Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 143: Băng Minh Xà

Anh luôn cảm thấy con động vật thuần dưỡng kia có hơi ngốc, sợ con Ma Dương Sáu Sừng kia đi vào vườn trồng trọt, ăn hết rau xanh trong vườn, như vậy thật muốn ăn thịt cừu.
- Be be.
Ma Dương Sáu Sừng ủy khuất kêu vài tiếng.
- Nghe lời, tránh qua một bên đi.
Khóe miệng của Mục Lương co quắp lại, bàn tay đặt trên đầu nó.
Con hàng ngốc nghếch này, làm nũng cũng không nên dùng gió xoáy tới cọ người, ai còn chịu được gió xoáy trên đỉnh đầu ngươi chứ.
- Be be !
Ma Dương Sáu Sừng kêu vài tiếng, ngoan ngoãn đi ra khỏi phòng khách.
Thật sự là ánh mắt u oán của cô gái tai thỏ, làm cho Ma Dương Sáu Sừng không chịu đựng được.
- Ly Nguyệt, đưa rắn cho ta.
Mục Lương nhẹ giọng nói.
Có được một năng lực Phản Xạ Xông Tới, phòng ngự của anh ít nhất lại tăng thêm gấp mấy lần.
Hiện tại, anh càng mong đợi sau khi thuần dưỡng con rắn kia xong, có thể có được ra năng lực gì mới.
Dù sao, có đôi khi Huyền Vũ cũng được gọi là Quy Xà, có rùa có thêm một con rắn mới là tuyệt phối.
- Đây.
Ly Nguyệt đưa tới một túi con rắn nhỏ.
- Chọn một con lớn nhất là được.
Mục Lương nhìn mấy con rắn ngọa nguậy trong túi vải, đưa tay bắt ra một con rắn lớn nhất.
- Ting! Kiểm tra đo lường được sinh mệnh cấp 0. Tiểu Bạch Xà, có thuần dưỡng hay không?
- Thuần dưỡng, đồng tiến tiến hóa đến cấp 5.
Mục Lương ra lệnh trong đầu.
- Ting! Khấu trừ 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công.
- Ting! Cấp 1 tiến hóa đến cấp 5, khấu trừ: 1111 0.
- Ting! Băng Minh Xà tiến hóa thành công.
- Ting! Có tiếp nhận thiên phú của Băng Minh Xà: Điều Khiển Hàn Băng hay không?
- Tiếp nhận thiên phú.
Mục Lương có hơi kinh ngạc.
Anh không nghĩ tới sẽ thuần dưỡng ra một con động vật hệ băng, còn tưởng rằng sẽ là hệ độc chứ?
- Ting! Điều Khiển Hàn Băng đang trong quá trình thay đổi... Quá trình thích ứng đang tiến hành... Truyền thừa hoàn tất.
Mục Lương cảm thấy toàn thân một hồi lạnh lẽo, hàn khí từ đầu chảy đến đuôi cột sống, cường hóa, sau đó rùng mình một cái rồi kết thúc.
- Hô !
Anh thở nhẹ một hơi, trong miệng phun ra sương trắng, mở ra bảng kỹ năng.
- Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Thể lực: 153.5.
Tốc độ: 149.3.
Sức mạnh: 148.2.
Tinh thần: 171.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 3550 năm.
Điểm thuần dưỡng: 140.
Điểm tiến hóa: 1172 690.
Năng lực:
Phản Xạ Xông Tới cấp 5.
Điều Khiển Hàn Băng cấp 5.
... Ẩn giấu...
Động vật thuần dưỡng:
Ma Dương Sáu Sừng.
Thiên phú: Phản Xạ Xông Tới cấp 5.
Băng Minh Xà.
Thiên phú: Điều Khiển Hàn Băng cấp 5.
Thực vật thuần dưỡng: ... Ẩn giấu...
- Ta mới chỉ 24 tuổi.
Mục Lương liếc nhìn hàng tuổi thọ.
Đến bây giờ, bản thân anh mới 24 tuổi, nhưng hiện tại đã sở hữu hơn ba nghìn năm tuổi thọ, đối với số tuổi thọ kia hoàn toàn không có cảm giác chân thật.
Lúc này, Tiểu Bạch Xà đã biến thành một con Băng Minh Xà chiều rộng, dài tám mét.
Toàn thân nó giống như băng tuyết màu trắng, vảy trên khuôn mặt giống như thủy tinh hơi trong suốt.
Mấy cô có cảm giác có một đợt gió lạnh lẽo.
- Đây chính là con rắn nhỏ mới vừa nãy, biến hóa cũng quá mức với khoa trương rồi?
Ngải Lỵ Na cảm thấy khó có thể tin.
- Tuyệt không khoa trương.
Ly Nguyệt nhớ tới lúc Tiểu Huyền Vũ dưới chân tiến hóa, cảnh tượng kia mới gọi là khoa trương.
- Như vậy... Còn không khoa trương?
Ngải Lỵ Na kinh ngạc nói.
Từ con rắn nhỏ cỡ ngón tay út, tiến hóa thành dài một mét, sau đó tiến hóa thành một con rắn khổng lồ dài tám mét, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cô thật đúng là không tin.
Giống như hiện tại, nếu Ngõa Nhĩ Đa nhìn thấy con rắn lớn kia, tuyệt đối sẽ không tin rằng là do con Tiểu Bạch Xà của hắn tiến hóa thành.
- Ngươi về sau sẽ hiểu.
Ly Nguyệt cảm thấy có mấy lời, so với tận mắt nhìn thấy càng thêm chân thực.
Ngải Lỵ Na nghiến hàm răng trắng, có xúc động muốn cắn cô gái tóc trắng một cái.
Cô ấy luôn muốn ăn đòn như vậy.
- Xem ra, về sau có thể không cần ăn thịt khô rồi.
Mục Lương nhìn Băng Minh Xà đang bò trên mặt đất.
Những nơi nó bò qua, đều sẽ lưu lại một tầng băng sương mỏng.
Sau khi, Anh đạt được năng lực điều khiển băng, đầu tiên nghĩ muốn cải thiện chất lượng của thực phẩm, nên sẽ nghĩ đến các loại như tủ lạnh, kho lạnh, hoàn toàn có thể giữ được thịt tươi.
- Càng ngày càng lạnh.
Mễ Nặc rùng mình một cái, xoa xoa hai cánh tay, nổi da gà.
- Xem ra, phải tìm một chỗ để cho ngươi ở.
Mục Lương suy nghĩ nơi nào có thể xây thành kho lạnh, lại có thể làm cho Băng Minh Xà ở lại.
- Phía sau khu vực trung ương được không?
Ly Nguyệt đề nghị.
- Dường như nơi đó thật không tệ, vậy ở phía sau khu vực trung ương xây một cái kho lạnh.
Mục Lương suy tư một chút, gật đầu nói:
- Còn có thể để cho Băng Minh Xà trấn thủ ở phía sau.
- Mục Lương, có thể để cho con rắn khổng lồ này đi ra ngoài trước không?
Mễ Nặc nhỏ giọng hỏi.
Những nơi con rắn lớn dài tám mét kia lướt qua, mặt đất đang chậm rãi kết thành băng, phạm vi càng lúc càng lớn.
Nhiệt độ trong phòng cũng càng ngày càng thấp, lạnh đến nỗi Vệ Ấu Lan sắp đóng băng.
Tiểu hầu gái có thực lực yếu nhất ở đây, căn bản không chịu đựng được hàn khí do Băng Minh Xà cấp 5 phát tán.
- Nó không thể thu lại hàn khí sao?
Ly Nguyệt cũng không nhịn được xoa xoa hai bàn tay.
- Ta hỏi nó một chút.
Mục Lương dùng tâm linh ý niệm giao lưu với Băng Minh Xà.
Băng Minh Xà thè ra lưỡi rắn biểu đạt lời nói.
- Không thể, đây là do nhiệt độ cơ thể của nó phát tán ra.
Mục Lương bất đắc dĩ lắc đầu.
- Thiên phú của con rắn này là biến hóa bản thân thích hợp với hoàn cảnh sinh tồn của nó.
Giọng của Ngải Lỵ Na nhẹ nhàng nói.
- Không nghĩ tới bản thân ngươi vô ý thức phát tán hàn khí đã lợi hại như vậy.
Mục Lương liếc mắt Băng Minh Xà một cái, nhìn lại toàn bộ mặt đất trong phòng khách một chút, chân bàn ghế, tất cả đều bị phủ một lớp băng.
Tình huống như vậy, anh cũng lập tức bỏ đi suy nghĩ cho Băng Minh Xà tiến hóa lên cấp 6.
Diện tích phía sau lưng Rùa Đen có hạn, nếu như hiện tại lại để cho Băng Minh Xà tiến hóa thành cấp 6, vậy nơi nó trú ẩn sẽ trở thành một vùng đất băng giá, nếu trừ khi anh còn muốn làm ruộng nữa.
Băng Minh Xà tiến hóa không thể ảnh hưởng đến Rùa Đen, phải ưu tiên cho mai của Rùa Đen càng thêm rộng rãi trước, sau đó, mới có thể chọn ra một khu vực cho Băng Minh Xà.
Tỷ như: Xây dựng một bức tường thành làm tuyệt cảnh băng giá, thiết lập phân biệt hai khu vực mùa hạ và mùa đông.
- Ta dẫn nó đi xây kho lạnh!
Mục Lương vội vàng đứng lên, nói với Băng Minh Xà đi xây kho lạnh.
Anh sợ Băng Minh Xà tiếp tục ở đây, mấy cô gái đều sẽ chịu không nổi hàn khí do nó không tự chủ phát tán ra.
Mục Lương ra khỏi căn nhà, đi tới phía sau khu vực trung ương, sử dụng năng lực tạo ra một hang động bằng đá, ở bên trong xây thành nhiều phòng.
Vị trí trung tâm hang động, chính là nơi dành cho Băng Minh Xà ngốc, còn hai căn phòng hai bên chính là kho lạnh để thịt tươi.
Mục Lương đi vào trong hai kho lạnh, hiện tại, toàn bộ thịt tươi thành Huyền Vũ sẽ được giữ lạnh kho lạnh bên ngoài.
Một phòng khác là kho lạnh bên trong phủ Thành chủ dùng, anh tự mình xây thêm đá để kiểm soát nhiệt độ, như vậy cũng không cần sợ khu vực trung ương và phía dưới chạy trốn.
Hơn nữa, thức ăn trong phủ và ngoại thành phải phân chia rõ, như vậy mới dễ quản lý.
- Sau này, ngươi sẽ ở ở nơi đây, giúp ta trông coi chỗ này.
Mục Lương ngoắc gọi Băng Minh Xà đi vào trong kho lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận