Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2122: Thử Nghiệm Thang Cuốn



- Biết vậy là tốt rồi, cơ thể là thứ quan trọng nhất.

Mục Lương cảm thấy buồn cười, nhẹ nhàng vuốt xuôi mũi của đối phương.

- Ừ, ta biết rồi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vưu Phi Nhi càng đỏ hơn, cô thích anh làm những cử chỉ thân mật mờ mịt như vậy.

- Bệ hạ, đã đến giờ ăn điểm tâm!

Ngoài thư phòng vang lên giọng nói của tiểu hầu gái.

- Ta biết rồi.

Mục Lương thuận miệng đáp một tiếng, xoa gương mặt của thiếu nữ, cười nói:

- Đi thôi, hôm nay, ngươi cùng ăn bữa sáng với mọi người.

- Tốt ~~~-

Vưu Phi Nhi tươi cười đáp lại, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ.

………

Ở chính sảnh cung điện.

Sau khi ăn điểm tâm xong, Mục Lương chuẩn bị chế tác Thang Cuốn có thể đưa vào sử dụng.

Ly Nguyệt, Nguyệt Thấm Lan và những người khác đều có việc bận rộn, chỉ còn lại Ngải Lỵ Na và Ny Cát Sa đang nghỉ phép ở lại cung điện.

Ngày thứ tư, sau khi đại điển lập quốc kết thúc, mỗi tòa Vệ Thành vẫn còn rất nhiều hoạt động, nhóm của Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên phải đi thị sát khắp nơi.

Ngải Lỵ Na nhìn mô hình Thang Cuốn, cảm giác hứng thú hỏi:

- Mục Lương, có cần ta giúp một tay không?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Không cần đâu, ngươi đi nghỉ ngơi đi.

Ngải Lỵ Na lẩm bẩm:

- Nhưng ta không mệt nha.

Cô gái tóc hồng bận rộn hơn nửa tháng, hôm nay công việc không nhiều lắm cho nên mới có thể cùng nhau nghỉ phép với cô gái tóc xanh.

- Ngải Lỵ Na, không được quấy rầy bệ hạ.

Ny Cát Sa khoát tay nói.

Ngải Lỵ Na bĩu môi, khoa tay múa chân nói:

- Ta sẽ an tĩnh, chỉ nhìn thôi.

Anh buồn cười nhìn hai cô gái, tiếp tục chế tạo Thang Cuốn.

Anh ngưng tụ ra một khối lưu ly lớn, sau đó chế tác thành các bậc thang dài hai mét, đủ ba người bước đi song song với nhau, người thú có hình thể to lớn cũng có thể sử dụng được.

Thang cuốn bình thường có khoảng bốn mươi bậc thang.

Thang Cuốn đầu tiên đã được Mục Lương dự định đặt ở tầng tám và tầng bảy khu Trung Ương, chừng một trăm bậc thang mới đủ dùng.

Có mô hình Thang Cuốn để tham khảo, lần này anh đã quen tay với việc tạo ra các bộ kiện, tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

Bên ngoài mỗi một nấc thang đều có hoa văn chống trơn trượt, như vậy các bậc thang cũng có thể ghép lại với nhau tốt hơn.

Chỉ chốc lát sau, tại chính sảnh cung điện đã chồng chất một đống bậc thang.

Ngải Lỵ Na quay đầu nhỏ giọng nói:

- Hình như lần này Mục Lương không phải chế tạo linh khí.

- Ta cũng không hiểu lắm, chúng ta nhìn một hồi sẽ biết thôi.

Ny Cát Sa lắc đầu.

Hai cô gái lại an tĩnh quan sát, bọn họ nhìn Mục Lương lần lượt chế tạo ra các bộ kiện như bánh răng với kích cỡ khác nhau, tay vịn, cột bên trong, bánh xe gắn vào bậc thang, v.v…

Khi Mục Lương chế tạo xong tất cả bộ kiện thì nửa giờ đã trôi qua.

- Bắt đầu lắp ráp thôi.

Mục Lương vỗ tay.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, mười ngón tay giơ lên và chuyển động có quy luật, tất cả bộ kiện của Thang Cuốn bay lên khỏi mặt đất, sau đó bắt đầu lắp ráp với nhau dựa theo suy nghĩ trong đầu anh.

- Phanh ~~~

Các bộ kiện bằng lưu ly kết hợp lại với nhau phát ra từng tiếng vang lanh lảnh.

Sau năm phút, công việc lắp ráp Thang Cuốn khổng lồ đã hoàn thành, chiều dài chỉnh thể vượt qua năm mươi mét, tấm che dưới lan can được đánh bóng, người đứng bên ngoài nhìn vào không thể thấy được kết cấu bên trong.

- Thật đúng là cầu thang rồi.

Đôi môi hồng của Ngải Lỵ Na khẽ nhếch, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Mục Lương lấy ra động cơ điện lực, kết nối các bộ phận bên trong thang cuốn với bánh răng và dây xích, sau đó cố định ở trên đế Thang Cuốn.

Chiều cao của động cơ điện lực vừa vặn lắp vào bệ của Thang Cuốn.

- Cọt kẹt ~

Mục Lương xốc lên nắp che chắn, lộ ra một chỗ lõm vào bên trong, mặt ngoài có thật nhiều văn lộ màu tím đậm, đây là nơi gắn quả cầu sấm sét.

Anh lấy ra một viên Lôi Châu và đặt ở trong rãnh, văn lộ màu tím nhanh chóng sáng lên, quả cầu sấm sét cũng bắt đầu tự quay tròn.

- Cùm cụp ~

Mục Lương khép lại nắp che chắn, ngăn trở tia điện của Lôi Châu tràn ra ngoài.

Anh đè xuống tinh thạch ma thú ở trên động cơ điện lực để khởi động Thang Cuốn, vừa mới nhấn xuống thì tinh thạch ma thú nháy mắt tỏa ra ánh sáng màu tím.

- Ong ong ong ~~~

Động cơ bắt đầu vận chuyển, bánh răng và dây xích hình trụ kết nối nhau chậm rãi xoay tròn, kéo các bậc thang của Thang Cuốn từ từ di động.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Ngải Lỵ Na, từng đoạn bậc thang nối đuôi nhau di chuyển tới trước, dù tốc độ di động rất nhanh nhưng lại rất vững vàng.

- Thành công rồi.

Mục Lương mỉm cười, bận việc hai ngày không tính là uổng phí, rồi vung tay lên, thu lấy Thang Cuốn vào trong không gian tùy thân, chuẩn bị cài đặt nó giữa tầng tám và tầng bảy.

Mục Lương xoay người đi ra ngoài cung điện, Ngải Lỵ Na và Ny Cát Sa vội vã theo sau, chuẩn bị nhìn hắn muốn làm cái gì.

Anh đi dọc theo quảng trường, cúi đầu là có thể nhìn thấy quảng trường nhỏ bên dưới, độ cao chênh lệch giữa tầng bảy và tầng tám khoảng hai mươi mét.

- Đặt ở chỗ này đi.

Mục Lương nhấc chân lên rồi đạp nhẹ xuống mặt đất, quảng trường lập tức lõm xuống một khoảng rộng hai mét năm, sâu ba mét.

Dưới đáy khoảng lõm còn có bốn cái móc dài nửa mét nhô ra, đó là dùng để cố định Thang Cuốn.

Mục Lương lấy ra Thang Cuốn, điều chỉnh góc độ thích hợp rồi cố định một đầu vào khoảng lõm, vừa khít không một kẽ hở.

Anh giơ tay lên, tiếp tục cố định đầu còn lại của Thang Cuốn với mặt đất của tầng bảy, sau khi làm xong những thứ này thì mới nhấn nút khởi động.

- Ông~-

Từng bậc thang di chuyển đều đặn tới trước, nhưng tốc độ lại quá nhanh, người bình thường rất khó đứng vững được, vì vậy Mục Lương lại điều chỉnh công suất của máy, làm cho tốc độ di động của nấc thang chậm lại một chút.

- Các ngươi thử xem.

Mục Lương vỗ tay một cái, quay đầu nhìn Ngải Lỵ Na và Ny Cát Sa rồi giơ cằm ra hiệu.

Ny Cát Sa tò mò hỏi:

- Chúng ta có thể đứng trên đó sao?

- Ừm.

Mục Lương cười gật đầu.

Ny Cát Sa đi lên trước rồi nhìn bậc thang di động, nàng chọn một bậc rồi cẩn thận nhấc chân đạp lên.

Tính cân bằng của cô gái tóc xanh rất tốt, không hề bị ảnh hưởng bởi quán tính di động của Thang Cuốn, vững vàng đứng ở trên bậc thang.

- A, nó di chuyển rất ổn định.

Ny Cát Sa chớp chớp đôi mắt màu xanh, quay đầu nhìn tay vịn bên cạnh và thử đặt tay lên trên.

- Có vẻ như chơi rất vui, ta thử xem.

Đôi mắt đẹp của Ngải Lỵ Na sáng lên, tràn đầy phấn khởi đứng lên Thang Cuốn.

Mục Lương nhìn chăm chú vào hai cô gái đang chơi đùa, hiển nhiên Thang Cuốn rất thành công, còn dùng tốt hơn trong tưởng tượng của hắn nữa.

Anh đã tính toán rồi, điện lực ẩn chứa trong một viên Lôi Châu có thể để Thang Cuốn vận chuyển liên tục suốt một năm.

Ngải Lỵ Na đứng bên trên Thang Cuốn, chợt quay đầu lại hỏi:

- Mục Lương, linh khí Thang Cuốn này quá tuyệt vời, nhưng nó chỉ có thể đi lên thôi, nếu chúng ta muốn đi xuống thì làm sao bây giờ?

Mục Lương bình tĩnh đáp:

- Vấn đề này dễ giải quyết thôi, ta lại chế tạo một bộ Thang Cuốn đi xuống là được rồi.

- Ngươi nói cũng đúng!

Ngải Lỵ Na gật đầu một cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận