Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2467: Vương Quốc Tinh Linh.

- Tại sao hai ngươi lại đột nhiên trở về thế?

Có Tinh Linh nghi ngờ hỏi.

- Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?

- Hoan nghênh trở về ~~~

Các Tinh Linh vây quanh hai người, sôi nổi tranh nhau hỏi thăm.

- Được rồi, mọi người im lặng một chút nào.

Một giọng nữ uy nghiêm vang lên, nữ nhân với vóc dáng cường tráng đẩy ra đoàn người đi tới trước mặt hai cô gái.

Tây Tây Lý nuốt nước miếng, nhìn nữ nhân trước mắt rồi lên tiếng:

- Mẹ, ta đã trở về.

Tây Ninh quan sát con gái, nhíu mày nói:

- Thoạt nhìn sống không tệ, khuôn mặt tròn hơn rồi.

Tây Tây Lý nhỏ giọng thầm thì:

- Mẹ, ta đâu có mập...

Phi Phi cung kính nói:

- Đại nhân Tây Ninh.

- Ừm, các ngươi đột nhiên trở về là đã xảy ra chuyện gì à?

Tây Ninh hỏi với giọng điệu hòa ái.

Tây Tây Lý phồng má, nhỏ giọng thầm thì:

- Nói chuyện với ta hung dữ như thế, vậy mà khi nói chuyện với Phi Phi lại dịu dàng vô cùng, mẹ thật bất công!

- Chuyện này cần phải bẩm báo với Nữ vương mới được.

Phi Phi đáp với thần sắc nghiêm túc.

Tây Ninh nghe vậy cũng nghiêm mặt gật đầu, nói:

- Đi theo ta, ta dẫn hai ngươi đến gặp nữ vương.

- Vâng.

Tây Tây Lý và Phi Phi lên tiếng, theo Tây Ninh đi tới chỗ sâu trong bí cảnh.

Bí cảnh Tinh Linh không lớn, chỉ bằng một toà thành nhỏ của nhân loại, có hơn năm ngàn vị Tinh Linh ở chỗ này.

Nữ vương Tinh Linh ở sâu trong bí cảnh, rất ít khi rời đi nơi này.

- Thế giới bên ngoài thế nào? Chơi vui không?

Tây Ninh quay đầu hỏi.

- Chơi rất vui.

Tây Tây Lý ngây thơ đáp.

Tây Ninh trợn trắng mắt với con gái:

- Không hỏi ngươi, ngươi ở đâu đều sẽ cảm thấy chơi vui.

- Hừ, nào có chuyện đó chứ!

Khuôn mặt xinh đẹp của Tây Tây Lý ửng đỏ, nhỏ giọng phản bác.

Phi Phi lắc đầu nói:

- Không vui, ăn uống hay làm gì đó đều rất bất tiện.

Tây Ninh cảm thán:

- Vất vả cho ngươi rồi, chịu khổ ở thế giới loài người tận hai năm.

Phi Phi nhẹ giọng nói:

- Không vất vả, tất cả đều là vì tộc quần.

- Rất tốt, ngươi có giác ngộ này là đã mạnh hơn con gái của ta rất nhiều rồi.

Tây Ninh nghiêm mặt nói.

Tây Tây Lý bất mãn kêu la:

- Cái gì chứ, mẹ kéo ta vào làm gì? Rõ ràng ta cũng rất nỗ lực nha!

- Ừm, Tây Tây Lý cũng rất nỗ lực.

Phi Phi gật đầu nhận đồng.

Đôi mắt đẹp của Tây Tây Lý trừng lớn, không ngờ Phi Phi sẽ nói chuyện thay mình.

- Được rồi, biết ngươi nỗ lực, đừng hở tí là kêu la như vậy nữa, sẽ quấy rầy đến sự thanh tịnh của Nữ vương.

Tây Ninh tức giận nói.

- Ồ, vậy được rồi.

Tây Tây Lý bĩu môi.

……..

- Cộp cộp cộp ~

Tây Tây Lý và Phi Phi theo Tây Ninh tới chỗ sâu trong bí cảnh, nơi đó có một cây đại thụ cao năm mươi mét, trình độ tráng kiện tương đương với hai cây đại thụ ở cửa vào bí cảnh.

Lá của đại thụ có hình lăng, trên thân có một hốc cây, bên trong chính là chỗ ở của Nữ vương Tinh Linh.

Tinh Linh đều thích tự nhiên và lục thực, vì vậy khi chọn chỗ ở cũng sẽ gần gũi với chúng.

Tây Ninh dừng bước lại, quay đầu nói:

- Các ngươi chờ bên ngoài một chút, ta đi thông báo nữ vương.

- Vâng!

Tây Tây Lý và Phi Phi lên tiếng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tây Ninh đạp lên cầu thang làm bằng dây leo để tiến vào trong hốc cây.

- Nữ vương đại nhân?

Cô nhẹ giọng hô hoán.

- Ừm, có chuyện gì thế?

Sâu trong hốc cây truyền đến một giọng nữ ôn nhã.

Tây Ninh cung kính nói:

- Nữ vương đại nhân, Phi Phi và Tây Tây Lý đã trở về rồi.

- Bọn họ trở lại vì chuyện gì?

Giọng nói của nữ vương Tinh Linh lại vang lên lần thứ hai.

Tây Ninh hơi cúi đầu, nói:

- Nữ vương, Phi Phi bảo là cần đích thân bẩm báo mới được.

- Ừm, vậy bảo các cô ấy vào đây đi.

Nữ vương Tinh Linh nhàn nhạt lên tiếng.

Hốc cây chậm rãi tỏa ra ánh sáng huỳnh quang, giống như có mấy ngàn con đom đóm đang sáng lên, khiến người ta có thể thấy rõ hoàn cảnh bên trong.

Sâu trong hốc cây có một khối sàn gỗ nhô lên, mặt trên được phủ một lớp cỏ khô mềm mại, lúc này nữ vương Tinh Linh đang nằm nghiêng trên đó.

Nữ vương Tinh Linh thoạt nhìn chỉ có hai mươi tuổi, vóc người lồi lõm đúng chỗ, vì nằm nghiêng nên lộ ra vòng eo thon thỏ một bàn tay có thể nắm hết.

Tây Ninh rũ mắt, dung nhan của Nữ vương Tinh Linh chưa từng thay đổi, hai mươi năm trước cũng là dáng vẻ như bây giờ, giống như cô ấy vĩnh viễn không già đi.

Cô đáp lại vâng một tiếng rồi xoay người rời đi hốc cây, gọi Tây Tây Lý và Phi Phi tiến vào.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tây Tây Lý và Phi Phi đi vào hốc cây, cung kính hành lễ:

- Nữ vương đại nhân.

- Ừm, vất vả cho các ngươi rồi.

Nữ vương Tinh Linh vẫn giữ nguyên tư thế nằm nghiêng, ưu nhã phất tay, mí mắt nâng lên lộ ra đôi mắt lục bảo thạch xinh đẹp, hỏi:

- Vì chuyện gì mà các ngươi lại trở về đây?

Phi Phi nhìn về phía Nữ vương Tinh Linh, mặt của cô nghiêm túc bẩm báo:

- Nữ vương đại nhân, nhân loại muốn tấn công Rừng U Linh, ý đồ tiêu diệt tộc Tinh Linh chúng ta.

- Cái gì?

Tây Ninh nghe vậy khiếp sợ hô lên.

- Ngươi nghe tin tức này từ đâu?

Giọng điệu của nữ vương Tinh Linh trở nên lạnh như băng.

- Nữ vương đại nhân, chuyện này do chính miệng quốc vương Phúc Nhĩ Kỳ ra lệnh, đoàn Kỵ Sĩ đã rời đi vương thành Phúc Nhĩ Kỳ.

Phi Phi thuật lại chuyện xảy ra ở chính điện cho mọi người ở đây nghe.

Tây Ninh tức giận nói:

- Đáng chết, việc này rõ ràng là người thú Hầu Tộc làm, có liên quan gì tới tộc Tinh Linh chúng ta chứ?

Tất cả Tinh Linh đều biết chuyện người thú Hầu Tộc thường xuyên đến chỗ ở của nhân loại để trộm cướp.

Trong mắt của Phi Phi loé lên tia sáng lạnh lẽo, bảo:

- Đúng vậy, nhưng đó chỉ là cái cớ để nhân loại tiến công Rừng U Linh mà thôi, bọn hắn muốn đồng thời giải quyết người thú Hầu Tộc và cả Tinh Linh chúng ta.

Tây Ninh nắm chặt tay lại rồi vung lên cao:

- Đúng thế, đây chỉ là mượn cớ mà thôi, người thú Hầu Tộc xấu như vậy, nếu trộm cướp nhất định sẽ bị nhận ra, làm sao sẽ nhận sai là tộc Tinh Linh chúng ta được chứ!?

Tây Tây Lý tức giận lên tiếng:

- Chúng ta vẫn luôn sinh hoạt ở Rừng U Linh chưa từng công kích nhân loại, tại sao bọn hắn còn muốn đối phó với chúng ta chứ?

Tây Ninh nghiêm túc nói:

- Không được, nhất định phải bảo vệ Rừng U Linh, bằng không bí cảnh sẽ sụp đổ.

- Vì sao?

Tây Tây Lý sửng sốt.

Tây Ninh giải thích:

- Bí cảnh Tinh Linh của chúng ta được trói chặt với cả phiến này, nếu như khu rừng bị hủy diệt thì bí cảnh cũng sẽ đổ nát.

- A, còn có chuyện như vậy nữa sao?

Đôi mắt của Tây Tây Lý trừng lớn.

Phi Phi liếc thiếu nữ:

- Ngươi không biết chuyện này sao?

- Ta không biết.

Tây Tây Lý bĩu môi.

Tây Ninh nghiêm túc nói:

- Được rồi, trở lại chuyện chính sự đi.

Phi Phi nhìn về phía Nữ vương Tinh Linh, lên tiếng hỏi:

- Nữ vương đại nhân?

Nữ vương Tinh Linh trầm mặc một hồi, chậm rãi nói:

- Việc này nên thương lượng với nhân loại.

Phi Phi cung kính bảo:

- Nữ vương, nhân loại sẽ không thương lượng với chúng ta, bọn hắn có thể áp đặt chuyện xấu của người thú lên người Tinh Linh chúng ta, làm sao còn chịu đàm luận chứ?

Tây Ninh cao giọng nói:

- Đúng vậy, Nữ Vương đại nhân, đánh một trận với nhân loại đi, nhất định phải bảo vệ Rừng U Linh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận