Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3440: Ta xác định. . . Không xác định ? (1 càng ). (length: 7255)

Trong điện Thiên, Minol mắt nhìn mờ mịt ngồi trước gương trang điểm, các hầu gái nhỏ đang loay hoay trên đầu nàng.
Tiểu Tử cầm lược chải tóc cho cô gái tai thỏ, vẻ mặt tươi cười nói: "Minol tiểu thư, vui vẻ lên chút đi."
Minol mờ mịt há miệng, nghi hoặc nói: "Ta còn chẳng biết chuyện gì đang xảy ra nữa... "
Đến giờ phút này cơn buồn ngủ mới hoàn toàn biến mất, nàng uể oải ngáp một cái.
Cô gái tai thỏ đã quen với sự an toàn trong cung điện, mỗi ngày đều dồn hết tâm trí vào sự yên tĩnh, ngay cả tâm tư cũng trở nên chậm chạp.
Tiểu Tử và Tiểu Mịch nhìn nhau, cùng lên tiếng: "Minol tiểu thư, hôm nay là ngày người và Tiên Đế đại nhân thành hôn."
"À à, ngày thành hôn với Mục Lương sao... "
Minol ngáp miệng mơ hồ đáp lại một câu.
Nàng chậm tiêu hóa ý trong lời nói của các hầu gái, bỗng nhiên miệng cứng đờ, vẻ mặt ngơ ngác trợn to đôi mắt xanh lam.
"Hả? Cái gì?"
Nàng kinh hô thành tiếng.
"Minol nương nương, hôm nay là ngày người thành hôn với Tiên Đế đại nhân."
Tiểu Mịch cười lặp lại một lần.
"Đúng vậy, phải đổi giọng gọi là Minol nương nương rồi."
Tiểu Tử dịu dàng cười nói.
Vẻ mặt Minol vẫn còn kinh ngạc, hỏi lại: "Sao ta không hề hay biết gì cả, các ngươi không đùa ta đấy chứ?"
Tiểu Tử giải thích: "Đương nhiên không phải là đùa, đây là do Vương Hậu nương nương sắp xếp, là một bất ngờ đấy."
"Nhìn biểu cảm của nương nương, đúng là một bất ngờ rất lớn."
Tiểu 917 mật trêu ghẹo.
Các nàng có quan hệ rất tốt với cô gái tai thỏ, thường cùng nhau nghiên cứu món ngon mới, lúc rảnh còn cùng nhau đi dạo phố.
Đôi tai thỏ trên đỉnh đầu Minol dựng thẳng lên, cả người tràn đầy tinh thần có thể thấy bằng mắt thường, đôi má ửng lên hai vệt hồng.
"Thật sự muốn kết hôn rồi sao?"
Tinh thần nàng đột nhiên hoảng hốt một cái, rồi nhanh chóng tự bật cười.
Các hầu gái nhìn nhau, rồi trên mặt đều nở nụ cười, biết Minol thật sự rất vui, cảm thấy hạnh phúc đến quá nhanh khiến có vẻ không thật. Tiểu Tử cất giọng trong trẻo nói: "Minol nương nương, bắt đầu trang điểm thôi."
"Được."
Minol vội vàng ngồi yên, để các hầu gái tô tô vẽ vẽ lên mặt. Tiểu Mịch bắt đầu làm tóc cho cô gái tai thỏ, cài trâm cài tóc tua rua mới và kẹp tóc.
"Thật là đẹp."
Minol nhìn mình trong gương, lần đầu tiên cảm thấy mình có thể rất đẹp. Tiểu Tử dịu dàng nói: "Minol nương nương vốn dĩ vẫn luôn rất đẹp."
"Đúng vậy."
Các hầu gái còn lại đồng tình gật đầu. Minol nở nụ cười trên mặt, lúm đồng tiền vẫn đáng yêu như trước.
Ba Phù lấy ra bộ đồ cưới khéo léo nói: "Minol nương nương, hãy thay đồ cưới trước đã."
"Ơ, đồ cưới chuẩn bị khi nào vậy?"
Minol vui vẻ nói.
"Đã bắt đầu thiết kế luyện chế từ rất sớm rồi."
Ba Phù cười giải thích.
Nàng mở hộp lấy bộ đồ cưới ra, sắc hồng rực rỡ chiếu vào mắt mọi người, trên đó có những đường thêu tuyệt đẹp và trang sức bằng trân châu.
"Thật là đẹp."
Đôi mắt đẹp của Minol lấp lánh.
Ba Phù ngây thơ nói: "Minol nương nương mau thay thử xem, nếu kích thước không vừa thì còn kịp sửa."
"Được."
Minol đáp lời, vui vẻ thay đồ cưới, kích thước khắp mọi mặt đều vừa vặn. Nàng vui vẻ nói: "Vừa người lắm, thật sự quá đẹp."
"Do Tiên Đế đại nhân chọn, chắc chắn sẽ không sai."
Ba Phù cười tươi như hoa.
"Ừ ừ."
Minol tươi cười rạng rỡ, xoay hai vòng trước gương, vẫn cảm thấy không quá chân thật. Tiểu Tử cầm cọ trang điểm nói: "Minol nương nương, trên mặt phải dặm lại một chút nữa."
"Được."
Minol gật đầu ngồi xuống.
Nàng khẽ nhắm mắt, thuận miệng hỏi "Thanh Vụ và các nàng đâu, đang làm gì vậy?"
Tiểu Mịch do dự một chút, nhỏ giọng nói: "Các nàng đi trang điểm hóa trang cho Yufir tiểu thư rồi."
Minol hé mắt, nghi hoặc hỏi "Nàng ấy cũng phải trang điểm sớm như vậy sao?"
Tiểu Mịch hạ giọng giải thích: "Minol nương nương, hôm nay cũng là hôn lễ của Yufir tiểu thư và Tiên Đế đại nhân."
Minol lại sững sờ một chút, rồi rất nhanh nở nụ cười vui mừng: "Vậy thì tốt quá, chắc Yufir vui lắm."
Tiểu Mịch mắt lộ vẻ kinh ngạc, vốn tưởng rằng Minol sẽ khó chịu, không ngờ nàng càng thêm vui mừng.
Minol thấy vẻ kinh ngạc trên mặt các hầu gái, hiểu được suy nghĩ của họ.
Nàng giải thích: "Ta biết Yufir thích Mục Lương rất nhiều năm, người có tình rồi sẽ thành thân thuộc, tốt quá đi chứ."
"Đúng vậy."
Các hầu gái đồng tình gật đầu, tiếp tục giúp cô gái tai thỏ trang điểm. Bên kia, trong phòng nghiên cứu, Yufir đang nghiên cứu dở bí dược thì bị Thanh Vụ và Diêu Nhi lôi đi.
"Ơ ơ, muốn làm gì vậy?"
Yufir la lên.
Thanh Vụ khuyên nhủ: "Yufir tiểu thư, hôm nay đừng nghiên cứu vội."
Yufir từ chối: "Vậy không được, chỉ hai ngày nữa thôi là có thể nghiên cứu ra bí dược mới rồi."
"Nhưng hôm nay có việc quan trọng hơn phải làm."
Diêu Nhi nói giọng trong trẻo.
"Có thể có việc gì quan trọng hơn, có quan trọng đến đâu cũng không quan trọng bằng nghiên cứu."
Yufir nghiêm mặt nói.
"Có."
Thanh Vụ thần bí lên tiếng.
Yufir tức giận nói: "Để ta quay lại, nghiên cứu là quan trọng nhất."
L đột nhiên nói: "Yufir tiểu thư, hôm nay là hôn lễ của cô và Tiên Đế đại nhân."
"Ta chắc...không chắc?"
Yufir dừng giãy dụa, đôi mắt đẹp màu vàng kim dần dần mở to. Diêu Nhi nhịn cười hỏi "Còn nghiên cứu không?"
"Chờ chút đã, vừa rồi các ngươi nói gì?"
Yufir nghiêm mặt hỏi.
Thanh Vụ ngây thơ nói: "Tiểu thư không nghe lầm đâu, hôm nay là hôn lễ của Tiên Đế đại nhân với cô và cả Minol tiểu thư nữa."
"Thật hay giả?"
Vẻ mờ mịt vốn có của Yufir bỗng chốc tỉnh táo lại.
"Thật mà."
Diêu Nhi gật đầu lia lịa. Yufir vui vẻ nói: "Giấc mơ của ta thành sự thật rồi..."
"Là cùng với Minol tiểu thư đó."
Diêu Nhi nhắc nhở.
Yufir cười tươi như hoa nói: "Ta nghe rồi, đây là chuyện tốt mà, đúng là song hỷ lâm môn."
"Vậy là tốt rồi."
Diêu Nhi cười gật đầu.
"Đi đi đi, mau đi giúp ta làm tóc và trang điểm đi."
Yufir vội vàng nói.
Diêu Nhi nói giọng trong trẻo: "Được, đồ đạc đã chuẩn bị xong hết rồi, cố gắng trong vòng hai canh giờ là xong."
"Nhanh lên."
Yufir hào hứng lên tiếng.
Nàng cất bước đi trước, vừa đi vừa cởi bộ đồ phòng hộ bạo lực trên người ra.
Diêu Nhi và Thanh Vụ đuổi theo, vừa đi vừa kể về yến tiệc và lễ cưới hôm nay. Yufir chăm chú lắng nghe, thường xuyên hỏi lại.
Đợi khi nàng trang điểm xong, thì bên ngoài trời đã sáng.
"Minol đâu, ở đâu?"
Yufir nhìn mình trong gương, kiểu tóc hai đuôi ngựa ngày thường đã xõa xuống, khí chất cả người tăng lên rất nhiều. Diêu Nhi điều chỉnh đồ trang sức trên đầu Yufir, vừa đáp: "Minol tiểu thư đã đi chuẩn bị rồi."
"Được rồi, ta vẫn muốn qua đó nhìn nàng ấy một chút."
Yufir lẩm bẩm.
"Nương nương đừng vội, tối nay là gặp được thôi mà."
Diêu Nhi cười tủm tỉm nói.
"Ừ ừ."
Yufir không nhịn được hỏi: "Bộ dạng ta hôm nay thật sự ổn chứ?"
"Rất đẹp."
Các hầu gái đồng thanh đáp.
"Vậy thì tốt."
Yufir thở phào nhẹ nhõm.
P/S: «1 chương»: Đang gõ phần 2...
Bạn cần đăng nhập để bình luận