Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2149: Gom Sạch! Ngày Tử Hình Đã Đến



Trong ánh mắt khiếp sợ của đám hạ nhân phủ công tước, Mộc Phân Thân lần lượt dọn sạch từng tòa nhà, toàn bộ vật đáng tiền đều bị thu vào không gian tùy thân.

- Xong rồi, thật sự xong rồi!

Hầu gái nhẹ giọng lẩm bẩm.

- Chúng ta trốn đi, tiếp tục lưu lại nơi đây còn không có cơm để ăn đâu.

Một vị hầu gái khác thấp giọng nói.

- Đúng vậy, thừa dịp bọn họ không thể di chuyển thì chúng ta chạy mau đi!

Các hầu gái ăn ý liếc nhau, không nói hai lời lập tức xoay người chạy ra bên ngoài.

Phân Thân của Mục Lương không có ngăn cản các cô, mà xới đất trong phủ công tước.

- Ầm ầm ~~~

Mặt đất chấn động, một vài tòa nhà lầu sụp đổ, lộ ra kho hàng được chôn dưới đất.

- A, thì ra bên dưới còn có kho báu bí mật.

Lạc Bố Lạc Nhi kinh ngạc thốt lên.

Các quý phụ phẫn nộ trợn to hai mắt, nhà kho dưới đất chứa đầy tinh thạch ma thú hoặc các loại tài liệu ma thú, ma cụ, ma dược quý trọng.

Mộc Phân Thân vung tay lên, cửa nhà kho bằng thép đặc lập tức sụp đổ, lộ ra hàng loạt giá gỗ, mặt trên bày đầy các loại vật phẩm.

Hắn không có khách khí, vung tay lên thu hồi toàn bộ vào trong không gian tùy thân.

Lạc Bố Lạc Nhi chỉ khoảng đất trống cách đó không xa:

- Mục Lương, mặt đất bên kia cũng rất khả nghi, có lẽ bên dưới có kho hàng.

- Ừm.

Hắn lên tiếng đáp, rồi nhấc chân đạp nhẹ mặt đất, khoảng đất trống kia nhanh chóng đổ nát, lộ ra kho hàng phía dưới.

Cái miệng nhỏ nhắn của Lạc Bố Lạc Nhi khẽ nhếch:

- Ta chỉ tùy tiện nói mà thôi, không ngờ thật sự có...

Những quý tộc kia nghe vậy trừng mắt nhìn cô gái tóc màu cà phê, nếu như ánh mắt có thể giết người thì Lạc Bố Lạc Nhi đã chết hơn hàng trăm, hàng nghìn lần rồi.

- Ha ha, ha ha.....

Lạc Bố Lạc Nhi cười gượng vài tiếng.

Mộc Phân Thân nhìn Lạc Bố Lạc Nhi với ánh mắt khen ngợi, sau đó lại vô biểu tình thu hồi toàn bộ đồ vật trong nhà kho.

Lạc Bố Lạc Nhi lộ ra vẻ mặt khóc không ra nước mắt, e là sau này cô không thể tiếp tục sống ở thành Á Thanh nữa rồi, nếu không sau khi Mục Lương rời đi thì cô sẽ bị đám người phủ công tước nhân cắt thành tám khối.

- Ta thật sự chỉ thuận miệng nói mà thôi.

Cô cố gắng giải thích với đám người phủ công tước.

Nề hà giải thích chỉ là việc tốn công vô ích, cô chỉ có thể thu hoạch được vô số ánh mắt cừu hận, lúc này cô gái tóc màu cà phê chỉ ước có một cái hố để chui xuống trốn tránh hiện thực.

- Ầm ầm ầm~

Mặt đất chấn động, Phân Thân của Mục Lương tiếp tục công việc xới đất, xem ra hắn phải lật tung toàn bộ phủ công tước mới được.

……….

- Đông đông đông ~

Tiếng chuông vang vọng khắp Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.

Trong Chủ Thành, trên con đường chính đi thông Ngoại Thành, hai con Lợn Tám Răng Nanh lôi kéo thùng xe lưu ly sáu bánh chạy như bay ra ngoài Ngoại Thành.

Xung quanh xe thú có sáu gã hộ vệ Trung Ương và mười hai tên binh sĩ đi theo bảo hộ, Mễ Á và Ngôn Băng ngồi trước thùng xe đảm nhận vị trí xa phu, trong xe là Khải Kha Phu.

Mễ Á giơ tay liếc nhìn đồng hồ:

- Còn nửa giờ nữa.

- Tới kịp.

Ngôn Băng ngước mắt nhìn về phía trước đó, cuối tầm mắt là tường thành cao ngất.

Khải Kha Phu sẽ được tử hình công khai bên ngoài Chủ Thành, đúng mười giờ sẽ hành hình.

Mễ Á quay đầu nhìn về phía thùng xe sau lưng, tay chân của hắn ta bị cố định vào bốn góc thùng xe, hắn ta vẫn luôn rũ đầu không nói lời nào, cô lạnh nhạt nói:

- Đây là án tử hình đầu tiên sau khi thành lập vương quốc Huyền Vũ, coi như là một loại vinh quang.

Khải Kha Phu hơi giật người, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía cô gái tai mèo, nhếch miệng hỏi:

- Vinh quang này cho ngươi, muốn không?

- Là do ngươi tự làm tự chịu.

Mễ Á bĩu môi, quay đầu nhìn phía trước.

Khóe môi của Ngôn Băng cong lên, liếc nhìn cô gái tai mèo một cái.

- Khụ khụ ~

Mễ Á cố tình ho khan vài tiếng, nói sang chuyện khác:

- Mục Lương đã xuất phát rồi à?

- Chắc là vậy, yên tâm, ngài ấy sẽ không đến trễ.

Ngôn Băng nhẹ giọng nói.

Lần này, Mục Lương sẽ tới quan sát việc chấp hành án tử hình, bày tỏ thái độ coi trọng của mình cho dân chúng thấy, đồng thời cũng để cho đám người vương thất quý tộc ngoại lai biết được hiến pháp vương quốc Huyền Vũ là thật sự hữu hiệu.

Bên cạnh đó, đây còn là thái độ đả kích nghiêm khắc đối với phần tử phạm tội.

- Cộp cộp cộp ~~~

Lợn Tám Răng Nanh chạy như bay trên con đường rộng thênh thang, càng ngày càng đến gần cửa thành.

Khi xe thú lái ra Chủ Thành thì có thể thấy được rất nhiều người vây quanh bên ngoài pháp trường.

Pháp trường là nơi chấp hành án tử hình, được xây cách Chủ Thành khoảng một kilomét.

Khi xe thú lái vào pháp trường lập tức nghênh đón ánh mắt của quần chúng vây xem.

- Cùm cụp ~

Cửa buồng xe bật mở, Khải Kha Phu bị lôi ra xe, quỳ gối trên pháp trường.

- Đúng là Khải Kha Phu rồi, bọn hắn thật sự muốn giết hắn sao?

Quần chúng vây xem ồn ào náo động không thôi.

Bên trong người vây xem có không ít vương thất quý tộc xuất phát từ lòng tò mò nên mới tới đây, bọn hắn muốn nhìn vương quốc Huyền Vũ có thật sự dám giết Khải Kha Phu hay không.

- Xem tình hình này không giống như là đang nói đùa rồi!

- Không thể nào…?!

- Ta vẫn không quá tin tưởng, trừ phi Khải Kha Phu thật sự chết.

- Ta cũng không tin, chỉ vì một chút chuyện nhỏ mà bọn họ thật sự muốn đắc tội với vương quốc Mỹ Á sao?

Người vây xem bàn tán xôn xao, trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ rất khác nhau, tuy nhiên tất cả đều đang đợi đến mười giờ.

- Ong ong ong ~~~

- Âm thanh gì thế?

Có người nghi ngờ quay đầu nhìn về phía sau, đó là hướng Chủ Thành.

Âm thanh càng lúc càng lớn, hấp dẫn nhiều người chú ý hơn, mọi người dồn dập quay đầu nhìn về phía sau.

Không bao lâu, sáu chiếc xe gắn máy lao nhanh ra khỏi cửa thành, người lái xe gắn máy là hộ vệ Trung Ương, Phi Phong Thuẫn U Linh tung bay theo gió.

Sau xe gắn máy là xe hơi với vỏ ngoài Thép Tím bắt mắt, phía sau còn đi theo sáu chiếc xe gắn máy khác.

- Ong ong ong ~

Đoàn xe chạy về phía pháp trường với tốc độ kinh người, làm cho quần chúng kinh ngạc thốt lên không ngớt.

- Đó là cái gì?

Trong đám đông truyền ra tiếng kêu kinh ngạc.

Khi đoàn xe tới gần pháp trường thì tốc độ mới chậm lại, cuối cùng dừng lại ở quảng trường bên trong pháp trường.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nhóm hộ vệ Trung Ương đồng loạt bước xuống xe gắn máy, đứng thành hai hàng bên cạnh xe hơi.

- Cùm cụp ~

Cửa xe chỗ ghế lái bật mở, Ly Nguyệt bước xuống, mở ra cửa xe hơi phía sau.

Mục Lương và Hồ Tiên lần lượt xuống xe, nhất thời có mấy trăm ánh mắt phóng đến.

Hồ Tiên quay đầu nhìn lại, nở nụ cười quyến rũ động lòng người.

Không ít người đều bị hớp hồn, trong lòng khen ngợi cô gái đuôi hồ ly xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành.

Mục Lương liếc nhìn đồng hồ, bình tĩnh nói:

- Không đến trễ.

Ly Nguyệt cũng liếc nhìn đồng hồ, nhẹ giọng nói:

- Chúng ta đến sớm năm phút.

Cô luyện lái xe ô tô ba ngày, bây giờ đã có thể thành thạo điều khiển tay lái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận