Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1914: Trà Thụ Sinh Mệnh Biến Hóa Bất Ngờ



Rào rào ~~~

Dưới màn đêm, Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ vẫn còn sinh trưởng, độ rộng của tán cây đã sớm vượt qua hình thể của Rùa Đen cấp 11.

Ở khu vực Trung Ương, bên dưới Trà Thụ Sinh Mệnh, Mục Lương ngẩng đầu nhìn chăm chú vào tán cây khổng lồ, mỗi một chiếc lá đều tỏa sáng, giống như là hàng tỉ ánh sao.

Trong tầm mắt của anh, từng chiếc lá đang to lên một cách thong thả, phiến lá vốn rộng khoảng một mét đã sinh trưởng đến sáu mét, trên bề mặt có vô số điểm lấp lánh.

Các nhành cây vừa mọc nhanh chóng vươn ra xa, lá cũng lớn lên cấp tốc khiến tán cây càng ngày càng rậm rạp.

Trong khi cành lá sinh trưởng rậm rạp, nụ hoa mới đâm chồi với thời gian cực ngắn sau đó nở rộ, rơi xuống đất và kết quả.

- Hy vọng có thể hoàn thành tiến hóa trước khi trời sáng.

Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm.

Hiện tại, tuy bầu trời đã tối đen, nhưng có Trà Thụ Sinh Mệnh tỏa ra ánh sáng cho nên toàn bộ lưng rùa vẫn sáng như ban ngày.

Ông ~~~

Thời gian chậm rãi trôi qua, đến khi hừng đông thì Trà Thụ Sinh Mệnh mới tiến hóa đến hồi cuối.

Mục Lương lại ngẩng đầu nhìn về phía tán cây khổng lồ, hiện tại các nhánh cây đã vươn ra xa gấp hai lần hình thể của Rùa Đen cấp 11, đường kính tán cây vượt qua mấy trăm ngàn mét.

Chiều cao của Trà Thụ Sinh Mệnh cũng đã vượt qua mười ba ngàn tám trăm mét, đường kính thân cây đạt đến ba ngàn sáu trăm mét, chiếm một nửa diện tích khu Trung Ương, đẩy toàn bộ kiến trúc và cây xanh ra tít ngoài rìa.

Lúc này, bóng tối đã bị đẩy lùi, ánh sáng lại bao phủ toàn bộ lưng rùa một lần nữa, chỉ có những nơi được Trà Thụ Sinh Mệnh che chắn thì vẫn là một mảnh râm mát.

- Nổi bật đều phải bị ngươi chiếm rồi...

Mục Lương líu lưỡi nhìn thân cây khổng lồ trước mặt, Trà Thụ Sinh Mệnh sau khi tiến hóa thành công còn lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của anh.

Anh nhìn về phía hồ nước lớn bên cạnh Trà Thụ Sinh Mệnh, Sen Xanh Tạo Hóa vẫn hoàn hảo như trước, không có chịu quá nhiều ảnh hưởng.

Rắc... Rắc…

Đúng lúc này, Trà Thụ Sinh Mệnh vốn đã dừng lại quá trình sinh trưởng lại xảy ra biến hóa lần nữa.

Mục Lương ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy thân cây tại mặt đất nứt ra một cái khe hở, sau đó lại biến rộng hơn với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Vết nứt dài tám mét, vị trí rộng nhất có hơn mười mét, nơi hẹp nhất cũng khoảng nửa mét.

- Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Mục Lương nhíu mày.

Anh cất bước đi về phía hốc cây, mới vừa tiến vào hốc cây thì vách động tỏa ra ánh sáng trắng hiền hòa.

- Nơi này có vẻ rất sâu.

Mục Lương hơi nhướng mày, hốc cây sâu không thấy đáy, hơn nữa càng đi vào trong thì càng rộng rãi.

Cộp cộp cộp ~~~

Anh đi sâu vào trong hơn một ngàn mét thì tới vị trí trung tâm của cây, nơi đây cực kỳ rộng rãi, là một khoảng không gian có đường kính trăm mét.

Không gian trong hốc cây rất mát mẻ, còn có thể cảm nhận được gió nhẹ thoảng qua.

Mục Lương ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện bên trên vách động có rất nhiều cành cây to bằng ba ngón tay buông thõng xuống, giữa các phiến lá có rất nhiều nụ hoa.

Bên dưới các cành cây rũ xuống kia có một thứ rất giống cọc gỗ.

- Đây là cái gì?

Mục Lương tò mò đi lên kiểm tra, tiến lên trước nhìn thoáng qua thì mới phát hiện đồ vật rất giống cọc gỗ kia thật ra là một cái giếng.

Thay vì nói là giếng thì không bằng nói nó là một vũng nước, bên trong có một ít chất lỏng đọng lại.

Chất lỏng có màu xanh lục thúy, tản ra khí tức sinh mệnh nồng nặc, nếu như người thường ngửi một lần thì có thể trẻ thêm vài tuổi.

- Nước Suối Sinh Mệnh!

Đôi mắt đen của Mục Lương sáng ngời, anh đã nhận ra chất lỏng trong vũng nước kia là cái gì.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, một giọt Nước Suối Sinh Mệnh tách ra rồi bay tới trước mặt hắn.

Mục Lương há miệng uống thử, tỉ mỉ cảm thụ sự biến hóa trong cơ thể.

Qua một hồi lâu, anh mới mở mắt ra, trên mặt hiện lên sự kích động, cảm nhận được sinh mệnh đã gia tăng thêm hai mươi năm.

- Ít nhất có thể cộng thêm hai mươi năm tuổi thọ, còn có thể làm cho người chết trong vòng ba ngày sống lại.

Mục Lương khen một câu.

Anh nhìn vũng nước trước mặt, nhớ lại năng lực của Trà Thụ Sinh Mệnh cấp 12, gọi là Sinh Mệnh Nguyên Tuyền.

- Cái này chính là Sinh Mệnh Nguyên Tuyền sao?

Hai mắt của Mục Lương tỏa sáng.

- Ba ~~~

Một đóa hoa nở rộ trên đỉnh đầu hắn, Mục Lương vội vã ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy cành cây ngay phía trên Sinh Mệnh Nguyên Tuyền có một đóa hoa đang từ từ nở rộ.

Mục Lương định thần nhìn lại, sau khi hoa nở đã lộ ra nhụy hoa ở trung tâm.

Nhụy hoa lớn chừng bàn tay, dáng dấp rất đặc biệt, nhìn giống như một đứa bé.

Mục Lương chớp chớp mắt đen, nhìn chăm chú được một lúc thì nhụy hoa giật mình.

- Ê a ~~~

Nhụy hoa tách ra khỏi đóa hoa, biến thành một Tinh Linh chỉ lớn chừng bàn tay, sau lưng cô bé mọc hai đôi cánh trong suốt trông rất giống cánh chuồn chuồn.

Tí tách...

Tiểu Tinh Linh mới bay ra khỏi đóa hoa thì một giọt Nước Suối Sinh Mệnh màu xanh lục rơi xuống vũng nước suối bên dưới mặt đất.

- Ong ong ong ~~~

Tiểu Tinh Linh cấp tốc đập cánh, bay xuống đầu cành rồi vòng quanh Mục Lương hai vòng.

- Tinh Linh Sinh Mệnh?

Mục Lương kinh ngạc nói.

Anh vươn tay, Tiểu Tinh Linh thân mật tới gần hắn, rơi vào trong lòng bàn tay.

Tiểu Tinh Linh rất tinh xảo, giống như một búp bê nhỏ bằng sứ, cô bé mặc một bộ váy ngắn giống như cánh hoa ở trên người, mái tóc thì có màu hồng.

Mục Lương chăm chú quan sát, phát hiện bộ váy kia chính là cánh hoa thật.

- Ê a ~~~

Tiểu Tinh Linh cũng đang quan sát Mục Lương, đối phương cho cô bé một loại cảm giác thân thiết giống như là nữ vương của mình.

- Cha.

Trong hốc cây hiện lên một vệt sáng xanh, Tinh Linh Sinh Mệnh xuất hiện ở trước mặt Mục Lương.

- Linh Nhi.

Mục Lương lên tiếng.

Bây giờ, thoạt nhìn Linh Nhi giống như một cô gái khoảng mười bảy, mười tám tuổi, chiều cao tăng vọt tới một mét sáu lăm, gương mặt non nớt cũng đã trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều.

Anh khen ngợi:

- Ngươi cao hơn rồi.

- Vậy ta đẹp không?

Linh Nhi vui vẻ hỏi.

- Ừm, rất xinh đẹp.

Mục Lương khen ngợi từ trong thâm tâm.

- Hì hì, cha thích là tốt rồi.

Linh Nhi cười khanh khách vài tiếng.

- Khụ khụ, Linh Nhi biết đây là cái gì chứ?

Mục Lương ho khan vài tiếng, ra hiệu về phía Tiểu Tinh Linh trong lòng bàn tay.

- Đây là Tiểu Tinh Linh nha, sinh ra từ Trà Thụ Sinh Mệnh.

Linh Nhi vươn tay, Tiểu Tinh Linh lập tức bay ra khỏi lòng bàn tay của Mục Lương.

- Ê a ~~~

Cô bé đi tới trước mặt Linh Nhi, sau đó ưu nhã khom lưng hành lễ.

- Nữ Vương Tinh Linh?

Mục Lương hơi nhướng mày, nghe hiểu ý mà Tiểu Tinh Linh muốn biểu đạt.

- Đúng rồi, ta là nữ vương của các cô ấy.

Linh Nhi khẽ hất hàm.

Bên trên Sinh Mệnh Nguyên Tuyền, một vệt ánh sáng xanh rơi xuống, đó là nguyên tố sinh mệnh, chúng ngưng tụ thành một chiếc vương miện lưu ly rồi nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh đầu của Linh Nhi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận