Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 201: Tam Tinh Lâu

Cô ngẫm nghĩ một lúc, trầm giọng nhắc nhở nói:
- Trước xem sách giới thiệu.
- A, đúng…
Hi Bối Kỳ phản ứng lại.
Cô mở ra sách giới thiệu nhìn, thì thầm:
- Ngươi đang phiền não không được ăn no rau dưa sao? Trong Mỹ Thực Lâu có lượng lớn món ăn rau dưa, có thể khiến cho ngươi ăn no đến mức không đi nổi.
- Lượng lớn món ăn rau dưa?
Mễ Á thấy vậy bèn xúc động.
Không phải cô thèm những món ăn kia mà là muốn tìm được biện pháp gieo trồng rau xanh lượng lớn của thành Huyền Vũ, đây cũng mục tiêu mà Ốc Đảo, tổ chức của cô vẫn luôn nghiên cứu.
Tổ chức Ốc Đảo cả đời đều đang tìm kiếm phương pháp gieo trồng thực vật trên quy mô lớn, muốn cho rừng cây chết héo lại lần nữa sinh trưởng ra cây cối.
- Chúng ta có đi ăn không?
Hi Bối Kỳ liếm liếm khóe miệng.
Cô là tiểu công chúa của thành Dạ Nguyệt, lại rất ít ăn rau dưa ăn, nhưng không phải thành Dạ Nguyệt không cung cấp nuôi dưỡng nổi cô.
Mà là cao tầng thành Dạ Nguyệt đều yêu thích hút máu, để một số huyết nô được nuôi dưỡng bằng ăn rau xanh, còn bọn họ thì hút máu huyết nô.
- Ngươi ăn rau xanh sẽ không cảm thấy ghê tởm sao?
Mễ Á nhàn nhạt hỏi.
- Sẽ không, ta lại chưa từng hút máu bao giờ.
Hi Bối Kỳ một tay chống eo, đắc ý nói:
- Chỉ cần ta còn chưa từng nếm thử hương vị của máu tươi, thì ta sẽ không mê luyến hương vị của máu, như vậy ta có thể ăn được rất nhiều mỹ thực.
Ma cà rồng của thành Dạ Nguyệt là một đám chủng loại vô cùng đặc thù, vì tăng cường thực lực, bọn họ quá mức si mê huyết dịch, hằng ngày dùng huyết dịch làm thức ăn.
Như vậy dẫn tới kết quả chính là bọn họ ăn không vô những thứ đồ ăn khác, vị giác đã hoàn toàn bị hương vị của máu chiếm lĩnh.
Cuối cùng, sẽ cảm thấy một số ít thịt và rau xanh quá khó ăn.
- Lại xem thử những giới thiệu khác.
Mễ Á nhàn nhạt nói.
- Chúng ta không đi ăn sao?
Hi Bối Kỳ có điểm thất vọng.
- Quá nhiều người đi.
Mễ Á liếc mắt Mỹ Thực Lâu ở nơi xa, trước cửa đã có người xếp thành hàng dài.
- Ừ…
Hi Bối Kỳ không vui lật sách giới thiệu.
Cô dùng âm thanh trẻ con dễ thương nhắc mãi:
- Có phải một ngày sẽ không kịp ăn hết cả Phố Buôn Bán hay không?
- Không cần quá lo lắng, Phố Buôn Bán chúng ta còn cung cấp chỗ dừng chân cấp ba sao. Khách hàng muốn nghỉ qua đêm ở phố buôn bán, xin mời vào ở Tam Tinh Lâu.
- Đi, chúng ta đi Tam Tinh Lâu.
Mễ Á nghe xong bèn vội vàng đi về phía trước.
- Hả? Chúng ta không nên trước tiên xếp hàng tìm thức ăn sao?
Hi Bối Kỳ than thở. Cô bị mùi hương thức ăn tràn ngập trong không khí hấp dẫn đến nỗi bụng đói bắt đầu kêu ‘ùng ục’ rồi.
- Hiện tại chúng ta không tranh nổi bọn họ, trước tìm chỗ ở, buổi tối quay lại ăn cũng được.
Mễ Á nhìn thấy trước mỗi một nhà cửa hàng đều có một hàng ngũ dài, chỉ có nơi dừng chân Tam Tinh Lâu không có người ra vào.
Cô không quên ngoài thành Huyền Vũ còn có ba người thú đang chờ đợi, còn không bằng các cô trực tiếp ở lại thành Huyền Vũ.
Hơn nữa, Mễ Á cũng có ý định ban đêm ra ngoài để hỏi thăm tin tức của em gái mình, cùng với tra xét về tình hình gieo trồng thực vật của thành Huyền Vũ.
- Nói cũng có lý.
Hi Bối Kỳ bỗng nhiên chợt hiểu ra. Cô cũng không thích đứng xếp hàng.
Chờ tới buổi tối, chắc sẽ không còn ai tranh giành với cô nữa. Đến lúc đó chính là thời gian bọn họ ăn uống thả cửa.
Tam Tinh Lâu là kiến trúc chiếm diện tích lớn nhất trong phố buôn bán, cũng là kiến trúc có nhiều phòng nhất. Mễ Á, Hi Bối Kỳđi tới trước cửa Tam Tinh Lâu, ngẩng đầu đánh giá mặt tiền lầu có rất nhiều cửa sổ sát đường.
- Vào đi thôi, đêm nay chúng ta sẽ ở lại chỗ này.
Mễ Á dẫn theo bé gái tóc vàng tiến vào Tam Tinh Lâu.
Đại sảnh lầu một Tam Tinh Lâu, quầy tiếp đón.
Bách Biến Ma Nữ đang chống một tay nâng khuôn mặt, nhàm chán nhìn ra đường phố.
Cửa hàng của những người khác phụ trách làm ăn vô cùng tốt, mà cửa hàng nàng phụ trách lại chẳng có ai tới, khiến cho cô chịu đả kích rất lớn.
- Ý? Có khách nhân tới.
Bách Biến Ma Nữ nhìn thấy hai người tiến vào, lập tức tinh thần tỉnh táo.
Cô đứng lên, lễ phép hỏi:
- Khách nhân là muốn ở trọ sao?
- Ừm.
Mễ Á hơi gật đầu.
- Tam Tinh Lâu chúng ta có ba loại phòng, không biết các vị muốn ở loại phòng như thế nào?
Bách Biến Ma Nữ mỉm cười nói.
- Tốt nhất.
Hi Bối Kỳ giơ tay nhỏ hô.
Bách Biến Ma Nữ liếc bé gái tóc vàng một cái. Cô quay đầu nhìn về phía thiếu nữ lãnh đạm trước mắt, mỉm cười nói:
- Ngươi cảm thấy lựa chọn của vị tiểu bằng hữu ấy có được không?
- Ta không phải trẻ con.
Hi Bối Kỳ tức giận xù lông.
Cô nhón chân, lộ răng nanh, tức tối hô:
- Ta còn lớn tuổi hơn cô ta!
Bách Biến Ma Nữ ngẩn người, chớp chớp hai mắt.
- Chọn theo ý của cô ta đi.
Đôi mắt ửng đỏ của Mễ Á hiện lên một tia ý cười.
- Được.
Bách Biến Ma Nữ phục hồi lại tinh thần.
Cô lấy ra một quyển sách, nhẹ nhàng nói:
- Xin hai vị lấy ra Văn Điệp Thông Quan, cùng với tiền thuê phòng là mười viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
- Đợi đã…
Hi Bối Kỳ không kịp tức giận, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi vừa nói tiền thuê phòng là mười viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng? Có phải ngươi nói sai rồi hay không?
- Không có nói sai nha.
Bách Biến Ma Nữ mỉm cười nói.
Trong lòng cô cũng đang phun trào:
- Ai sẽ tiêu tốn nhiều tinh thạch hung thú như vậy để thuê phòng?
- Là có thể ở thật lâu sao?
Hi Bối Kỳ chờ mong chớp chớp đôi mắt.
- Không phải, chỉ có thể ở một ngày.
Bách Biến Ma Nữ lắc đầu, nói:
- Giờ này ngày mai phải trả phòng, quá giờ thì phải trả thêm một viên tinh thạch hung thú.
- Này cũng quá đắt đi?
Gương mặt trẻ thơ của Hi Bối Kỳ tức khắc cứng đờ.
- Vậy, khách nhân còn muốn ở lại không?
Bách Biến Ma Nữ hỏi.
- Cho ta một căn phòng loại kém nhất.
Mễ Á tiếp lời.
Cô cũng cho rằng giá phòng quá đắt, một đêm cư nhiên muốn mười viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng, như thế căn bản không khác gì cướp tinh thạch hung thú.
- Được.
Bách Biến Ma Nữ gật đầu.
Cô ghi lại tên của hai người, nói:
- Tiền thuê phòng là mười viên tinh hạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
Hi Bối Kỳ vẫn cảm thấy quá đắt rồi, chỉ ở một đêm thì phải tiêu tốn nhiều tinh thạch hung thú như vậy.
Mễ Á yên lặng lấy ra tinh thạch hung thú, quyết định lần sau không tới Tam Tinh Lâu ở trọ nữa, thật sự có hơi sang quý.
Hai người ở thành Thánh Dương mới tìm được một chút tinh thạch hung thú, dựa theo tốc độ tiêu phí như vậy, không tới mấy ngày thì phải đi ngủ ở góc tường đường cái.
- Mời hai vị đi theo ta.
Bách Biến Ma Nữ đứng dậy đi tới một lối đi nhỏ.
- Không phải đi lên lầu sao?
Hi Bối Kỳ nhìn về phía cửa thang lầu.
- Trên lầu là hai loại quy cách phòng khác.
Bách Biến Ma Nữ mỉm cười nói.
Cô lấy chìa khóa mở ra cửa của một gian phòng, giới thiệu nói:
- Đây là phòng cho hai người, một người một giường, còn có phòng vệ sinh riêng.
- Đúng rồi, nếu là các ngươi muốn tắm rửa...
Bách Biến Ma Nữ đưa chìa khóa cho hai người, trước khi đi còn nói thêm:
- Lại thêm mười viên tinh hạch hung thú sơ cấp trung đẳng, thì có thể hưởng dụng tắm rửa bằng nước ấm.
- Có chuyện gì cứ đến đại sảnh tìm ta.
Mễ Á, Hi Bối Kỳ nhìn theo người nữ nhân dáng vẻ bình thường ấy rời đi.
- Thực lực của người đó rất mạnh.
Mễ Á nhàn nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận