Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 676: Thành Chủ Chúng Ta Đang Trên Đường Đến

Sáu người càng đi vào trong, thì càng gặp được nhiều Hư Quỷ.

Trên đường nằm ngổn ngang lộn xộn thi thể, rất nhiều nội tạng đều rớt ra, để cho người ta phải buồn nôn.

- Thực lực Hư Quỷ hình như càng ngày càng mạnh lên.

Nguyệt Phi Nhan dùng quạt vung ra một quả cầu lửa, giết gần hết bọn chúng.

- Có con thực lực cấp 2.

Sắc mặt của Hi Bối Ky căng cứng hơn.

Tiến vào thành Sơn đã được nửa giờ, thực lực Hư Quỷ cao có thấp có.

Khặc khặc khặc......

Tiếng kêu của tám con Hư Quỷ lại lần nữa truyền đến, bọn nó đứng ở hai bên mái hiên vây quanh mọi người.

- Một lần xuất hiện tám con!

Nguyệt Phi Nhan nhăn lại đôi lông mày, nắm chặt Quạt Chu Tước.

Cô thấp giọng khẽ kêu một tiếng:

- Mau chóng giải quyết bọn chúng, không nhanh sẽ dẫn tới càng nhiều Hư Quỷ.

- Ừm.

Đám người Tạp Lý cùng kêu lên đáp.

- Phải nắm chặt thời gian, ta có chút đói bụng.

Thái Khả Khả đưa tay nắm tay.

Bảo trì trạng thái biến thân quá lâu, cô sẽ bắt đầu đói bụng hoa mắt.

Cô hướng về phía hư quỷ gần nhất phóng tới, động tác mở ra lại đóng vào, giống hung thú hung mãnh.

- Không thể thua bởi phó đội trưởng.

Nguyệt Phi Nhan con mắt màu đỏ sáng lên, quanh thân hỏa diễm vờn quanh, cầm Quạt Chu Tước cũng phóng tới chỗ hư quỷ.

Hưu hưu hưu......

Tạp Lý và Tạp Nhi Y giơ lên nỏ quân dụng, bóp cò súng, tên nỏ bắn ra, chuẩn xác trúng Hư Quỷ trên nóc nhà.

Trong nháy mắt, bọn nó đã bị giết năm con.

- Hư Quỷ thực lực cấp 4.

Hi Bối Kỳ một cước giẫm một con Hư Quỷ trước mặt trên mặt đất, chân còn lại đạp một phát gãy cổ con khác.

Thực lực cô gái Ma Cà Rồng đã đạt tới cấp 6 cao cấp, đối phó với Hư Quỷ thực lực cấp 4, vẫn rất nhẹ nhàng.

- Ta chỉ mới là cấp 3.

Nguyệt Phi Nhan khẽ kêu một tiếng, lấy Quạt Chu Tước ngăn cản răng nhọn của Hư Quỷ.

Cô căn ghét một cước đá văng, sau đó bổ một quạt trên đầu.

Mấy phút đồng hồ trôi qua, tám con Hư Quỷ bị sáu người giải quyết xong.

- Vẫn không nên khinh thường Hư quỷ, có lẽ còn có Hư Quỷ cấp 7, cấp 8.

Hi Bối Kỳ thở ra một hơi.

- Ta đói......

Khuôn mặt của Thái Khải Khải khổ sở, sừng rồng trên trán cô đã biến mất, giải trừ trạng thái hóa rồng.

- Ăn quả Tinh Thần đi.

Nguyệt Phi Nhan mang theo người một gói quả Tinh Thần quăng cho Thái Khả Khả ăn.

Đây là Mục Lương bảo cô mang theo, vì đề phòng mấy người tiêu hao thể lực quá nhiều mà lâm vào tình huống nguy hiểm.

- Ôi chao, quả Tinh Thần.

Đôi mắt xinh đẹp của Thái Khả Khả sáng lên, đưa tay đón được quả Tinh Thần, cắn mấy miếng liền ăn hết.

Quả Tinh Thần bao gồm đầy đủ năng lượng đưa cô ăn để no bụng, mấy giờ sau cũng sẽ không cảm thấy đói.

Trong mắt đám người Tạp Nhi Y lộ tia ghen tị, đây chính là quả Tinh Thần.

- Tốt lắm, tiếp tục hướng về phía trước.

Nguyệt Phi Nhan vung tay lên, quay người hướng về phía cuối con đường, cũng tránh mấy tử thi trên mặt đất.

Bùm bùm......

Tia chớp màu xanh từ phía trước nổ vang, số lượng hư quỷ kêu làm cho màng nhĩ người ta phát run.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ liếc nhau, hiểu rõ mục đích nhiệm vụ ở ngay phía trước.

Sáu người bước nhanh, hướng phía khu trung tâm thành Sơn đi đến.

Qua năm phút, trước mắt tầm nhìn trống trải, quảng trường đập vào mi mắt, đồng thời còn có đầy thi thể trên đất.

Một màn thảm thiết này làm cho đám người Hi Bối Kỳ sinh lòng chấn động, các cô có một loại ảo giác, thành Sơn người đều chết ở chỗ này sao?

- Khụ khụ, các ngươi là ai?

Giọng nói suy yếu truyền đến.

Bên cạnh giếng thánh, thân thể của Cầm Vũ lảo đảo, con mắt màu xanh nhìn chằm chằm mấy người Hi Bối Kỳ.

- Ngươi là ai?

Thái Khả Khả nghiêng đầu hỏi ngược một câu.

Lúc nãy, cô đã ăn quả Tinh Thần, tinh thần, thể lực, sức chiến đấu tràn đầy.

- Thành chủ thành Sơn.

Cầm Vũ tay vịn thành giếng mới có thể đứng thẳng.

Khặc khặc khặc......

Tiếng kêu của Hư Quỷ bên trong giếng thánh lại lần nữa truyền ra, bọn chúng lại xuất hiện thêm một đợt.

- Nơi này nguy hiểm, các ngươi đi mau.

Cầm Vũ vừa tới kịp thúc giục một tiếng, sau đó lại một lần cùng hư quỷ trong giếng thánh vật lộn.

Thể lực của cô sắp tiêu hao hết rồi, uy lực của tia sét xanh cũng yếu dần đi bảy phần.

Năm phút sau, lại một nhóm Hư Quỷ bị đánh lui, cô càng suy yếu.

- Hư quỷ chính là từ bên trong miệng giếng này đi ra?

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đã tiến lên trước, tò mò đánh giá giếng thánh.......

- Các ngươi tại sao còn chưa đi?

Cầm Vũ nhíu mày suy yếu hỏi.

- Còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, không thể đi.

Hi Bối Kỳ thuận miệng đáp lời.

- Nhiệm vụ?

Con ngươi của Cầm Vũ co rút lại.

Khặc khặc khặc......

Trong giếng thánh lại lần nữa vang lên tiếng kêu của hư quỷ.

- Lại có Hư Quỷ muốn đi ra?

Thái Khả Khả tinh thần phấn chấn, cái trán lại lần nữa xuất hiện sừng rồng, hai tay hóa thành chân rồng.

- Chú ý an toàn.

Nguyệt Phi Nhan dặn dò một tiếng.

Cô xoay người đứng lên giếng nhảy xuôi theo, giơ Quạt Chu Tước lên, nhắm chuẩn bên trong giếng thánh điên cuồng chỉ huy.

Vù vù......

Quạt ra hỏa cầu thật lớn, một quả cầu nối tiếp một quả cầu hướng phía giếng đập tới.

Tiếng kêu của Hư quỷ thảm thiết thê lương không ngừng vang lên, sửng sốt bị hỏa cầu nện đến giếng thánh không ra được.

- Đội trưởng, giữ lại mấy con cho ta.

Thái Khả Khả kêu la.

- Ngươi lên đi.

Nguyệt Phi Nhan thu hồi Quạt Chu Tước, bản thân hạ lệnh rút quân.

Cô liếc mắt nhìn đám người Tạp Lý và Tạp Nhi Y, dặn dò:

- Chú ý tu sửa chỗ dò rỉ.

- Được.

Tạp Lý và Tạp Nhi Y lên tiếng, mặt nghiêm túc giơ lên nỏ quân dụng, nhắm ngay giếng thánh.

Tạp Lý và Hạ Hạ cũng như vậy.

Thái Khả Khả xoa tay, chờ bọn nó chạy ra khỏi giếng thánh, trực tiếp bị cô cho một quyền đánh nổ đầu.

-......

Cầm Vũ thấy thế nhẹ nhàng thở ra, có cơ hội có thể thở nghỉ ngơi.

Cô giọng nói khàn khàn hỏi:

- Các ngươi đến cùng là ai?

- Chúng ta đến từ thành Huyền Vũ.

Hi Bối Kỳ thuận miệng lên tiếng.

Cô từ trong túi quần áo lấy ra một bình bí dược chữa thương, đưa cho Cầm Vũ hồn nhiên nói:

- Đây là bí dược chữa thương, ngươi uống đi.

Cầm Vũ cảnh giác nhìn qua bình lưu ly bên trong có nước dược xanh biếc, biểu cảm hoài nghi.

Hi Bối Kỳ vội vàng thúc giục nói:

- Ngươi tranh thủ thời gian uống đi, khôi phục thể lực sau mới có thể ngăn cản Hư Quỷ, chúng ta còn muốn trở về phục mệnh, sẽ không ở nơi này đợi lâu. Thành chủ chúng ta chắc đang trên đường tới, trước đó, còn cần ngươi tiếp tục trấn thủ nơi này.

Khuôn mặt của Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc nói.

- Thành chủ các ngươi cũng tới?

Cầm Vũ tinh thần chấn động, sau đó lại lâm vào trạng thái hoài nghi.

Khoảng cách thành Sơn gần nhất chính là thành Hắc Thủy, cô căn bản chưa nghe nói qua thành Huyền Vũ.

- Sẽ tới.

Nguyệt Phi Nhan chắc chắn nhẹ gật đầu.

Trước đó, các cô rời khỏi thành Huyền Vũ, liền phát hiện Rùa Đen đang lên đường đi đến, sáng sớm là có thể đến nơi này.

Mà lúc này khoảng cách tới sáng, còn chưa đến hai canh giờ.

Khặc khặc khặc......

Hư Quỷ càng ngày càng nhiều, Thái Khả Khả có chút chống đỡ không được.

Mặc dù cô mạnh mẽ, nhưng cũng không thể nào sức một mình ngăn cản toàn bộ bọn chúng tuôn ra từ trong giếng thánh.

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan vội vàng tiến lên hỗ trợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận