Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2437: Thành Lập Hệ Thống Giám Sát

Ở kiếp trước, tài nấu ăn của hắn đã được các đồng sự và chiến hữu khen ngợi rất nhiều, cho nên rất có tự tin với việc xuống bếp.

Hắn cầm muỗng lên, nói:

- Ăn đi, nếm thử mùi vị xem thế nào.

- Tốt.

Các cô gái cầm muỗng lên, bắt đầu thưởng thức món cơm trứng.

- Cũng không tệ lắm.

Mục Lương nếm thử một miếng, tự khen ngợi tài nấu ăn của bản thân.

- Ngô ngô ngô ~~~

Nguyệt Phi Nhan thán phục:

- Ăn quá ngon, trứng thật mềm mại.

Mễ Nặc vui vẻ nói:

- Thật sự ăn rất ngon nha, trưa nay ta cũng ăn cơm trứng.

- Ta đã học được cách làm rồi, cơm trưa để ta làm.

Tiểu Mật gật đầu nói.

- Tốt.

Mục Lương ôn hòa cười nói.

Nửa giờ sau, mọi người đều đã ăn no tám phần, tất cả đều chờ mong món cơm trứng vào buổi trưa.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Mục Lương, Phòng Quan Sát đã xây xong, ngươi có muốn đến xem không?

- Ừm, đương nhiên rồi.

Mục Lương lên tiếng.

- Nó nằm ở tầng sáu Khu Vực Trung Ương.

Khóe môi của Ly Nguyệt hơi cong lên.

Hai người rời khỏi cung điện, đi về phía tầng sáu Khu Vực Trung Ương.

Phòng Quan Sát có yêu cầu rất cao về tính tư mật, xây ở tầng sáu Khu Vực Trung Ương có người của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh trú đóng, không sợ người lạ lẻn vào phá hoại.

Mục Lương và Ly Nguyệt đi tới tầng sáu Khu Vực Trung Ương rồi dừng lại trước một tòa nhà ba tầng, trước cửa có hộ vệ Trung Ương canh gác.

- Bệ hạ.

Bọn họ thấy Mục Lương, lập tức giơ tay lên cung kính hành lễ.

- Ừm.

Mục Lương nhẹ gật đầu, cất bước đi vào phòng.

Bên trong Phòng Quan Sát là từng hàng TV, mỗi chiếc đang phát ra hình ảnh khác nhau, có cửa chính Khu Vực Trung Ương, Hải Quan, Cục Quản Lý và những nơi quan trọng khác.

Ly Nguyệt quay đầu giới thiệu với Mục Lương:

- Trong Phòng Quan Sát sẽ luôn có người túc trực, lưu ý tình huống ở các nơi.

- Ừm, giống như trong thiết tưởng của ta.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Thành Buôn Bán Sơn Hải và Thành Buôn Bán Thiên Cức đã xây Phòng Quan Sát, chỉ còn là chờ lắp đặt linh khí Máy Quay Giám Sát là có thể chính thức đưa vào sử dụng.

- Linh khí Máy Quay Giám Sát à, vậy thì phải chờ thêm một chút.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Tinh lực của hắn có hạn, vẽ ma pháp trận bên trong Máy Quay Giám Sát cần có thời gian, hiện nay không ai có thể hỗ trợ hắn về phương diện này.

- Đừng nóng vội.

Ly Nguyệt mềm mại nói.

Mục Lương đột nhiên nảy ra ý tưởng kỳ lạ, nói:

- Nếu có thể nghiên cứu ra linh khí vẽ ma pháp trận thì tốt rồi.

Hắn nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy việc này không quá khả thi, vẽ ma pháp trận hệ không gian rất phức tạp, linh khí không có ý thức sẽ không thể hoàn thành được.

Ma pháp trận trong Máy Quay Giám Sát càng phức tạp hơn, cho dù Mục Lương tự tay vẽ thì cũng cần phải tập trung tinh thần.

Nhưng cũng chính vì nguyên nhân này mà đây là phương pháp phòng phá giải Máy Quay Giám Sát tốt nhất.

- Ta không nghĩ sẽ chế tạo được thứ như vậy.

Ly Nguyệt cũng tạt một chậu nước lạnh.

Mục Lương thở dài một tiếng, cười khổ nói:

- Ừm, ma pháp trận đơn giản may ra còn có thể làm được, phức tạp là không có khả năng.

Linh khí và ma cụ phức tạp không thể rời đi ma pháp trận, không giống với linh khí trước kia chỉ cần dùng tài liệu hung thú hoặc tài liệu ma thú là có thể chế tác thành công.

Linh khí làm từ tài liệu hung thú chỉ có thể thực hiện năng lực và tác dụng tương đối đơn nhất, ví dụ như linh khí cung tiễn, linh khí trường mâu, v.v…

Mà linh khí và ma cụ sử dụng ma pháp trận có thể thực hiện các loại công năng phức tạp ví dụ như TV, Máy Quay Giám Sát, Máy Quay Phim, v.v…

Ly Nguyệt dịu dàng khuyên nhủ:

- Ngươi đừng để bản thân quá mệt mỏi.

- Yên tâm, ta không mệt đâu.

Mục Lương vươn tay vỗ vai cô gái tóc trắng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, lông mi nhỏ dài run lên, nói:

- Lầu hai của Phòng Quan Sát vẫn còn để trống, chờ khi nào Máy Quay Giám Sát nhiều hơn thì sẽ cho lắp đặt TV mới.

Mục Lương suy nghĩ một chút, ôn hòa nói:

- Ừm, ngươi có thể thử tạo một chiếc TV lớn, trên đó biểu hiện nhiều hình ảnh theo dõi cùng một lúc, như vậy sẽ gọn gàng và dễ quan sát hơn.

- Được rồi.

Ly Nguyệt gật đầu đáp.

Bên trong Thành Buôn Bán Sơn Hải, Lam Khê đi trên đường cái, trong lòng ôm một cái túi giấy, vừa đi vừa lấy bắp rang từ trong túi giấy cho vào miệng, cô nhai bắp rang, lầm bầm lầu bầu:

- Thật là, Thành Buôn Bán lớn như vậy, tại sao lại không có chỗ để ta xây phân hội chứ?

Cô đã ở Thành Buôn Bán Sơn Hải được ba ngày, hai ngày trước đều chỉ lo vui chơi giải trí, hôm nay mới chính thức đi tìm địa phương xây phân hội Hiệp Hội Ma Pháp Sư.

Nhưng mà cô tìm từ sáng cho tới trưa vẫn không tìm được nơi thích hợp, nếu không phải là vị trí địa lý không thích hợp thì là giá cả không thích hợp, có khi là phòng ốc không bán, không cho thuê.

- Không được, ta nhất định phải xây phân hội ở chỗ này.

Lam Khê nói với thần sắc nghiêm túc.

Nàng bĩu môi, cảm thán nói:

- Nơi đây có quá nhiều món ăn ngon, ta sẽ không rời khỏi đây.

- Thơm quá, đây là mùi gì vậy?

Lam Khê chợt dừng bước, lại bị hấp dẫn bởi mùi hương tỏa ra từ cửa hàng ven đường. Cô không khỏi chuyển hướng rẽ vào trong cửa hàng, ăn no rồi mới có sức làm việc được.

- A ~~~ Ngon quá đi, nhưng mà cứ tiếp tục như vậy thì không được!

Lam Khê ăn no rồi rời khỏi cửa hàng, cô có chút phát điên, tất cả là do định lực của mình quá kém, một chút mê hoặc đã không thể chống lại được, vừa thấy món ăn ngon là sẽ quên sạch chuyện khác.

- Không được, ta phải đi tìm một nơi xây phân hội trước.

Cô lấy tay vỗ mặt, cất bước đi dọc theo đường phố về phía trước.

Lam Khê dừng bước, lực chú ý rơi vào Trung tâm Huyền Vũ, thật sự là nó quá cao, kiến trúc xung quanh không thể che chắn nó.

Cô thở dài:

- Nhìn tới nhìn lui, vẫn là nơi đó thích hợp nhất, đáng tiếc tiền thuê quá mắc.

Cô do dự có nên đi xem lần nữa rồi thương lượng giá thuê hay không.

Lam Khê ngây thơ nghĩ thầm:

- Đi xem một lần nữa xem sao, có lẽ nếu biết ta thuê nơi đó để xây phân hội Hiệp Hội Ma Pháp Sư thì các cô ấy sẽ cho ta thuê miễn phí thì sao.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô quyết định đi về phía Trung Tâm Huyền Vũ, chẳng mấy chốc đã tới hành lang lầu một, gặp phải vị nhân viên phục vụ đã tiếp đãi mình lần trước.

- Xin chào.

Nhân viên phục vụ mỉm cười chào hỏi.

Lam Khê ngẩng mặt lên tiếng:

- Cho hỏi, tiền thuê lầu tám có thể giảm bớt một chút được không?

Nhân viên phục vụ lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, giải thích:

- Xin lỗi, đây là giá do Hồ Tiên đại nhân chế định, ta không có quyền quyết định.

- Hồ Tiên đại nhân?

Lam Khê sửng sốt một chút.

Nhân viên phục vụ giải thích:

- Hồ Tiên đại nhân là người quản lý Thành Buôn Bán Sơn Hải, đồng thời cũng là người quản lý nơi đây.

- Ta muốn gặp cô ấy, ngươi gọi cô ấy tới đây đi.

Tay ngọc của Lam Khê tay vung lên.

Nhân viên phục vụ không khỏi nhìn nữ nhân này từ trên xuống dưới, trong lòng mắng thầm không thôi, Hồ Tiên đại nhân không phải là người mà ai muốn gặp là cũng có thể gặp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận