Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1082: Đấu Giá Ba Giọt Nước Mắt Thiên Sứ

Mục Lương cười cười, một trăm ngàn đồng Huyền Vũ, nếu đổi thành tinh hạch hung thú có thể chuyển hóa được một triệu điểm tiến hóa.

Ly Nguyệt ôn nhu nói:

- Tiếp sau còn hai con Thuỷ Tinh Ngư nữa, hy vọng giá giao dịch sẽ cao hơn một chút.

Hội đấu giá lần này, tổng cộng bán đấu giá ba con Thuỷ Tinh Ngư cấp ba. Chúng là do Mục Lương dùng quả Tinh Thần nuôi lớn. Vẻ mặt của anh lạnh nhạt nói:

- Vật càng hiếm thì càng quý, một con Thuỷ Tinh Ngư cuối cùng chắc chắn sẽ bán được với giá rất cao.

Thành Huyền Vũ còn không ít những con Thuỷ Tinh Ngư nhỏ như thế này, bán đấu giá ba con ảnh hưởng không lớn.

Mục Lương nhớ tới Thuỷ Tinh Ngư cấp chín, nó đang sinh ra trứng mới, qua mấy tháng nữa, Thuỷ Tinh Ngư nhỏ sẽ ra đời.

Trên sân khấu, Hồ Tiên giơ lên microphone, chúc mừng nói:

- Chúc mừng Phong Vũ các hạ, dùng một trăm ngàn đồng Huyền Vũ mua được con Thuỷ Tinh Ngư thứ nhất.

- Hừ!

Phong Vũ nghiêm mặt, lạnh lùng ngồi xuống, lão tùy ý đặt thẻ số trong tay lên mặt bàn.

- Chúc mừng.

Cát Tư cười ha hả nói.

Phong Vũ trực tiếp không nhìn lão, hành động trực tiếp nâng giá của đại trưởng lão gia tộc Dạ Nguyệt, đã làm cho lão cảm thấy chán ghét. Cát Tư không thèm để ý cười cười.

Những thành chủ cạnh tranh thất bại khác đều thở dài, thậm chí có người bắt đầu hối hận, hối hận vì không tiếp tục kiên trì trả giá, đó chính là Thuỷ Tinh Ngư cơ mà.

Hồ Tiên cười lộ lúm đồng tiền như hoa nói:

- Những vị không cạnh tranh được Thuỷ Tinh Ngư cũng đừng buồn, tiếp theo đây sẽ đấu giá hai con Thuỷ Tinh Ngư nữa, các ngươi còn có cơ hội.

- Còn hai con Thuỷ Tinh Ngư!

Tinh thần của đám người Băng Lai Khắc rung lên, ánh mắt lần thứ hai trở nên nóng bỏng.

- Tốt lắm, ta nhất định phải mua được một con.

Ái Nhĩ kích động lên.

Vốn dĩ cô đã nghĩ mình không còn cơ hội, ai nghĩ tới cơ hội lại tới nhanh đến thế.

Bố Vi Nhân ôm hai tay trước người, cô không có hứng thú tranh đoạt Thuỷ Tinh Ngư, trên thực tế, cô nguyện ý dùng Cua Quỷ Xanh giao dịch nước trong với thành Huyền Vũ hơn.

- Còn hai con nữa?

Mặt Phong Vũ nháy mắt trở nên đen, điều lão lo lắng nhất vẫn xảy ra. Lão cắn răng nhìn về phía Hồ Tiên trên sân khấu, trong lòng buồn bực đến cực điểm.

Phong Vũ thấp giọng mắng:

- Hừ, ta phải bỏ ra một trăm ngàn đồng, các ngươi đừng mơ lấy giá thấp mà giao dịch được Thuỷ Tinh Ngư.

Lão đã quyết định, chờ tới khi bán đấu giá con Thuỷ Tinh Ngư khác, sẽ nâng giá lên.

- Vật phẩm tiếp theo, ba giọt Nước Mắt Thiên Sứ, giá khởi điểm mười ngàn đồng Huyền Vũ.

Âm thanh vang dội của Hồ Tiên truyền khắp Đại Hội Trường.

Nhân viên công tác đi lên sân khấu, mang ba bình ngọc lưu ly đựng Nước Mắt Thiên Sứ đặt lên bàn. Các thành chủ đều cảm thấy hứng thú, bọn họ đã được nghe đồn đại về tách dụng của Nước Mắt Thiên Sứ.

- Ba giọt Nước Mắt Thiên Sứ này, đến từ Đôi Cánh Thiên Sứ cấp bảy, có thể giảm bớt Hư Quỷ Cảm Nhiễm, gia tăng ít nhất thêm mười sáu năm thời gian.

Hồ Tiên nhẹ nhàng cầm lấy bình ngọc lưu ly, lạnh nhạt nói:

- Ngoại trừ tác dụng đối với Hư Quỷ Cảm Nhiễm, còn có những tác dụng khác nữa, nó là bí dược chữa thương cao cấp nhất, ở khi mấu chốt có thể cứu một mạng người.

Băng Lai Khắc cao giọng hỏi:

- Ngươi làm sao để chứng minh Nước Mắt Thiên Sứ này là thật?

- Nếu ngươi nguyện ý chém đứt tay của mình, ta cũng nguyện ý lãng phí một giọt Nước Mắt Thiên Sứ chữa khỏi cho ngươi.

Hồ Tiên liếc mắt nhìn thành chủ thành Băng một cái, nhẹ nhàng bâng quơ nói:

- Hơn nữa, nếu không tin, ngươi cũng có thể không cạnh tranh.

-...

Băng Lai Khắc giật giật khóe miệng, hắn cũng không thích biện pháp tự mình hại mình như vậy.

Cát Tư lắc đầu, lạnh lùng nói:

- Câu này không có sức thuyết phục.

- Nước Mắt Thiên Sứ có hữu dụng hay không, các vị chỉ cần hỏi thành chủ thành Thánh Dương một câu sẽ biết.

Âm thanh lạnh nhạt của Mục Lương vang lên khắp Đại Hội Trường.

Hồ Tiên nheo mắt, nhìn về phía thành chủ thành Thánh Dương:

- Những lời ta nói có đúng không, thành chủ thành Thánh Dương?

Cô hiểu rất rõ cuộc sống trước kia của đám người Ly Nguyệt, Vưu Phi Nhi.

Từ sau khi chữa khỏi Hư Quỷ Cảm Nhiễm, đám người Ly Nguyệt cũng không giữ bí mật chuyện cũ nữa. Thành chủ thành Thánh Dương đen mặt lại, lão rõ ràng chưa làm gì, tại sao chuyện này lại dính líu tới lão.

- Hừ, ta không biết.

Lão khàn giọng nói.

- Thánh Dương các hạ có trí nhớ không tốt lắm.

Ny Cát Sa xuất hiện ở trên sân khấu, đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía thành chủ thành Thánh Dương.

Cô lạnh lùng mở miệng:

- Lúc trước những người làm vật thí nghiệm dị quỷ của thành Thánh Dương, bọn họ đã được chữa khỏi Hư Quỷ Cảm Nhiễm.

Thành chủ thành Thánh Dương nghiêm mặt lạnh lúng, lão nhận ra Ny Cát Sa, nhưng lão không biểu lộ ra bên ngoài.

Sau khi cô gái tóc xanh nói xong, lại để lộ ra hoa văn màu đỏ tươi, cô đã thành công khiến cho những thành chủ khác đều nhìn về phía Thành chủ thành Thánh Dương.

- Thánh Dương các hạ, đây là có chuyện gì?

Hải Điệp che miệng cười hỏi.

- Kể lại cho chúng tôi nghe đi.

Kim Phượng cũng bày ra bộ dáng xem kịch vui. Phong Vũ khẽ so nhún vai, Ttành Thánh Dương đã làm thí nghiệm trên cơ thể con người sao?

- Thực nghiệm dị quỷ, làm cho người bình thường bị Hư Quỷ Cảm Nhiễm, sau đó lại thông qua bí dược có tính chất đặc biệt, làm cho những người này biến thành dị quỷ không có tình cảm, không có lý trí, và không có giác quan.

Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Ly Nguyệt vang lên.

Thành chủ thành Thánh Dương tức giận nói:

- Ai? Câm miệng.

Những lời cô ấy nói khiến cho các vị trưởng lão Ốc Đảo khiếp sợ.

- Quá tàn nhẫn.

Sắc mặt Ái Nhĩ lạnh đi.

- Ta không biết nên sẽ không đánh giá.

Phong Vũ hờ hững nói

- Trở thành dị quỷ có cái gì không tốt?

Thành chủ thành Thánh Dương ngước mắt nói:

- Trở thành dị quỷ, sẽ không cảm thấy đói khát, cũng không cảm thấy đau đớn, còn có được lực lượng khác với người bình thường.

Hồ Tiên cười nhạo một tiếng, hỏi:

- Nếu tốt như vậy, tại sao các hạ không thay đổi thành dị quỷ?

Thành chủ thành Thánh Dương trầm giọng nói:

- Ta làm vậy vì cứu vớt Thành Thánh Dương.

- Ngươi nói thế nào cũng không thay đổi được sự thật, là ngươi sợ hãi biến thành dị quỷ.

Ny Cát Sa cất lên âm thanh lạnh lùng.

- Nhóc con, ngươi đang khiêu khích ta?

Thành chủ thành Thánh Dương lộ ra ánh mắt lạnh lẽo.

Ny Cát Sa không chút sợ hãi nói:

- Ta chỉ kể sự thật.

Tố Cẩm dùng âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:

- Các hạ, chẳng lẽ ngươi không cho người ta nói sự thật sao?

Thành chủ thành Thánh Dương quay đầu lại nhìn về phía Tố Cẩm, lạnh lùng nói:

- Việc này không liên quan tới các hạ.

- Phải không?

Tố Cẩm đứng lên, gằn từng chữ:

- Ta có thuộc hạ bị mất tích, ta hoài nghi hắn đã bị các người bắt tới tiến hành thực nghiệm dị quỷ.

- Không thể nào!

Thành chủ thành Thánh Dương nghiến răng nghiến lợi nói. Trong lòng lão rất buồn bực, vì sao người phụ nữ này lại đối nghịch với mình? Rõ ràng thành Thánh Dương và thành Tấn Nguyên đâu có xích mích gì với nhau.

Lão nghĩ mãi mà không rõ, Bạch Ngọc cũng nghĩ không rõ.

- Chẳng lẽ vì lấy lòng thành chủ thành Huyền Vũ?

Khóe mắt Bạch Ngọc giật giật, càng nghĩ càng cảm thấy rất có thể là tình huống này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận