Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1099: Thủ Lĩnh Mới Của Hội nghị Thánh Địa

- Nếu những người còn lại muốn liên minh thì có thể liên lạc với nhau.

Tây Phổ Hoa nhìn về phía những thành chủ còn lại nói. Đại trưởng lão thành Tương Lai nhắm mắt lại, cũng không có hứng thú đối với việc liên minh.

- Hoa lão có lòng.

Kim Phượng cười dịu dàng nói.

- Kim Phượng các hạ, ta cảm thấy thành Phượng có thể liên minh với thành Sa, cùng nhau chống lại Thủy triều Hư Quỷ.

Tây Phổ Hoa nghiêm túc nói.

Kim Phượng và Ái Nhĩ nghe vậy liếc nhau, ậm ừ một tiếng, lại nghiêng đầu sang chỗ khác.

- Tây Phổ Hoa các hạ, ngươi cũng đừng lo lắng chuyện này này, tự bọn họ sẽ tìm được minh hữu thích hợp.

Toa Đóa Na tức giận nói.

- Hừ, ngươi xem dáng vẻ này của bọn họ, nào có ý định muốn liên minh?

Tây Phổ Hoa hừ lạnh.

Toa Đóa Na chậm rãi lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Ý thức nguy cơ không đủ mạnh, khi thủy triều Hư Quỷ thực sự tới, bọn họ tự nhiên sẽ liên minh.

Tây Phổ Hoa đen mặt, thấp giọng nói:

- Chờ đến lúc đó, các thành phố lớn đều bị nhóm Hư Quỷ chiếm lĩnh.

- Điều đó không thể trách ai được.

Toa Đóa Na đưa tay ra ôm lấy Nhã Kỳ.

Cô nhìn Mục Lương trên đài cao, nhẹ giọng nói:

- Hội nghị Thánh địa đã cung cấp cơ hội trao đổi, giao dịch vũ khí với vật liệu, cũng có thành Huyền Vũ dẫn đầu, còn lại chỉ có thể dựa vào chính mình.

- Hội nghị Thánh địa lần này kết thúc, nếu như có thể sống qua Thủy triều Hư Quỷ, Hội nghị Thánh địa lần sau, ta sẽ không tới.

Tây Phổ Hoa cảm thán.

Lão đang suy nghĩ có nên gia nhập Thành Huyền Vũ hay không?

- Hội nghị Thánh địa lần sau, ta cũng sẽ thoái ẩn.

Toa Đóa Na thở dài.

Đôi mắt Tây Phổ Hoa lóe lóe, trầm giọng nói:

- Vậy cần chọn lại một người lãnh đạo, tổ chức Hội nghị Thánh địa lần kế tiếp.

Toa Đóa Na nghe vậy nhìn về phía Mục Lương trên đài cao.

- Suy nghĩ của ngươi với ý tưởng của ta giống nhau.

Tây Phổ Hoa thoải mái.

Lão cũng hy vọng Mục Lương trở thành người khởi xướng hội nghị Thánh Địa tiếp theo, bởi vì người này đủ mạnh, đủ ưu tú. Toa Đóa Na nghiêm túc nói:

- Việc này cần có sự đồng ý của Mục Lương, còn phải được thành chủ của các thành khác chấp thuận.

- Ta sẽ nói.

Tây Phổ Hoa nói chậm rãi đứng dậy. Các đại thành chủ nhìn về phía lão, đôi mắt mang theo nghi hoặc.

- Chư vị, Hội nghị Thánh địa lần kế, ta và Toa Đóa Na sẽ thoái ẩn, hiện tại chúng ta phải chọn ra người chủ trì mới.

Tây Phổ Hoa nghiêm túc nói.

Đám người Bối Nhĩ Liên nghe vậy thì chấn động, liếc mắt nhìn nhau.

- Người chủ trì mới?

Phong Vũ đứng dậy, nhấc lên giương mắt lên.

- Chọn ai thì tốt?

Ái Nhĩ bắt chéo hai chân, ánh mắt xẹt qua mọi người, cuối cùng rơi vào Mục Lương trên đài cao.

- Mục Lương.

Tố Cẩm mở miệng nói.

Ái Nhĩ đồng ý gật đầu, xinh đẹp nói:

- Mục Lương các hạ trở thành người chủ trì hội nghị Thánh Địa, ta cảm thấy rất tốt

Toa Đóa Na chậm rãi nói:

- Người mà ta và Tây Phổ Hoa đề cử, cũng là Mục Lương.

Cô ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, tiếp tục nói:

- Mục Lương các hạ, ngươi có nguyện ý hay không?

Mắt Mục Lương lóe lên, trở thành người chủ trì hội nghị Thánh Địa, nghĩa là sau này có thể thường xuyên đến lợi nhuận cho thành Huyền Vũ?

Anh suy nghĩ một chút, xem ra cũng không có hại gì.

- Được, chỉ cần mọi người không phản đối.

Mục Lương nhìn những người còn lại trong đại sảnh.

- Ta không có ý kiến.

Tố Cẩm là người đầu tiên nhấc tay tỏ thái độ.

- Ta cũng không có.

Long Chủ trầm giọng nói.

- Mọi người đều giống nhau.

Ái Nhĩ và Kim Phượng cười nhạt một tiếng.

Ở đây mấy chục người, ngoại trừ một bộ phận không mở miệng tỏ thái độ, 70% trong số họ nói rằng họ không có ý kiến.

- Đã như vậy, ta sẽ gánh vác phần trách nhiệm này.

Sắc mặt của Mục Lương nghiêm túc, trong lòng lại cười cười.

- Vậy Hội nghị Thánh địa lần sau, vẫn tổ chức ở thành Huyền Vũ.

Toa Đóa Na ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, thành khẩn mà hỏi:

- Mục Lương các hạ, có thể chứ?

- Có thể.

Mục Lương nhếch miệng, đây chính xác là những gì hắn muốn.

- Mục Lương các hạ, lúc Hội nghị Thánh địa lần sau tổ chức, còn có hội đấu giá hay không?

Hắc Thủy khiêm tốn hỏi.

Mục Lương nói rõ ràng:

- Không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ có.

- Thật khiến người chờ mong.

Hắc Thủy nhếch miệng cười nói.

Dạ Nguyệt Cát Tư chế nhạo nói:

- Ngươi có thể sống đến lúc Hội nghị Thánh địa tiếp theo tổ chức, rồi cao hứng cũng không trễ.

- Ta nhổ ~~~

Hắc Thủy nhổ một bãi nước miếng, hùng hùng hổ hổ nói:

- Người khác ta không biết, nhưng ngươi nhất định chết sớm.

Hắn nhớ rằng không được phép đánh nhau ở thành Huyền Vũ, nếu không thì hắn ta đã giáng một cú đấm vào trán Dạ Nguyệt Cát Tư.

- Thô bỉ.

Sắc mặt Dạ Nguyệt Cát Tư âm trầm, đột nhiên đứng dậy.

- Được rồi, chớ ồn ào.

Tây Phổ Hoa nghiêm mặt nói.

Toa Đóa Na giơ tay lên vỗ xuống mặt bàn, chậm rãi mở miệng nói:

- Bên dưới trao đổi thông tin cho nhau đi.

…………

Ái Nhĩ mở miệng hỏi:

- Ta muốn biết, ở đâu có Cỏ Toàn Phúc?

- Cỏ Toàn Phúc, đây chính là thảo dược hiếm thấy, các hạ muốn nó để làm gì?

Băng Lai Khắc hiếu kỳ hỏi.

- Ngươi có không?

Ái Nhĩ hỏi ngược lại.

- Ta không có.

Băng Lai Khắc nhếch mép một cái.

Ái Nhĩ khoanh tay trước ngực, liếc mắt:

- Không có, vậy ngươi hỏi làm gì?

-.

Băng Lai Khắc nghiến răng nghiến lợi.

- Cỏ Toàn Phúc, ta có.

Hải Điệp đột nhiên nói.

Cỏ Toàn Phúc, một loại thảo dược hiếm gặp, là một trong những nguyên liệu chính của bí dược cường hóa thân thể cấp năm, cấp sáu. Đôi mắt Ái Nhĩ sáng rực, vội vã hỏi:

- Có bao nhiêu?

- Hơn mười cây!

Hải Điệp lạnh nhạt nói.

- Ít như vậy...

Ái Nhĩ thở dài, thần tình mất mác.

- Ngươi muốn bao nhiêu?

Mục Lương hỏi.

- Mục Lương các hạ có?

Ái Nhĩ lần nữa vực dậy tinh thần. Mục Lương ôn hòa nói:

- Vừa vặn có một ít.

Để hỗ trợ Vưu Phi Nhi nghiên cứu, nội thành trồng không ít thảo dược, trong đó có Cỏ Toàn Phúc. Bởi vì Cỏ Toàn Phúc là một trong những nguyên liệu chính của bí dược cường hóa thân thể, số lượng trồng trọt hơn một vạn cây.

- Ta muốn 500 cây, có không?

Ái Nhĩ giương mắt nhìn về phía Mục Lương.

Cô là Giác Tỉnh Giả, hơn nữa năng lực giác tỉnh rất đặc biệt, cần dùng cỏ Toàn Phúc mới có thể tăng thực lực lên.

Cô tính toán rằng, nếu ăn 500 cây Cỏ Toàn Phúc, thực lực có thể đột phá cấp tám trung cấp, chính thức trở thành cường giả cấp tám cao cấp.

- Mỗi cây ba trăm đồng.

Mục Lương vươn một ngón tay.

- Mỗi cây ba trăm đồng, 500 cây chính là cần một trăm năm chục ngàn đồng!

Ái Nhĩ líu lưỡi.

Cô cau mày do dự, sau khi nghĩ lại cô cảm thấy có thể chấp nhận được, 150.000 đồng đổi lấy thực lực tăng lên, nhất thời cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

- Được, ta muốn 500 cây.

Ái Nhĩ gật đầu nói.

- Ừm.

Mục Lương liếc mắt nhìn Nguyệt Thấm Lan.

- Ta sẽ sắp xếp.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, lấy sổ ghi chép ra viết.

- Đến lượtta.

Phong Vũ đứng lên, thấp giọng nói:

- Ta muốn một thi cốt hung thú cấp chín, chư vị có không!?

- Không có.

- Thi cốt hung thú cấp chín, đó là đồ có thể gặp không thể cầu.

Kim Phượng lạnh lùng nói.

Băng Lai Khắc hắng giọng nói:

- Ở đây nhiều người như vậy, có năng lực kích sát hung thú cấp chín, sợ là không có mấy người.

Bố Vi Nhân chớp chớp đôi mắt ánh mắt rơi vào trên đài cao, Mục Lương xem như là một trong số đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận