Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1294: Người Cát Khổng Lồ



- Nhiều Hư Quỷ như thế sao!!

Ngải Lỵ Na la thất thanh, sắc mặt trở nên tái nhợt.

Đám người Lạc Già thì càng là tim đập nhanh hơn, thiếu chút nữa quên mất việc hít thở.

Khuôn mặt của Bối Vi Nhân lộ vẻ tuyệt vọng, âm thanh run rẩy nói:

- Chuyện này... Có thể chống đỡ được sao?

Đại An Ti kiềm chế lại sự sợ hãi ở trong lòng, hét lớn nói:

- Nổ pháo cho ta!!

Đông đông đông~~~

Tiếng trống trận trở nên gấp gáp và mà vang dội, nhưng lại không thể làm suy yếu nỗi sợ hãi ở trong lòng của nhóm Phòng Quân.

Rầm rầm rầm!!

Pháo thần công được khởi động, không cần ngắm trúng, không ngoại lệ mà đều nhắm trúng mục tiêu. Hư Quỷ thật sự là quá nhiều, loạn xạ một trận đều có thể bắn trúng.

Cầm Vũ nhảy lên trên chỗ nhô ra của tường thành, quay đầu lại lạnh lùng nói:

- Hãy lấy lại tinh thần, không được buông bỏ.

Xung quanh cô bao bọc bởi tia điện màu tím, ánh sắng của khôi giáp Lôi Đình sáng lên chói mắt, khiến cho thực lực của cô trong thời gian ngắn đạt đến cấp chín sơ cấp.

- Ta sẽ không bỏ cuộc.

Hồ Tiên hít sâu một hơi.

Tám chiếc đuôi của cô gái đuôi cáo dựng lên, ánh sáng ‘quyến rũ’ tỏa ra trên xương quai xanh, chuẩn bị khống chế những Hư Quỷ được xem như là con rối.

Cơ thể của Ly Nguyệt đang run rẩy, nhưng lại không hề lùi bước, trường cung tromg tay giơ lên thật cao, nắm chặt đuôi mũi tên để không run rẩy.

Cô phải bảo vệ thành Huyền Vũ, không cho phép Hư Quỷ hủy diệt nó.

Áng áng tinh~~~

Rồng Biển lao ra phía trước, khống chế Hải Thủy Công về phía Hư Quỷ, ngăn chặn bọn chúng đến gần. Nhưng số lượng của Hư Quỷ quá nhiều, chi chít vô số kể.

Grừ grừ!!

Rồng Biển phẫn nộ gào thét, bị Hư Quỷ ở gần làm bị thương, chuyện này đã khiến cho nó triệt để phẫn nộ. Nước biển cuồn cuộn dữ dội, xuất hiện những vòng xoáy to lớn, đã cuốn đi không ít Hư Quỷ cấp thấp.

Hống hống hống~~~

Một phương hướng khác của thành Huyền Vũ, Rồng Dung Nham Khổng Lồ phóng lên cao, Hơi Thở Của Rồng phun lên trên cao, bắn trúng không ít Hư Quỷ cấp cao.

Đồng thời, nó thi triển năng lực thiên phú, dung nham từ trên trời giáng xuống, thiêu chết Hư Quỷ.

Kiệt kiệt~~~

Hai con Hư Quỷ cấp chín xuất hiện, lao thẳng về phía Rồng Dung Nham Khổng Lồ, đánh đứt thiên phú của nó. Nó tức giận liên tục rống lên, đại chiến cũng với Hư Quỷ cấp chín.

Phương hướng Nội thành, Mục Lương chạy đến bằng tốc độ nhanh nhất, sắc mặt anh trở nên nghiêm trọng xuất hiện ở trên tường thành. Ngải Lỵ Na hưng phấn hô lên:

- Tốt quá rồi, thành chủ đại nhân đến rồi!!

- Tình hình thế nào?

Mục Lương trầm giọng hỏi.

Âm thanh của Bối Nhĩ Liên khàn khàn nói:

- Trăng Máu sắp kết thúc rồi, Hư Quỷ bắt đầu liều mạng.

Chăn mày của Mục Lương cau lại, hỏi ngược lại:

- Cũng tức là nói, đây chính là đợt triều Hư Quỷ cuối cùng rồi?

- Có thể nói như vậy.

Bối Nhĩ Liên gật đầu một cái, khuôn mặt chăm chú nói:

- Ngăn cản đợt Hư Quỷ này, trăng máu chắc là sắp biến mất rồi.

- Là như thế sao, ta biết rồi.

Mục Lương ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt có màu sắc lạnh lẽo.

Thân thể của anh bay lên trời, không gian xung quanh biến dạng.

- Mục Lương, chú ý an toàn.

Ly Nguyệt cao giọng hô một câu.

- Ừm.

Mục Lương gật đầu.

Anh ngước mắt lên, nhìn vào đám Hư Quỷ che trời rợp đất, lẩm bẩm nói:

- Tiểu Huyền Vũ, ngươi cũng nên hoạt động một chút rồi.

………..

Hống hống hống~~~

Rùa Đen nâng lên chiếc đầu lâu khổng lồ của mình, ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, đây là lời đáp lại đối với Mục Lương.

Anh truyền lại ý niệm cho nó, để cho nó phối hợp với bản thân.

Ầm ầm~~~

Biển lớn lại chấn động lần nữa, nước biển cuồn cuộn dựng lên, đáy biển xuất hiện từng đạo vết nứt, số lượng lớn đất cát bắt đầu ngưng tụ.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hàng ngàn đất cát hội tụ thành một dòng chảy phóng lên cao, che lấp tầm mắt của mọi người, ngưng tụ thành một người đất cát khổng lồ với tám cánh tay ở phía trước thành Huyền Vũ.

- Thu nhỏ lại.

Mục Lương giơ tay nắm lấy, khiến cho người đất cát khổng lồ ngưng tụ và rắn chắc lại.

Người đất cát khổng lồ sau khu thu nhỏ lại đúng ở hải lý, lộ ra độ cao của mặt biển vẫn hơn vạn mét như trước, đã có thể tiếp xúc đến mây.

Người đất cát khổng lồ không có đầu, cánh tay to lớn không gì sánh bằng, giống như là mấy ngọn núi nhỏ.

Người đất cát khổng lồ này là do Mục Lương và Tiểu Huyền Vũ hợp sức sáng tạo ra, chiều cao bằng khoảng một nửa nó.

Đám người trên tường thành sợ ngây người, chiếc cằm thiếu chút nữa là rơi xuống mặt đất.

- Đây đây đây...

Ngải Lỵ Na cứng họng, thật lâu cũng không nói được một câu đầy đủ.

- Trời ạ!

Hai tròng mắt của Hổ Tây phát sáng, kích động đến hoan hô nhảy cẫng lên.

- Được cứu rồi, thành Huyền Vũ được cứu rồi...

Đám người Nguyệt Phi Nhan thở dài một hơi, nhìn thấy được hy vọng sống sót. Khóe môi của Hồ Tiên nhếch lên, cảm thán nói:

- Mục Lương ra tay, cảnh tượng mỗi lần so với mỗi lần đều mạnh hơn.

Bạch Sương đã sớm bị dọa đến không nói lời, chỉ có thể mở to đôi mắt tím vàng xinh đẹp, cơ thể của cô không ngừng run rẩy, không biết là vì kích động hay vì sợ hãi.

Thứ mà Người đất cát khổng lồ mang đến đã đánh vào thị giác, khiến cho người khác cả đời khó mà quên được.

- Đập chết bọn chúng.

Mục Lương giơ tay lên vung xuống.

Hống hống hống~~~

Tiểu Huyền Vũ gào rít lên tiếng, khống chế Người đất cát khổng lồ khởi động công kích.

Chỉ nhìn thấy tám cánh tay của Người đất cát khổng lồ nâng lên, đập bàn tay về hướng Hư Quỷ ở trên không trung.

Kiệt kiệt kiệt~~~

Hư Quỷ ở trên không trung hoảng loạn chạy trốn, nhưng bởi vì số lượng quá nhiều, ảnh hưởng đến di chuyển, khiến cho tốc độ chậm lại.

Mục Lương đồng thời giơ tay lên, trọng lực Lĩnh Vực khuếch tán ra, phạm vi bao trùm lan đến toàn bộ Hư Quỷ.

Phạm vi lớn, ảnh hưởng của trọng lực nhỏ xuống, mặc dù không thể khiến cho Hư Quỷ cấp cao rơi xuống, thế nhưng cũng có thể ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của bọn chúng.

Rầm rầm rầm~~~

Tám cánh tay của Người đất cát khổng lồ đập vào nhau, tiếng ầm rầm rung chuyển bầu trời, đập chết hàng vạn con Hư Quỷ.

Tiếng ầm ầm qua đi, Người đất cát khổng lồ giang tay ra, thi thể của Hư Quỷ giống như cơn mưa mà rơi xuống, chỉ có thể dùng máu thịt bê bết mà hình dung.

- Tiếp tục.

Mục Lương mặt không biến sắc, để cho Người đất cát khổng lồ tiếp tục ra tay, công kích Hư Quỷ ở trên không trung giống như là đập con ruồi.

Rầm rầm rầm~~~

Càng ngày càng nhiều Hư Quỷ chết trong tay của Người đất cát khổng lồ, nhưng cũng khiến cho càng nhiều Hư Quỷ bay đi, phát động tiến công ở sau lưng Huyền Vũ.

Mục Lương nhăn mày lại, truyền mệnh lệnh cho những thú thuần dưỡng khác, để cho bọn chúng ngăn chặn những con Hư Quỷ muốn vào thành kia.

Ngoài Thiên Cức Quan, Hoa Vạn Gai tỉnh lại lần nữa, vung thật cao dây leo to lớn lên, cắn chết những con Hư Quỷ muốn lại gần kia.

- Quân công đến rồi, giết cho ta!!

Tạp Lý cường tráng hét to một tiếng.

- Giết...

Binh sĩ Không Quân hưng phấn hô lên, ngồi trên ong thợ phóng lên cao, dùng nỏ quân công kích những Hư Quỷ tiến lại gần.

Trên tường thành, sương mù mộn ảo dày đặc khuếch tán ra, bao trùm lấy khu buôn bán và quân doanh, khiến cho áp lực của nhóm Thành Phòng Quân nhỏ hơn một chút.

Đảo Người Cá, Vua Cá Chuồn bay lên trên không, chuẩn bị tiến công ngăn chặn Hư Quỷ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận