Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2404: Tra Hỏi Thiệu Tông (1)

Không lâu lắm, giọng nữ trong trẻo lạnh lùng lại vang lên lần thứ hai:

- Không có ai cả, mọi người vào đi.

- Đi thôi.

Tạp Giai và Lạp Nhã liếc nhìn nhau rồi lanh lẹ nhảy lên, mượn đêm tối yểm hộ tiến vào trong tường viện.

Sau khi đáp xuống mặt đất, hai người phát hiện xung quanh là một mảng lục thực lớn, cách đó không xa là mấy căn nhà hai tầng bằng gỗ.

Tạp Giai đứng lên, cất bước tới căn nhà gỗ gần nhất.

Cô đã từng là Hồng chấp sự của Hắc Phượng Hoàng, hiện tại mặc dù không phải là Hắc Ma Pháp Sư nhưng năng lực điều tra vẫn còn ở đó.

Các cô phân phó hộ vệ đứng bên ngoài canh gác, thuận lợi tiến vào trong nhà gỗ.

Lạp Nhã cũng nhìn thấy chuông lớn mà Tạp Giai nhắc tới, nó bị treo trên xà nhà ở lầu hai.

Chuông lớn màu tím chỉ cao một mét, nhìn ra được công nghệ chế tạo rất thô ráp.

Lạp Nhã khó hiểu hỏi:

- Cái chuông lớn này dùng để làm gì?

Tạp Giai lắc đầu, vươn tay chạm vào chuông lớn, nhẹ giọng nói:

- Không biết, thoạt nhìn không giống như ma cụ, càng giống như đồ trang sức hơn.

- Không có gì kỳ lạ, chúng ta đi nơi khác thôi.

Lạp Nhã thấp giọng nói.

- Ừm.

Tạp Giai gật đầu một cái, xoay người đi sưu tầm những phòng khác.

Bước chân của hai người rất nhẹ, mỗi lần trước khi vào phòng đều sẽ rải chút bột Phấn Hoa Mê Man, có thể khiến người hít phải ngủ say ở trong khoảng thời gian cực ngắn.

- Cọt kẹt ~~~

Sau khi thả ma dược, Tạp Giai đẩy cửa phòng đi vào, mượn ánh trăng nhìn thấy trên giường có một nam một nữ đang ôm nhau ngủ say.

Tạp Giai liếc mắt nhìn thoáng qua, xác định nam nhân mập mạp kia không phải người mà mình muốn tìm, sau đó đi vòng quanh phòng sưu tầm một lần, không có phát hiện khác mới rời đi.

- Đại nhân Tạp Giai, đại nhân Lạp Nhã đã tìm được Thiệu Tông.

Giọng nói của La Na vang lên bên tai Tạp Giai.

- Ở đâu?

Đôi mắt đẹp của Tạp Giai lập tức sáng ngời.

Vì đề cao tốc độ và hiệu suất sưu tầm, cô và Lạp Nhã đã tách ra tìm kiếm.

- Ở trong một căn nhà gỗ.

La Na hồi đáp.

- Đi thôi.

Tạp Giai nghe vậy cất bước rời đi, chạy về phía một căn nhà gỗ khác.

Khi cô đi tới gian phòng mà Lạp Nhã ở bên trong, nhìn thấy bạn tốt đang mở ngăn tủ và ngăn kéo lục lọi cái gì đó.

Tạp Giai nghi hoặc hỏi:

- Ngươi làm gì thế?

- Tìm xem có bằng chứng phạm tội hay không?!

Lạp Nhã thuận miệng lên tiếng.

Tạp Giai gật đầu một cái, dời ánh mắt về phía nam trung niên đang ngủ mê mệt ở trên giường, bề ngoài của hắn thoạt nhìn có hơn bốn mươi tuổi.

- Xác định hắn chính là Thiệu Tông sao?

Cô nhịn không được hỏi.

Lạp Nhã quay đầu lại đáp:

- Ừm, lúc bói toán xuất hiện gương mặt của hắn.

Tạp Giai thanh lãnh nói:

- Vậy mang hắn về trước đi.

- Vâng.

Hộ vệ Trung Ương núp trong bóng tối xuất hiện, dùng dây thừng trói Thiệu Tông lại rồi nhét vào một cái túi chín màu.

Chiếc túi này làm từ lân giáp của Kỳ Nhông Chín Màu, đồ vật được trang bị ở bên trong có thể tàng hình cùng với túi.

- Được rồi, trở về thôi.

Lạp Nhã đóng cửa ngăn kéo, nhét một tấm da thú vào trong túi áo.

Tạp Giai thấy thế không có hỏi nhiều, xoay người cùng nhau rời đi.

………

- Cọt kẹt ~~~ -

Dưới sự che chở của bóng đêm, đám người Lạp Nhã và Tạp Giai âm thầm trở lại quán rượu, cái túi chứa Thiệu Tông bị vứt trên mặt đất.

Tạp Giai nhìn về phía La Na, dặn dò:

- Ngươi đi xem Hỉ Na đã tỉnh chưa?!

- Vâng.

La Na xoay người rời đi, khẽ khàng mở cửa phòng nghỉ của hầu gái.

Cô đi tới bên giường, thấy thiếu nữ đang ngủ say, hoàn toàn không có dấu hiệu muốn thức tỉnh, vì vậy nhẹ nhàng xốc mí mắt của hầu gái lên.

La Na nhìn lướt qua rồi mới buông tay, lẩm bẩm:

- Ma dược này còn rất công hiệu.

Cô trở lại phòng của Tạp Giai, cung kính hồi báo:

- Trong khoảng thời gian ngắn nàng ấy sẽ không tỉnh lại.

- Ừm, vậy là tốt rồi, ngươi đánh thức Thiệu Tông cho ta.

Tạp Giai hạ lệnh.

- Vâng.

La Na nghe vậy ngồi xổm xuống, mở miệng túi trút Thiệu Tông ra bên ngoài.

Cô lấy ra ma dược giải trừ ngủ mê man rồi đặt ở dưới mũi Thiệu Tông, thuốc bột bị hắn ta hút vào trong cơ thể theo nhịp hô hấp, nhanh chóng giải trừ dược hiệu của Phấn Hoa Mê Man.

Một lát sau, hô hấp của Thiệu Tông trở nên dồn dập, ngay sau đó tiếng ho khan kịch liệt vang lên.

- Khụ khụ khụ ~~~

Thiệu Tông run rẩy khụ vài cái, cuối cùng chợt mở mắt ra, đáy mắt hiện lên một tia mờ mịt.

- Tỉnh rồi.

La Na lùi ra phía sau hai bước, đứng ở bên cạnh Thiệu Tông.

- Nơi này là nơi nào?

Thiệu Tông khàn khàn mở miệng hỏi.

Lúc này, hắn ta còn có chút ngây ngốc, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Vì để xác định thân phận của Thiệu Tông, Tạp Giai thử dò hỏi:

- Thiệu Tông đúng không?

- Chuyện gì?

Thiệu Tông vô thức lên tiếng, ngay sau đó phát hiện tình huống không thích hợp, hắn ta khiếp sợ phát hiện thân thể mình đang bị tơ nhện trói lại.

Nam nhân hoảng sợ vùng vẫy nhưng chỉ là làm chuyện vô dụng, dựa vào thực lực của hắn ta căn bản không cách nào tránh thoát được dây thừng tơ nhện.

Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía đám người Lạp Nhã, kinh sợ hỏi:

- Các ngươi là ai?

- Ngươi đoán xem.

Tạp Giai lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Thiệu Tông.

Thiệu Tông nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt hắn ta tức khắc trở nên tái nhợt, ánh mắt tràn đầy sự khiếp sợ.

Môi hắn ta run rẩy vài cái, một hồi lâu vẫn không thể nói nên lời.

Lạp Nhã liếc nhìn nam nhân, cười châm chọc nói:

- Không nghĩ tới sự tình sẽ bại lộ đúng không?

Thiệu Tông giả vờ bình tĩnh hô to:

- Ta không biết các ngươi đang nói cái gì cả, mau thả ta ra!

Giọng nói của hắn ta rất lớn, thậm chí còn phát ra tiếng vang khắp căn phòng.

- Đừng la nữa, người bên ngoài không thể nghe được tiếng của ngươi đâu.

Tạp Giai có lòng tốt nhắc nhở.

Gian phòng đã bị Ống Giảm Thanh bao phủ, cho dù trong phòng ồn ào như thế nào đi nữa thì bên ngoài cũng sẽ không thể nghe được.

Thiệu Tông chưa từ bỏ ý định, hắn ta tiếp tục giận dữ quát to, nỗ lực khiến cho người bên ngoài chú ý tới.

La Na thấy thế nhấc chân dẫm vào miệng đối phương, làm cho câu nói kế tiếp bị chặn trở lại cổ họng, lạnh giọng uy hiếp:

- Còn kêu nữa thì đừng trách ta cắt lưỡi, rót than nóng và nước sôi vào trong miệng ngươi.

Thiệu Tông nghe vậy hoảng sợ run lẩy bẩy, nhìn La Na như thể nhìn thấy một tên ác ma.

Tạp Giai nhìn La Na với ánh mắt tán thưởng, rất hài lòng với lời uy hiếp của đối phương, cô từ trên cao nhìn xuống Thiệu Tông, lạnh giọng hỏi:

- Nhóm Thép Tím kia ở đâu?

Thiệu Tông không có trả lời, tâm tư trong đầu bay lộn xộn.

- Đi chuẩn bị nước sôi và than đỏ mang tới đây.

Lạp Nhã lạnh lùng nói.

- Vâng.

La Na xoay người muốn rời đi.

- Chờ đã, ta nói!

Thiệu Tông hoảng sợ hô to.

La Na vẫn không dừng lại, nàng lanh lẹ bắt đầu bật lửa nấu nước nóng, điều này làm cho Thiệu Tông sợ hãi đến tột đỉnh.

Tạp Giai bình tĩnh hỏi:

- Nói đi, nhóm Thép Tím kia đang ở đâu? Kẻ nào giật dây ngươi làm như thế?

Thiệu Tông run rẩy nói:

- Nhóm Thép Tím kia đã bị giao dịch ra ngoài, không có người nào giật dây ta làm như vậy.

Tạp Giai và Lạp Nhã liếc nhìn nhau, đáy mắt đồng thời hiện lên vẻ vui mừng, chuyện đánh mất Thép Tím quả nhiên là có quan hệ với Thiệu Tông, nghĩa là lần này bọn họ không có bắt lầm người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận