thể nói một câu thiểu năng trí tuệ như vậy chứ?

- Là đang có dấu hiệu thiểu năng trí tuệ.

Hổ Tây gật đầu nhận đồng.

Lan Đế trở tay một cái, lấy ra một chiếc lông vũ:

- Ngươi không chịu nói thì ta có biện pháp để ngươi mở miệng.

- Cái này hình như là lông vũ của ngươi phải không?

Hổ Tây buột miệng hỏi.

Lan Đế nghe vậy khuôn mặt xinh đẹp lập tức ửng đỏ, liếc xéo người bên cạnh một cái rồi tức giận nói:

- Ngươi biết trong lòng là được rồi, nói làm gì hả?

Cô nhìn về phía Bá Lệ, dùng lông vũ khảy lòng bàn chân hắn ta.

Vẻ mặt của Bá Lệ cứng đờ, không biết Lan Đế đang làm gì.

- A, ngươi không sợ ngứa sao?

Đôi mắt của Lan Đế trừng lớn.

Hổ Tây giơ tay đỡ trán:

- Ngươi đang cào ngứa hắn à?

- Đúng vậy.

Lan Đế nghiêm mặt gật đầu.

Hổ Tây không khỏi hỏi:

- Đây chính là biện pháp có thể khiến hắn mở miệng mà ngươi nói à?

- Đúng vậy, ta sợ nhất là cào ngứa.

Lan Đế ngây thơ nói.

- ...

Hổ Tây co giật khóe miệng, hoàn toàn hết chỗ nói rồi.

Công tước Bá Lệ nhìn Hổ Tây với ánh mắt như thấy đồ ngốc, trên mặt rõ ràng hiện lên mấy chữ: Đầu óc của người này thật sự không có vấn đề sao?

Lan Đế đỏ mặt hỏi:

- Vậy ngươi có biện pháp gì tốt hơn không?

- Đương nhiên, thảy hắn vào trong chảo dầu hoặc dùng dao tước thịt, dùng kim đâm vào kẽ móng tay, những thứ này đều tốt hơn so với biện pháp cào ngứa của ngươi.

Hổ Tây tức giận nói.

Bá Lệ nghe vậy khóe mắt co giật một cái, mỗi phương pháp mà Hổ Tây nói đều khiến cả người hắn ta tê dại.

Lan Đế bỏ lại lông vũ, thanh thúy nói:

- Có lý, nhưng bây giờ không có chảo dầu, chỉ có thể dùng hai biện pháp còn lại.

- Ta có dao, ngươi ra tay đi.

Hổ Tây rút ra một con dao găm sắc bén.

Lan Đế tiếp nhận dao găm, nhìn làn da lộ ra bên ngoài của Bá Lệ, không khỏi chậc lưỡi nói:

- Hắn là đàn ông mà làn da còn tốt hơn cả ta nữa!

- Hắn là quý tộc, không cần động tay động chân giặt quần áo nấu cơm gì gì đó, đương nhiên là làn da được bảo dưỡng rất tốt rồi.

Hổ Tây ngây thơ bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận