Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2674: Thủy Thần Của Vương Quốc Huyền Vũ

Cô đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nghi ngờ hỏi:

- Đúng rồi, tường thành không phải là tài liệu phụ ma, có thể vẽ ma pháp trận ở mặt trên sao?

- Chuyện này rất dễ giải quyết, ta vẽ thêm một ma pháp trận có thể phụ ma là được rồi.

Mục Lương bình thản nói.

- ... Cũng là ngươi lợi hại.

Ly Nguyệt thì thầm một tiếng.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Hiện tại chủ yếu nhất là nghiên cứu ra ma pháp trận phòng ngự và ma pháp trận củng cố.

- Mục Lương, tại sao ngươi không dùng ma pháp trận hiện có, loại ma pháp trận này hẳn là có rất nhiều ở đại lục mới mà?

Hi Bối Kỳ hoang mang hỏi.

Mục Lương bình thản giải thích:

- Có thì đúng là có, nhưng mà cấp bậc rất thấp, ta đã tham khảo những ma pháp trận kia rồi, sau đó lại tiến hành thay đổi một chút, hy vọng có thể đạt được ma pháp trận cấp 8 hoặc là cấp 9.

Từ một tháng trước hắn đã bắt đầu thu thập các loại ma pháp trận phòng ngự và ma pháp trận củng cố, chính là vì cường hóa tường thành.

Nhưng mà ma pháp trận mà hắn lấy được đều là hàng thông thường, tốt nhất cũng chỉ tới cấp 6, cho nên Mục Lương đành phải tiến hành thay đổi thăng cấp dựa trên ma pháp trận cấp 6.

- Chuyện này rất khó.

Nguyệt Phi Nhan chắt lưỡi nói.

- Còn tốt, không đến nỗi nào.

Mục Lương mỉm cười.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:

- Mục Lương có thể tự nghĩ ra ma pháp không gian trận Vương giai, chuyện này cũng không tính là khó.

- Cũng đúng ha.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu nhận đồng.

Cô biết Mục Lương lợi hại, ma pháp trận hệ không gian, ma pháp trận truyền tống, vân vân…, đều là do hắn tìm tòi, sau đó thăng cấp dựa vào ma pháp trận cấp thấp sẵn có.

Đáy mắt của Mục Lương hiện lên ý cười, liếc nhìn hình ảnh phát sóng trong TV, lại tiếp tục vẽ ma pháp trận.

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan nhỏ giọng nói chuyện, lo lắng quấy rầy Mục Lương.

- Các ngươi cứ thoải mái đi, sẽ không ảnh hưởng đến ta.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Phi Nhan nghiêm mặt nói:

- Chúng ta giúp ngươi xem TV, có tình huống gì thì sẽ lập tức nói với ngươi, cho nên ngươi cứ chuyên tâm vẽ ma pháp trận đi.

- Đúng vậy, chúng ta không sao.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Mục Lương bình thản nói:

- Nếu như không có việc gì làm thì các ngươi có thể trở về căn cứ Không Quân huấn luyện.

- ...

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đồng thời ngậm miệng, bọn họ thật sự không muốn đi huấn luyện.

- Loạt soạt, loạt soạt ~~

Bút trong tay Mục Lương rất ổn định, lưu lại từng vệt đường cong trên giấy, còn có đồ án và phù hiệu phức tạp đếm không hết.

Hắn đã vẽ gần hai giờ, chỉ còn một tiếng nữa là trời sẽ hoàn toàn tiến vào ban đêm.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ ngồi sát cạnh nhau, hai đôi mắt nhìn chằm chằm vào màn hình TV không chớp một cái.

Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thì thầm:

- Bọn họ đã thảo luận hai giờ rồi, tại sao chưa tiến hành động tác kế tiếp thế?

- Chẳng lẽ muốn đợi đến khi bầu trời tối đen sao?

Nguyệt Phi Nhan há miệng ngáp một.

- Đi thôi, tới lúc hành động rồi.

Trong TV, Hổ Tây chợt đứng dậy.

Trong đầu cô đã hiện ra bước hành động tiếp theo, người của u linh đội hai tiếp tục thâm nhập sâu vào trong rừng rậm.

- Hoa lạp lạp ~~~

Đám người An Kiệt Lạp cũng đứng dậy, cất bước đi sâu vào trong rừng.

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan sáng lên, lẩm bẩm:

- Cứ tiếp tục như vậy thì chẳng mấy chốc người của u linh đội một và đội hai sẽ gặp nhau.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Nếu là như vậy thì cuộc diễn tập hẳn là sẽ nhanh chóng kết thúc.

Hi Bối Kỳ vội vàng nói:

- Vậy không tốt, chúng ta phải làm cái gì đó, buổi diễn tập này không thể kết thúc dễ dàng như vậy được.

- Gia tăng thêm một chút khó khăn được chứ, Mục Lương?

Nàng chớp mắt nhìn về phía Mục Lương.

- Gia tăng thêm độ khó à.....

Mục Lương nghĩ ngợi một chút, cuối cùng gật đầu đồng ý.

Hắn hơi chuyển động suy nghĩ, triệu hồi Tinh Long Ngư đang du đãng ở đâu đó trong vương quốc Huyền Vũ.

Không bao lâu, từ xa đã có nguyên tố nước nồng nặc tụ đến.

Ly Nguyệt và những người khác ngước mắt nhìn lại thì thấy Tinh Long Ngư ngao du ở trên bầu trời, quanh thân có dòng nước vờn quanh, giống như là trên bầu trời xuất hiện một vùng biển rộng.

- Ào ào ~~~

Chẳng mấy chốc thì Tinh Long Ngư đã đi tới bầu trời trên đầu Mục Lương, cơ thể to lớn lao xuống.

- Ngoan nào.

Mục Lương ôn hòa mở miệng.

Tinh Long Ngư tiến hóa đến cấp 11 đã có thể khống chế nguyên tố nước bất cứ nơi đâu và bất cứ lúc nào, là “Thủy Thần” của vương quốc Huyền Vũ, phụ trách việc hạ mưa xuống trong toàn bộ vương quốc.

- Ào ào ~~~

Tinh Long Ngư lắc đuôi, râu dài rũ xuống trước mặt Mục Lương.

Mục Lương giơ tay lên nhẹ nhàng sờ râu cá, mớm cho nó năm mươi ngàn điểm tiến hóa.

Tinh Long Ngư rất vui vẻ, đong đưa đuôi và vây cá bay lên trên cao, đi hoàn thành nhiệm vụ mà Mục Lương bố trí.

- Ngươi muốn cho mưa xuống à?

Ly Nguyệt suy đoán.

Mục Lương bình thản đáp:

- Ừm, nước mưa có thể cọ rửa rất nhiều dấu vết, từ đó gia tăng thêm độ khó cho buổi diễn tập.

- Rất tốt.

Đôi mắt trắng bạc của Ly Nguyệt sáng lên.

Nước mưa không chỉ có thể rửa sạch vết tích đi lại mà còn có thể ảnh hưởng đến tầm nhìn, hơn nữa cũng sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đối với người đang ẩn thân.

Ẩn thân một khi bị nước mưa rơi vào trên người thì có thể khiến người khác nhận ra sự khác biệt.

- Rào rào rào ~~~

Trời mưa, bầu trời trên rừng rậm chợt nổi mưa to, nước mưa càng lúc càng lớn.

- Vù vù vù ~~~

Cùng lúc đó, Vua Cá Chuồn cũng từ đằng xa bay tới, nó nhận nhiệm vụ từ Mục Lương là chế tạo cuồng phong thổi vào rừng rậm, làm cho mưa to biến thành mưa dông gió giật.

Hi Bối Kỳ há miệng, không khỏi rùng mình một cái, lẩm bẩm nói:

- Độ khó của buổi diễn tập này cũng tăng lên quá cao rồi...

- Có nên cho thêm chút sấm sét không nhỉ?

Mục Lương suy nghĩ một chút rồi nói.

- Không cần đâu, như vậy đã đủ rồi.

Ly Nguyệt vội vàng ngăn lại.

Cô sợ Mục Lương gọi Kỳ Lân tới đây, sợ không cẩn thận sẽ đánh chết người của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh thì phiền phức to.

- Vậy được rồi.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, bảo Kỳ Lân vừa đi được nửa đường trở về.

- Ào ào ~~~

Mưa dông gió giật tập kích rừng rậm, làm cho vẻ mặt của người cả ba đội ngũ thay đổi.

- Hả? Tại sao trời lại đột nhiên đổ mưa thế này?

Trong rừng rậm, Hổ Tây dừng bước lại, núp ở dưới tán cây lớn.

- Ào ào ~~~

Đại thụ lắc lư kịch liệt, nước mưa men theo cành lá rơi xuống dưới, hội tụ thành từng giọt nước lớn rơi vào mọi người.

- Cha ba ~~~

- Làm sao bây giờ, chúng ta phải đợi mưa tạnh sao?

An Kiệt Lạp đứng tại chỗ bất động, tùy ý để nước mưa rời vào trên người.

Thành viên đội Hộ vệ Trung Ương và Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật còn lại cũng là như vậy.

Hổ Tây nghiêm mặt nói:

- Không, trời đã tối, là cơ hội để tấn công, chúng ta cẩn thận một chút là được rồi.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Khải Na gật đầu nhận đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận