Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1204: Bạo Long Hình Người



Lần này ra ngoài, thiếu nữ tóc đỏ còn phải hoàn thành nhiệm vụ Mục Lương giao cho, chính là đến trung chuyển căn cứ, hoàn thành công tác kiểm tra, nhân tiện mang tinh thạch hung thú về.

- Ừm, ta cũng muốn gặp các anh.

Đôi mắt màu cam xinh đẹp của Hạ Lạc sáng lên, trong đầu hiện lên khuôn mặt hai người anh trai. Nguyệt Phi Nhan gật đầu, nhìn về phía Thái Khả Khả vẫn còn ngủ say.

- Thái Khả Khả, mau đứng lên, chớ ngủ.

Cô tức giận hô to một tiếng.

- A, đã xảy ra chuyện gì sao?

Thân thể của Thái Khả Khả run lên, giật mình, theo phản xạ có điều kiện xoay người đứng lên.

- Đừng cả ngày chỉ biết ngủ.

Nguyệt Phi Nhan hận không thể rèn sắt thành thép.

- Cái gì đó, đội trưởng, bình thường ta phải huấn luyện thân thể, tiêu hao sức rất lớn.

Thái Khả Khả ngáp một cái.

- Bây giờ ngươi không huấn luyện à?

Nguyệt Phi Nhan hai tay chống nạnh, Thái Khả Khả càng ngày càng không nghe lời. Cô ấy ngáp dài, gãi gãi cái trán ngồi dưới đất, nói lầm bầm:

- Ta sẽ không ngủ nữa.

Đôi mắt của Hạ Lạc nheo lại, nhận thấy có nhiều bóng đen trên bãi cát vàng, lờ mờ thấy không rõ lắm.

- Đội trưởng, dường như có vật gì đang đến gần.

Hạ Lạc không chắc chắn nói.

- Ở đâu?

Nguyệt Phi Nhan lấy lại tinh thần, vội vã quay đầu nhìn lại.

- Thì ở phía trước.

Hạ Lạc giơ tay lên chỉ về phía trước.

Thái Khả Khả vội vã đứng lên, nhìn theo về phía trước.

Trên bầu trời cát vàng, bóng đen càng ngày càng rõ ràng, khi khoảng cách với Ưng Lửa chỉ có mấy chục mét, dáng dấp bóng đen hiện lên trong mắt ba cô gái.

Đó là mười mấy con Hư Quỷ, phía sau đều có một đôi cánh to lớn, chúng đang tiến đến rất nhanh.

- Hư Quỷ! Đều là Hư Quỷ cấp sáu!!

Nguyệt Phi Nhan gọi to một tiếng.

- Thật tốt quá, ta sẽ đánh chúng nó.

Thái Khả Khả đột nhiên tràn đầy sinh lực, phấn khởi chuẩn bị rời khỏi khoang thuyền Lưu Ly.

Nguyệt Phi Nhan kéo thiếu nữ tóc màu xanh lại, nghiêm mặt nói:

- Đừng hấp tấp, ngươi không đối phó được nhiều Hư Quỷ cấp sáu như vậy, cứ để Tiểu Vũ giải quyết đi.

- Đúng vậy, cẩn thận một chút, cát ở nơi đây nhiều lắm, sẽ ảnh hưởng đến tầm nhìn.

Hạ Lạc đồng ý nói.

Thái Khả Khả cạc cạc cắn răng, trong lòng phiền muộn.

Vù vù vù…

Ưng Lửa dừng lại động tác tiến về phía trước, bắt đầu dùng sức đập cánh, cuồng phong gào thét, cát cuồn cuộn nổi lên về phía nhóm Hư Quỷ.

Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ cũng rít gào lên tiếng, đón gió tiếp tục hướng về phía trước.

Ưng Lửa nhận được sự khiêu khích của Hư Quỷ, nó lần nữa dùng sức đập cánh, lần này cánh mang theo hỏa diễm. Ngọn lửa xen lẫn hạt cát bị đốt nóng bỏng, phủi ở trên người Hư Quỷ.

Hư Quỷ nhất thời kêu lên thảm thiết, thân thể bị ngọn lửa thôn phệ, chật vật từ trên trời rơi xuống.

Ưng Lửa phun lửa ra. Nhiệt độ hơn ba năm độ, đơn giản có thể khiến Hư Quỷ chết đi. Chỉ là sau khi nó thi triển thiên phú hỏa diễm, đám người ngồi trong khoang Lưu Ly liền không dễ chịu. Mặc dù Lưu Ly đã chặn một phần nhiệt, nhưng nhiệt độ còn lại vẫn gây tổn thương với các nàng.

- Nóng quá, sắp không chịu nổi rồi.

Hạ Lạc mồ hôi nhễ nhại, gần như ngất đi vì nóng.

- Không sao đâu.

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp con ngươi màu đỏ.

- Đội trưởng, ngươi mặc Khôi Giáp Chu Tước, là dùng lông vũ Tiểu Vũ chế thành.

Thái Khả Khả kéo quần áo, lè lưỡi nói:

- Huống chi ngươi còn là Giác Tỉnh Giả nguyên tố hỏa, đương nhiên không sợ nóng.

- Ráng nhịn chút nữa, chờ Tiểu Vũ giải quyết chúng thì tốt rồi.

Nguyệt Phi Nhan nói một cách nghiêm khắc.

- Không nhịn được, nhanh bảo Tiểu Vũ dừng lại đi, Hư Quỷ còn lại thì để ta ra ngoài giải quyết.

Thái Khả Khả gấp giọng hô, cô gầm nhẹ một tiếng, cái trán mọc ra một đôi sừng rồng cong lên, cánh mọc ra sau lưng và đuôi rồng mạnh mẽ cũng mọc.

- Được rồi.

Nguyệt Phi Nhan thấy Hạ Lạc đã lung lay muốn ngã, không thể làm gì khác hơn là vội vàng lấy chuông lắc, dùng sức lung lay hai cái.

Keng keng~

Ưng Lửa dừng công kích, ngọn lửa trên người biến mất, nhiệt độ rất nhanh hạ xuống.

Trên không trung chỉ còn lại ba bốn con Hư Quỷ, tuy còn sống, nhưng cũng bị thương dưới đòn tấn công của Ưng Lửa.

- Ta đi đối phó Hư Quỷ.

Thái Khả Khả biến thành một con rồng lao ra khỏi khoang thuyền Lưu Ly, cầm trong tay một ngọn giáo phóng đến Hư Quỷ gần nhất.

- Chờ ta.

Nguyệt Phi Nhan cũng không nhẫn nại được, nào có đạo lý để thuộc hạ xông ở phía trước. Cô lấy ra quạt Chu Tước, đôi cánh của khôi giáp Chu Tước giang rộng, nâng cô bay lên, đuổi kịp cô gái tóc xanh.

- Ta cũng tới hỗ trợ.

Hạ Lạc thở sâu, tự cổ vũ tinh thần, sau đó cùng bay ra ngoài.

Đùng đùng đùng..

Binh sĩ Không Quân còn lại đều lấy nỏ quân dụng và hỗ trợ hỏa lực.

Thái Khả Khả rất mạnh, ngọn giáo trong tay bị coi thành cây gậy dài, dùng sức quăng về phía Hư Quỷ. Tiếp theo tiếp theo…

Khặc ~~~

Hư Quỷ rít gào lên tiếng, liều mạng h tới gần thiếu nữ tóc màu xanh.

- Cút!

Thái Khả Khả hung hãn hô.

CÔ dùng sức huy động ngọn giáo, trực tiếp đập nát đôi cánh của Hư Quỷ cấp sáu, cánh xoay tròn như một cánh diều gãy bay vào rừng Thạch Phong.

Hạ Lạc môi hồng khẽ nhếch, thở dài nói:

- Thật là lợi hại!!

- Đừng phân tâm.

Nguyệt Phi Nhan nhắc nhở.

- Được rồi.

Hạ Lạc vội vã vực dậy tinh thần.

Đôi mắt màu cam xinh đẹp của nàng ấy tỏa ra ánh sáng, vỗ bốn cánh sau lưng. Lông vũ màu cam giống như mũi tên nhọn bay ra, bắn công kích Hư Quỷ.

Chùm lông màu cam bay rất nhanh,, tinh chuẩn đâm thủng thân thể Hư Quỷ, đồng thời một khắc sau nổ kịch liệt.

Rầm rầm rầm ~~~ Cháy đen.

Mỗi một lông chim đều giống như lựu đạn, tiếng nổ mạnh liên hoàn vang lên, Hư Quỷ bị thương đã bay lên trời, đây chính là năng lực giác tỉnh của Hạ Lạc, lông vũ có khả năng bạo tạc, đây là năng lực mà những người khác ở Hạ gia không có.

Nguyệt Phi Nhan bị dọa sợ, thở dài nói:

- Hạ Lạc, ngươi cũng quá mạnh.

- Bình thường cha không cho ta sử dụng năng lực này.

Hạ Lạc ngượng ngùng nói. Nguyệt Phi Nhan còn muốn nói điều gì đó, lại bị tiếng rống lên của Thái Khả Khả cắt đứt.

- A, xuống địa ngục đi.

Thái Khả Khả rống to hơn, ngọn giáo trong tay không ngừng vung ra, đập về phía hai con Hư Quỷ khác, mạnh mẽ kinh khủng khiếp.

Cô tựa như Bạo Long hình người, sau khi biến thành rồng, sức chiến đấu bùng nổ. Chỉ trong chốc lát, hai con Hư Quỷ khác cũng bị giải quyết.

Nguyệt Phi Nhan nắm quạt Chu Tước, nhếch mép một cái, cô còn chưa kịp xuất thủ, trận chiến cũng đã kết thúc.

- Cô lỗ cô lỗ ~~~

Thiếu nữ tóc màu xanh một giây trước còn uy phong lẫm lẫm, một giây sau cái bụng kêu hai tiếng, mặt cười bỗng xụ xuống.

- Đội trưởng, ta đói, ta muốn ăn thịt!!

Thái Khả Khả lớn tiếng la hét.

- Đã biết, thịt sẽ cho ngươi ăn đầy đủ.

Nguyệt Phi Nhan tức giận cười nói.

Trong lòng của cô cảm thán, cũng chỉ có thành Huyền Vũ mới có thể nuôi được cái bụng không đáy của Thái Khả Khả.

Bên trong kênh Sương Mù, ba chiếc thuyền lớn đang bị hải lưu quỷ dị đẩy về phía trước.

Trên thuyền lớn, Kha Đa Lạp không còn sức lực, nói:

- Đội trưởng, nếu tiếp tục như vậy nữa thì sẽ chết đói.

- Trên thuyền không có nước ngọt, thức ăn cũng gần hết rồi.

Đại Tề dựa vào cột buồm, cầm nửa khối thịt khô bị nước biển làm ướt nhẹp trong tay.

- Ai~...

Mậu Đạt thở dài, cả người tiều tụy đi rất nhiều, thoạt nhìn già hơn mười tuổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận