Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2376: Vấn Đề Của Trại Chăn Nuôi.

Lộ Lộ bẻ ngón tay tính toán:

- Cha một chiếc, mẹ một chiếc, ông một chiếc, anh trai một chiếc....

Nhân viên bán hàng càng nghe thì đôi mắt càng sáng ngời.

- Vậy mua mười hai chiếc TV trước đi, ở đây có đủ không?

An Lệ nhìn về phía nhân viên bán hàng.

Nữ nhân viên gật đầu nói:

- Có, nhưng mà phải đợi chừng mười ngày.

An Lệ nói không chút để ý:

- Không thành vấn đề, đến lúc đó đưa đến Cục Chuyển Phát Nhanh giúp ta, chỉ cần báo tên của ta là được.

- Được rồi.

Nhân viên bán hàng nhanh chóng đáp ứng.

Ở cửa cầu thang, Hồ Tiên nhìn hai chị em An Lệ đặt hàng số lượng lớn, khóe môi cong lên, Cục Chuyển Phát Nhanh do Mục Lương sáng tạo vẫn là dùng rất tốt.

Chính cô là người bày mưu đặt kế các nhân viên bán hàng gợi ý hai chị em sử dụng Cục Chuyển Phát Nhanh, trở thành nhóm khách hàng đầu tiên thể nghiệm nó.

……….

Bên ngoài Chủ Thành, đoàn xe xuất hành của quốc vương chạy như bay trên con đường đi thông đến Trại Chăn Nuôi.

Trong xe hơi, người lái xe là Tiểu Mật, ngồi ghế lái phụ là Ngải Lỵ Na, Mục Lương và Ly Nguyệt ngồi ở ghế sau.

Hôm nay, Mục Lương muốn đi thị sát Trại Chăn Nuôi, vừa vặn cô gái tóc hồng được nghỉ phép cho nên cùng đi ra ngoài.

Ngải Lỵ Na quay đầu hỏi:

- Mục Lương, khi nào ngươi xây dựng Cửa Truyền Tống ở Trại Chăn Nuôi vậy?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Chế tạo Cửa Truyền Tống rất khó, Cửa Truyền Tống mới cần phải ưu tiên cung ứng cho các Quân Doanh, pháo đài và Vệ Thành.

Vệ Thành, Quân Doanh và pháo đài là ba vị trí quan trọng và có tác dụng rất lớn, cho nên việc đi lại tới những nơi này cần được đặt lên hàng đầu.

Ngải Lỵ Na chậm rãi gật đầu:

- Cũng đúng, sau này chúng ta đi Quân Doanh và mỗi tòa Vệ Thành không cần ngồi Ong Thợ nữa.

Mục Lương bình thản nói:

- Trong vòng nửa năm, các vị trí đại thể trong vương quốc Huyền Vũ đều sẽ được trang bị Cửa Truyền Tống.

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi:

- Ngươi có định trang bị Cửa Truyền Tống bên ngoài Phố Buôn Bán không?

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Ta vẫn chưa thí nghiệm khoảng cách truyền tống cực hạn của Cửa Truyền Tống, nếu như nó có thể hoàn thành truyền tống vượt biển thì ta không chỉ trang bị ở các Phố Buôn Bán trong vương quốc Huyền Vũ, mà còn sẽ trang bị ở Phố Buôn Bán ở các vương quốc khác.

Dù sao không phải tất cả thương nhân đều sẽ tới vương quốc Huyền Vũ, bọn hắn sẽ lựa chọn Phố Buôn Bán gần một chút, ví dụ như Phố Buôn Bán thành Tát Luận, Phố Buôn Bán thành Y Lê, v.v…

Khi vương quốc Huyền Vũ đã có hàng hóa mới sung túc thì lượng hàng hóa còn lại sẽ được vận chuyển đến Phố Buôn Bán ở khắp nơi trên đại lục.

- Việc này không cần phải nóng vội.

Ly Nguyệt ôn hòa nói.

Anh mỉm cười gật đầu:

- Ừm, phát triển vương quốc Huyền Vũ quan trọng hơn.

Không lâu sau đó, đoàn xe đã tới bên ngoài Trại Chăn Nuôi.

Trại Chăn Nuôi sau khi được xây dựng thêm đã chiếm diện tích còn lớn hơn một tòa Vệ Thành, ở đây chủ yếu nuôi dưỡng động vật bình thường và ma thú có thể lấy thịt. Bên cạnh đó còn có một khu vực nhỏ chuyên nuôi dưỡng ma thú hiếm hoi.

Trại Chăn Nuôi được tiến hành xây dựng mở rộng nhiều lần, đã hoàn toàn không giống với Trại Chăn Nuôi ban đầu, chỉ tính riêng nhân viên quản lý đã hơn năm trăm người.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nhóm của Mục Lương đi vào Trại Chăn Nuôi dưới sự bảo hộ của hộ vệ Trung Ương, sau khi bước qua bức tường lưu ly thì một mùi nồng nặc lập tức ập vào mặt mọi người.

- Nơi này hơi nặng mùi.

Ngải Lỵ Na cau mày lại.

Mục Lương chợt dừng lại, cau mày nói:

- Ừm, bị bức tường lưu ly che chắn nên Lĩnh Vực Sinh Mệnh tinh lọc không được nhiều.

Ly Nguyệt gật đầu nói:

- Hình như do không khí không lưu thông, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được đâu, quá hôi thối.

Trại Chăn Nuôi bị bức tường lưu ly bao phủ khiến đủ loại mùi như mùi bài tiết, mùi thức ăn và mùi ma thú vẫn luôn quanh quẩn trong đây, chúng nó hỗn hợp với nhau tạo thành một mùi cực kỳ gay mũi.

- Ừm, nên giải quyết vấn đề này.

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía trước, người quản lý Trại Chăn Nuôi đang hớt hải chạy tới.

Người quản lý sợ hãi hành lễ:

- Bệ hạ, xin lỗi ta đã tới muộn.

Mục Lương hỏi với giọng điệu bình tĩnh:

- Ta hỏi ngươi, nơi này nặng mùi như vậy, chẳng lẽ ngươi không ngửi thấy sao?

- Nặng... Nặng mùi sao?

Người quản lý sửng sốt một chút.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Mục Lương, hắn vẫn luôn sống và làm việc tại đây, chắc đã quen với những mùi này rồi.

Người quản lý bừng tỉnh, cung kính nói:

- Ý của bệ hạ là mùi phân và mùi trên người ma thú sao?

Mục Lương trầm giọng nói:

- Ừm, quy mô nuôi dưỡng tăng lớn, cũng nên chú ý phương diện vệ sinh mới đúng.

Nghề nuôi trồng sợ nhất chính là không vệ sinh, dễ dàng sinh ra bệnh khuẩn, nếu nghiêm trọng thì toàn bộ Trại Chăn Nuôi đều sẽ bị cảm nhiễm.

Người quản lý khổ sở nói:

- Bệ hạ, mỗi ngày đều có người phụ trách vận chuyển phân và nước tiểu trong Trại Chăn Nuôi ra ngoài, nhưng luôn là khó tránh khỏi để lại mùi hôi.

- Ta hiểu rồi.

Mục Lương thở dài một tiếng.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, câu thông Tinh Linh Sinh Mệnh, ra lệnh cho Trà Thụ Sinh Mệnh.

- Ông ~~~

Đột nhiên, mặt đất Trại Chăn Nuôi chấn động.

- A! Chuyện gì xảy ra vậy?

Người quản lý hoảng sợ thốt lên.

- Không có việc gì đâu.

Mục Lương nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt anh rơi xuống khoảnh đất trống trước đó.

Trong ánh mắt nghi ngờ của mọi người, một cành cây to dài từ dưới đất chui lên, sau đó cấp tốc lớn lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, chớp mắt một cái đã cao tới hai trăm mét.

- Hoa lạp lạp ~~~

Cành cây trở nên thô to, đường kính có đến mười mét, đồng thời còn đâm chồi mọc ra rất nhiều phiến lá, trong vài phút ngắn ngủi đã biến thành một gốc đại thụ cao hơn hai trăm mét.

- Ông ~

Đại thụ rung động một cái, một vòng ánh sáng xanh khuếch tán ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ Trại Chăn Nuôi.

Người quản lý khiếp sợ nhìn về phía đại thụ đột nhiên mọc ra, rõ ràng cảm nhận được không khí đang trở nên tươi mát.

- Đây là nhánh cây của Trà Thụ Sinh Mệnh sao?

Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi.

Mục Lương lắc đầu nói:

- Không phải, đó chỉ là mầm mới mọc ra từ rễ của Trà Thụ Sinh Mệnh thôi.

Sau khi Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 12 thì bộ rễ đã bao trùm toàn bộ lưng rùa, một bộ phận rất dài chui xuống nước.

Ly Nguyệt kinh ngạc nói:

- Còn có thể như vậy sao...?!

Mục Lương gật đầu nói:

- Nơi nào có gốc rễ của Trà Thụ Sinh Mệnh thì đều có thể đâm chồi và trưởng thành giống như vậy.

- Không khí đã thay đổi rồi, dễ ngửi hơn rất nhiều.

Ngải Lỵ Na hít sâu mấy hơi, mùi hôi thối đã biến mất hoàn toàn.

Người quản lý lộ ra vẻ mặt vui mừng, nhìn về phía Mục Lương với ánh mắt sùng bái và kính ngưỡng.

- Đi thôi, đi xem tình huống nuôi dưỡng ma thú thế nào rồi.

Mục Lương nhàn nhạt mở miệng.

- Vâng, mời bệ hạ đi theo ta.

Người quản lý cung kính hành lễ, giơ tay ra hiệu đi ở bên cạnh.

Mục Lương chắp tay sau lưng đi tới trước, băng qua hơn phân nửa Trại Chăn Nuôi mới đi tới khu vực nuôi dưỡng ma thú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận