Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2180: Năm Viên Tinh Thạch Ma Thú Cấp 8.



- A cáp ~~~

Mục Lương ngáp một cái, dùng lưu ly chế tạo một bàn công tác và một cái ghế, sau đó lại chậm rãi ngồi xuống, nhìn đám người trước mặt, bình tĩnh mở miệng:

- Xếp hàng, từng người một tiến tới.

- A, còn phải xếp hàng nữa sao?

Đám người ngạc nhiên lên tiếng.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Xếp hàng mới trật tự, như vậy hiệu suất sẽ cao hơn.

- Đương nhiên, nếu không muốn xếp hàng thì hiện tại có thể rời đi.

Anh nhấc mắt lên, trong tròng mắt màu đen tràn đầy sự lạnh lẽo.

- Xếp hàng, chúng ta lập tức xếp hàng!

Thiếu nữ vừa rồi hô to rồi dẫn đầu đi tới trước bàn làm việc.

- Đáng ghét, bị xú nha đầu giành trước rồi.

Những người khác không vui, nhất thời một mảng ồn ào, chen lấn xô đẩy tiến lên, không ai nhường ai.

Mục Lương lạnh giọng:

- Nếu còn ầm ĩ thì đừng trách ta ném toàn bộ vào trong hồ là mồi cho cá.

- Xôn xao ~~~

Mọi người nhất thời im lặng lại, bất đắc dĩ đứng xếp hàng, còn có người âm thầm phân cao thấp lẫn nhau.

Mục Lương mắt nhắm mắt mở coi như không thấy, nhỏ giọng lầm bầm:

- Làm thế nào ta lại cảm thấy giống như hiện trường phỏng vấn?!

Hơn mười phút sau, trước bàn làm việc đã xuất hiện một hàng dài khoảng bốn, năm trăm người, tất cả đều thành thật đứng xếp hàng.

Mục Lương hài lòng gật đầu, lực chú ý rơi vào người cô gái xếp ở vị trí thứ nhất.

- Tên là gì?

Anh thuận miệng hỏi.

- Bối Bối.

Thiếu nữ nhẹ nhàng đáp.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Ừm, ngươi mang theo thứ gì đáng giá tới đây, tinh thạch ma thú?

- Đúng vậy, ta có tinh thạch ma thú, ba viên cấp 8.

Bối Bối cởi ra túi da thú bên hông rồi đổ ra tinh thạch ma thú bên trong.

Ba viên tinh thạch ma thú rơi xuống trước mặt Mục Lương, va chạm mặt bàn phát ra tiếng vang thanh thúy.

Ly Nguyệt cảm thấy bất ngờ, thiếu nữ trước mắt thoạt nhìn chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi, nhưng trên người cô ấy lại có ba viên tinh thạch ma thú cấp 8.

- Ba viên không đủ.

Mục Lương lắc đầu.

- A, ba viên không đủ à?

Nghe vậy, đôi mắt đẹp của Bối Bối trừng lớn, phồng má hỏi:

- Vậy ngươi muốn mấy viên mới có thể mang ta rời đi?

- Ít nhất là năm viên.

Mục Lương nhàn nhạt đáp.

- Năm viên sao...?

Bối Bối có chút ngạc nhiên, trong mắt hiện lên sự do dự.

Mấy lão giả đứng sau cô ấy thấy vậy lập tức giơ tay giành nói:

- Ta có năm viên tinh thạch ma thú cấp 8, để ta lên trước đi!

- Im lặng.

Mục Lương liếc nhìn đối phương một cái.

Lão giả xấu hổ cười làm lành, yên lặng thả tay xuống.

Bối Bối hít một hơi thật sâu, lại lấy ra một chiếc túi da thú khác từ trong ống tay áo, đổ ra tinh thạch ma thú bên trong.

- Lách cách ~~~

Thiếu nữ đổ ra hai mươi mấy viên tinh thạch ma thú với phẩm cấp khác nhau, cấp 6, cấp 7 đều có.

Bối Bối nhíu mũi nói:

- Những thứ này cộng lại có giá trị ngang với hai viên tinh thạch ma thú cấp 8.

Mục Lương nhìn lướt qua, gật đầu một cái:

- Đủ rồi.

Anh thu hồi một bộ phận tinh thạch ma thú, trả lại ba viên tinh thạch ma thú cấp 6 cho đối phương.

- A, ngươi trả lại ba viên cho ta sao?

Đôi mắt đẹp của Bối Bối bỗng nhiên sáng lên, vội vàng thu hồi ba viên tinh thạch ma thú cấp 6 vào túi, vui vẻ hỏi:

- Lúc nào thì chúng ta xuất phát vậy?

Mục Lương bình tĩnh trả lời:

- Ba ngày sau, ngươi có thể chờ ở chỗ này hoặc đến bãi cát phía bắc.

- Ta chờ ở chỗ này được rồi.

Bối Bối nói không chút do dự.

Cô đã đưa gần như toàn bộ gia sản cho Mục Lương, lo lắng anh thu tinh thạch ma thú chạy trốn, vậy đến lúc đó không biết đi đâu tìm người.

- Ừm.

Mục Lương gật đầu một cái, đột nhiên hỏi:

- Ta rất ngạc nhiên, ngươi chỉ có thực lực cấp 7, làm sao lại có nhiều tinh thạch ma thú cấp 8 như vậy?

Bối Bối giải thích:

- Cái này à, hai năm trước có người đánh lộn ở chân núi, cuối cùng cả hai đều chết hết, ta đi ngang qua lục soát được những thứ này trên người bọn họ.

-... Vận khí của ngươi thật tốt.

Mục Lương yên lặng một hồi, biết thiếu nữ không có nói dối.

- Hì hì, ta cũng cảm thấy như vậy.

Bối Bối cười như hoa nói.

Mục Lương phất tay, hô:

- Người tiếp theo, tên là gì?

- Tát Lạc.

Người đàn ông hồi đáp.

- Mang theo cái gì?

Mục Lương hỏi với giọng điệu nhàn nhạt.

- Cái này, đây là một loại mỏ hiếm.

Tát Lạc móc ra một tảng đá to bằng đầu người rồi thả ở trên bàn làm việc.

Đây là một tảng đá toàn thân đen kịt, giống như có thể hấp thu ánh sáng xung quanh, tia sáng chiếu vào mặt trên đều không thể chiết xạ và dội ngược lại.

Giọng nói lạnh nhạt của Ly Nguyệt vang lên:

- Đây là loại đá gì?

- Ta cũng không biết, nó là bảo vật gia truyền của gia tộc ta.

Tát Lạc lắc đầu.

Mễ Á ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi lấy bảo vật gia truyền để giao dịch?

Tát Lạc giơ tay gãi đầu, ngượng ngùng trả lời:

- Ta bất ngờ bị gió lốc cuốn vào đây, nếu như không thể đi ra ngoài thì bảo vật gia truyền cũng sẽ mãi mãi ở lại chỗ này, không bằng dùng nó đổi lấy ta tự do.

- Có lý.

Mễ Á gật đầu nhận đồng.

Tát Lạc suy nghĩ một chút, nói đúng sự thật:

- Thật ra ý định của ta là tạm thời đặt nó ở chỗ các hạ, khi nào ta rời khỏi đây thì lại dùng năm viên tinh thạch ma thú cấp 8 đổi lấy nó.

- Có thể.

Mục Lương đáp ứng.

Tát Lạc sửng sốt một chút, đôi mắt dần dần sáng lên, hưng phấn hô:

- Thật tốt quá rồi, ngươi thật là người tốt bụng!

-...

Khóe miệng của Mục Lương co giật, lại bị phát một tấm thẻ người tốt.

- Người tiếp theo.

Anh hờ hững mở miệng.

Người thứ ba là một đại hán đầu trọc, bên cạnh hắn là năm cái túi da thú căng phồng:

- Đây là tài liệu ma thú ta bắt được trong mấy năm gần đây.

Hắn mở túi da thú, lộ ra tài liệu ma thú bên trong.

Mục Lương vung tay lên, ma thú tài liệu đều bay lên không trung, lơ lửng trên đỉnh đầu của mọi người.

Hắn nhìn lướt qua, nhàn nhạt nói:

- Nhiều tài liệu ma thú liệu như vậy nhưng lại không có một khối là cấp 8 trở lên, đại đa số đều là cấp 5 và cấp 6, không có ích gì đối với ta.

Người đàn ông đỏ mặt, nói với giọng khàn khàn:

- Dù không có tài liệu cấp 8 trở lên nhưng mà số lượng lại rất nhiều, như vậy vẫn không thể mang ta rời đi sao?

- Không thể.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Hắn không phải làm từ thiện, cũng không phải kẻ coi tiền như rác.

Người đàn ông trợn mắt nhìn, muốn buông lời ác độc nhưng vừa nhìn ánh mắt bình tĩnh của Mục Lương thì không khỏi khiếp đảm, chỉ có thể câm miệng.

Hắn đen mặt thu dọn tài liệu ma thú, hùng hùng hổ hổ rời đi.

- Người tiếp theo.

Mục Lương thu hồi ánh mắt, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ.

Một lão giả đi lên trước, kích động nói:

- Ta, ta có năm viên tinh thạch ma thú cấp 8.

Hắn lấy ra năm viên tinh thạch ma thú cấp 8 đặt ở trước mặt Mục Lương, kích động nhìn chằm chằm Mục Lương.

Anh bình thản nói:

- Được rồi, đứng sang bên cạnh đi.

- Tốt, tốt, tốt.

Lão giả nói liên tục ba tiếng tốt, đi tới bên cạnh Bối Bối rồi ngồi xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận