Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2423: Đến Vương Quốc Phúc Nhĩ Kỳ! Bắt Đầu Hành Động.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Vậy ngày mai ta đi tìm Tuyết Cơ tâm sự.

- Ừm, chắc gần đây cô ấy đang rảnh rỗi đấy.

Mục Lương bình thản nói.

Kịch bản phim truyền hình không nhiều, ngoại trừ Tuyết Cơ và Nguyệt Thấm Di thì các đạo diễn được bồi dưỡng cũng đang quay chụp, đây cũng là nguyên nhân mà TV và Rạp Chiếu Phim thường xuyên ra mắt phim điện ảnh và phim truyền hình mới.

- Được!

Nguyệt Thấm Lan gật đầu.

……

Vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ, đại lục mới.

Dưới không trung, phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ di chuyển tới trước với tốc độ đều đặn.

Bên trong khoang thuyền, Đại trưởng lão Ốc Đảo đang nhắm mắt dưỡng thần, ngồi bên cạnh là Hổ Tây và Lan Đế.

Lần này, đi vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ bắt người chỉ có một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ, đi theo cũng chỉ có tám người, Hổ Tây và Lan Đế tới giúp một tay.

- Cộp cộp cộp ~~~

Binh sĩ điều khiển phi thuyền vận chuyển đi vào buồng nhỏ trên tàu hồi báo:

- Các vị đại nhân, phía trước chính là vương thành vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ.

Đại trưởng lão Ốc Đảo mở mắt ra, bình thản nói:

- Ừm, chuẩn bị xuống thuyền đi.

- Nhưng chúng ta còn chưa hạ cánh mà.

Hổ Tây lên tiếng.

Đại trưởng lão Ốc Đảo trầm giọng nói:

- Không cần hạ cánh, chúng ta đi xuống phía dưới, không nên để cho công tước Bá Lệ phát hiện.

- A, vậy được rồi.

Hổ Tây phồng má, đứng lên đi vào căn phòng kế bên để mặc Khôi Giáp U Linh.

Cô đã là một thành viên của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, thuộc về Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, có được Khôi Giáp U Linh của riêng mình.

Lan Đế ngáp một cái, đôi mắt màu hổ phách lóe sáng, đứng lên gãi mái tóc nâu ngắn rồi đi chuẩn bị rời phi thuyền vận chuyển.

Không bao lâu, Hổ Tây thay xong Khôi Giáp U Linh đi ra, một thân khôi giáp bảy màu rất bắt mắt.

Hổ Tây nói thầm một tiếng:

- Không biết lúc nào có thể đổi thành chín màu.

Hiện tại, Khôi Giáp U Linh có ba phẩm cấp, Khôi Giáp U Linh bảy màu thuộc về cấp 2, Khôi Giáp U Linh chín màu thuộc về cấp 3, hiện nay chỉ có nhóm của Ly Nguyệt, Ngải Lỵ Na, Ngôn Băng và Ny Cát Sa có được khôi giáp chín màu.

Lan Đế ngây thơ nói:

- Khi nào thực lực của ngươi mạnh hơn, được bổ nhiệm lên làm đội trưởng là có thể đổi thành Khôi Giáp U Linh chín màu.

- Ta đương nhiên biết chuyện này.

Hổ Tây bĩu môi, vươn tay nhéo má Lan Đế.

- Ta chỉ nhắc nhở ngươi thôi.

Lan Đế thanh thúy nói.

Hổ Tây quyết tâm nói:

- Ta sẽ trở nên mạnh hơn.

- Vậy ngươi phải cố gắng lên.

Đại trưởng lão Ốc Đảo nhàn nhạt mở miệng.

Lão liếc nhìn hai cô gái, tiếp tục nói:

- Chuẩn bị rời đi phi thuyền, đã đến gần vương thành rồi.

- Vâng.

Hổ Tây và Lan Đế đồng thanh đáp lại.

Lần hành động này chỉ có ba người bọn họ, càng ít người thì càng tránh được sự chú ý của người khác.

Hổ Tây kéo tay của cô gái tóc nâu, cơ thể lóe lên rồi biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã tới bên trong vương thành vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ, địa điểm là một con hẻm nhỏ hẹp.

Sau khi đáp xuống, hai người lập tức cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, sau khi xác định không có nguy hiểm mới yên lòng thở ra một hơi.

- Ngươi muốn đi theo Đại trưởng lão sao?

Lan Đế quay đầu hỏi.

Hổ Tây xua tay nói:

- Không cần đâu, thực lực của đại trưởng lão mạnh hơn ta, một mình lão tiến vào là tốt rồi, không lo bị phát hiện.

- Ngươi nói đúng.

Giọng nói bình tĩnh vang lên, Đại trưởng lão Ốc Đảo xuất hiện ở phía sau hai người.

- Ngươi xem đi.

Hổ Tây mặt không đổi sắc mà nhún vai.

Lan Đế rụt cổ một cái, nàng vẫn có chút sợ Đại trưởng lão Ốc Đảo, dù cho hiện tại cô đã là thành viên của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, không thuộc quyền quản lý của Đại trưởng lão nữa.

- Đi thôi, chúng ta ra ngoài.

Hổ Tây phất tay nói.

- Ừm.

Đại trưởng lão Ốc Đảo gật đầu, cất bước rời đi hẻm nhỏ.

Lan Đế vội vàng đuổi theo, Hổ Tây bước tới trước một bước, Khôi Giáp U Linh trên người lóe sáng, chớp mắt một cái thì người đã biến mất tại chỗ.

Lan Đế đi dọc con phố cùng với Đại trưởng lão Ốc Đảo, mùi hôi thối lập tức ập tới, mặt đất tràn đầy rác rưởi, hoàn cảnh bẩn thỉu vô cùng.

- Ta vẫn thích vương quốc Huyền Vũ hơn.

Lan Đế nhỏ giọng nói.

- Ừ đúng rồi, nơi này nhìn chả có gì hay ho cả.

Giọng nói của Hổ Tây vang lên bên tai hai người.

Đại trưởng lão Ốc Đảo nhàn nhạt nói:

- Chúng ta không phải tới đây để chơi, đi tìm Bá Lệ trước đã.

- Ta biết rồi.

Hổ Tây đang ẩn thân nhỏ giọng đáp lại.

Ba người đi trên con đường dài đông đúc, người qua đường liên tục dừng bước ghé mắt quan sát Lan Đế và Đại trưởng lão Ốc Đảo.

- Vì sao bọn hắn lại nhìn chằm chằm vào chúng ta thế?

Lan Đế khó hiểu hỏi.

- Có lẽ là do các ngươi ăn mặc đẹp quá.

Hổ Tây suy đoán.

Đại trưởng lão Ốc Đảo liếc nhìn quần áo trên người mình, nó được may từ vải tơ tằm, thoạt nhìn mềm mại và sáng bóng, chất liệu quý hơn so với quần áo của rất nhiều quý tộc.

- Có lẽ là vậy.

Lan Đế lẩm bẩm.

Quần áo cô mặc hôm nay cũng làm từ vải tơ tằm, kết hợp với giày ống cao, trông rất giống như một cô công chúa của vương quốc nào đó lén chạy ra ngoài chơi.

- Không cần để ý tới bọn hắn, hiện tại chúng ta đi phủ công tước.

Đại trưởng lão Ốc Đảo nói không chút để ý.

Hổ Tây đang ẩn thân ừ một tiếng, đi theo hai người đến phủ công tước.

Bọn hắn có bản đồ địa hình của vương thành Phúc Nhĩ Kỳ cho nên biết phủ công tước ở nơi nào, nó nằm ở bên cạnh vương cung, đi từ cửa thành đến đó cần mất hơn một giờ đồng hồ.

- Hai người có ngửi được mùi thơm không?

Mũi của Lan Đế khẽ giật.

Hổ Tây lên tiếng:

- Hình như là mùi nước hoa.

Khi hai người nghi ngờ tìm nơi phát ra mùi hương thì một tiếng hô to vang lên.

- Mau đến đây nhìn, nước hoa có phẩm chất không thua kém gì nước hoa của vương quốc Huyền Vũ đây, giá cả rẻ hơn rất nhiều, mùi hương cũng dễ chịu hơn, mọi người nhanh chân đến xem đi!

Lan Đế vội vã quay đầu nhìn lại, ánh mắt của cô xuyên qua một con hẻm nhỏ nhìn thấy một người phụ nữ đứng trên đường cái, lúc này đối phương đang lớn tiếng mời chào người qua đường vào cửa hàng của mình.

Người phụ nữ này ăn mặc rất hở hang, phía sau là một tòa nhà gỗ ba tầng, rất nhiều người ra ra vào vào nơi đó.

Lan Đế nhíu mày:

- Nước hoa sánh ngang với nước hoa của vương quốc Huyền Vũ, giá rẻ hơn và có mùi dễ chịu hơn?

- Đi qua nhìn một chút.

Hổ Tây đề nghị.

Lan Đế nghe vậy nhìn về phía Đại trưởng lão Ốc Đảo, ánh mắt mang theo sự dò hỏi.

Đại trưởng lão Ốc Đảo dặn dò:

- Được rồi, tới đó xem một chút đi, nhưng nhớ là không được gây chuyện, trọng điểm của nhiệm vụ lần này là công tước Bá Lệ.

- Ừ ừ, chúng ta biết rồi.

Lan Đế vội vàng gật đầu, cô vội vàng băng qua hẻm nhỏ tới đường cái, đối diện chính là cửa hàng bán nước hoa.

- Thật là có thể sánh ngang với nước hoa của vương quốc Huyền Vũ sao?

Có người đi ngang qua nghe được tiếng rao nên dừng chân hỏi.

Người phụ nữ hất cằm lên, nói:

- Đương nhiên rồi, nước hoa trong cửa hàng chúng ta đều được chế luyện tỉ mỉ, ra giá cao mời chuyên gia chế tạo nước hoa ở vương quốc Huyền Vũ đến đây, phẩm chất hoàn toàn tương tự, mùi vị lại dễ chịu hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận