Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1101: Chế Tạo Linh Khí Khôi Giáp Sơ Cấp

Thời gian thủy triều Hư Quỷ bùng nổ càng ngày càng gần, cần để những người trong căn cứ trung chuyển nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan nhớ kỹ.

Sau đó không lâu, xe ngựa lái vào khu Trung Ương, dừng ở trước cung điện.

Mục Lương từ trên xe bước xuống, trực tiếp đi vào cung điện, đi tới thư phòng.

Đạp đạp đạp.....

- Thành chủ đại nhân đã trở về.

Âm thanh Ba Phù hô lên, cô bé nhu thuận, hỏi:

- Đại nhân, có muốn uống trà không?

- Ừm, được.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

- Vâng, ngài đợi tí.

Ba Phù thả nhẹ giọng, xoay người đi pha trà.

Mục Lương trở lại thư phòng, đưa tay kéo qua một trang giấy, dùng bút máy tô tô vẽ một chút trên giấy.

Hồ Tiên thả nhẹ bước tiến đi tới, ngồi bên cạnh Mục Lương, lặng lẽ quan sát.

Cô xem một hồi lâu, mới phát hiện anh đang vẽ bản thảo thiết kế của bộ áo giáp.

Trên giấy, Mục Lương phác thảo hình dạng của một bộ áo giáp, một loại áo giáp đơn giản nhất.

- Đây có phải là khôi giáp được sản xuất hàng loạt và chuyển đến các thành lớn hay không?

Hồ Tiên hiếu kỳ hỏi.

- Ừm.

Mục Lương gật đầu.

Anh giải thích:

- Để sản xuất nhiều bộ giáp như vậy trong thời gian ngắn, nó phải đơn giản và phù hợp với sản xuất dây chuyền lắp ráp.

- Mặc dù không quá hiểu, nhưng cảm giác rất có đạo lý.

Hồ Tiên chớp chớp con ngươi màu đỏ rực, không có hỏi nhiều.

- Thấm Lan đâu?

Mục Lương ngước mắt liếc nhìn nữ nhân đuôi cáo.

- Chị ấy đi làm việc những chuyện ngươi giao phó.

Hồ Tiên vén tóc mai lên.

Cọt kẹt… Cửa thư phòng chậm rãi bị đẩy ra, tiểu hầu gái bưng tới hai chén trà nóng, đặt trước mặt nữ nhân đuôi cáo và Mục Lương. Anh nhấp miếng trà nóng, dặn dò:

- Đi gọi Y Lệ Y tới.

- Vâng.

Ba Phù cung kính gật đầu, xoay người bước nhanh đi.

Anh đặt chén trà xuống, tiếp tục hoàn thiện thiết kế khôi giáp.

Bộ giáp tiêu chuẩn mà anh muốn làm chủ yếu là gọn gàng, và các mảnh áo giáp cũng cần có các chức năng điều chỉnh để hầu hết mọi người đều có thể mặc được.

Bút chì xoẹt xoẹt trên giấy, lưu lại những đường nét màu đen. Hơn nửa canh giờ, Mục Lương thoả mãn buông bút máy xuống.

- Trước hết như vậy đi.

Anh đứng lên nói.

- Ngươi muốn đi đâu?

Hồ Tiên đứng lên theo.

- Đến phòng làm việc.

Mục Lương đưa tay kéo tay nữ nhân đuôi cáo, hướng đi tới phòng làm việc.

Hai người tới phòng làm việc, anh dùng tơ nhện đính bản thảo thiết kế vào trên tường, sau đó từ góc nhà chọn mấy khối tài liệu hung thú phổ thông.

Anh cầm cây bút máy trên bàn điều khiển và vẽ hình dạng của mảnh áo giáp trên tài liệu hung thú theo hình dáng trên bản thảo thiết kế.

Hồ Tiên xem thao tác thuần thục của Mục Lương, dùng đao tước đi bộ phận dư thừa trên tài liệu hung thú, chỉ để lại phần có đường vẽ.

- Thú Giáp Cốt, phương pháp xử lý tài liệu là ngâm trong nước đun nóng...

Mục Lương lầm bầm lầu bầu, ANH xốc cái vạc trong phòng làm việc, vung tay lên, nguyên tố nước ngưng tụ, hóa thành dòng nước trang đổ đầy cái vạc. Anh lại vung tay lên, lửa từ lòng bàn tay phun ra, bắt đầu đun nóng cái vạc.

Sau đó không lâu, cả nồi nước bắt đầu sôi trào.

- Bỏ vào sao?

Hồ Tiên nhặt tài liệu hung thú để trên bàn điều khiển.

- Ừm, bỏ vào đi.

Mục Lương gật đầu một cái.

Rào rào mấy khối tài liệu hung thú được bỏ vào trong nước sôi, hơi nước bay lên.

- Phải nấu bao lâu?

Hồ Tiên hiếu kỳ hỏi.

- Nửa giờ.

Mục Lương ôn hòa nói.

Hồ Tiên chớp chớp màu con ngươi đỏ rực, hỏi:

- Có cách xử lý nào nhanh hơn không?

- Nửa giờ đã tính là rất ngắn, những tài liệu hung thú khác, đa số phải mất một giờ trở lên để xử lý.

Mục Lương giải thích rõ nói.

Anh hiểu được ý của Hồ Tiên, nếu như thời gian xử lý tài liệu có thể ngắn hơn, thì thời gian sản xuất khôi giáp có thể nhanh hơn.

Tài liệu thú Giáp Cốt dễ dàng xử lý, hơn nữa số lượng đủ nhiều.

Tài liệu được xử lý qua có độ cứng rất mạnh, thích hợp dùng để chế linh khí sơ cấp.

- Như vậy à...?

Hồ Tiên lè lưỡi tinh nghịch.

Nửa giờ sau, nước trong nồi gần như bị nấu cạn, chỉ còn lại có mấy khối tài liệu hung thú đã qua xử lý. Mục Lương giơ tay, mấy khối tài liệu hung thú bay lên, rơi trên bàn điều khiển.

Anh cầm lấy một khối, hai tay dùng sức bẻ. Tiếng răng rắc vang lên, tài liệu hung thú bị bẻ thành hai nửa.

- Yếu ớt như vậy?

Hồ Tiên kinh ngạc lên tiếng.

- Độ cứng đã đạt đến yêu cầu của linh khí sơ cấp.

Mục Lương cười một tiếng.

Thực lực của anh bây giờ có thể so với cao thủ cấp mười, thuộc tính bốn chiều của anh cao đến mức nực cười, việc phá vỡ một mảnh nguyên liệu hung thú đương nhiên rất dễ dàng.

- Ta thử xem...

Hồ Tiên cầm lấy tài liệu hung thú đã Mục Lương bẻ qua, thử dùng sức. Cô cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, tám cái đuôi cáo sau lưng dựng đứng lên.

Răng rắc...

- Ha ha, ngươi có thực lực cấp 8, cũng không phải là cấp 3 cấp 4.

Mục Lương tức giận nói.

- Hi...

Hồ Tiên thè lưỡi.

…………

Vèo

Mục Lương phụt tơ nhện từ đầu ngón tay ra, nối những vật liệu hung thú đã qua xử lý theo thứ tự. Anh nghiêng đầu nhìn về phía Hồ Tiên, ý bảo nói:

- Ngươi tới làm người mẫu đi.

- Người mẫu?

Hồ Tiên nghi ngờ chớp chớp con ngươi màu đỏ rực.

- Đứng bất động là được.

Mục Lương ôn nhu nói.

- Được rồi.

Hồ Tiên gật đầu.

Mục Lương treo tài liệu hung thú trên người nữ nhân đuôi cáo, sau đó lần lượt mặc giáp vai, giáp ống, cùng các bộ phận khác. Hồ Tiên giơ hai tay lên, giữ nguyên tư thế bất động.

- Rất nhanh sẽ xong.

Mục Lương cười cười nói.

Anh tăng nhanh tốc độ, cài mảnh giáp cuối cùng vào.

Lông mi Hồ Tiên run rẩy vài cái, đôi mắt xinh đẹp chuyển động theo động tác của Mục Lương.

- Tốt lắm.

Anh vỗ tay, lui lại hai bước, vây quanh Hồ Tiên dạo qua một vòng, ôn hòa hỏi:

- Cảm giác thế nào?

Hồ Tiên hoạt động tay chân một chút, thử đi mấy bước.

Cô chuyển động bả vai, nhẹ giọng bình luận:

- Cũng không tệ lắm, nhưng bả vai hơi khó chịu.

- Ừm, vậy thì điều chỉnh lại một chút.

Mục Lương như có điều suy nghĩ nói.

Hồ Tiên đề nghị:

- Kỳ thực không cần điều chỉnh, chỉ cần đắp thêm một miếng da thú vào vai.

- Ừm, vậy cứ như vậy đi.

Chân mày Mục Lương hơi nhăn, đây cũng là một biện pháp giải quyết.

Anh kéo bản thảo thiết kế trên tường xuống, cầm bút máy lên, sửa lại trên bản vẽ và viết một vài ghi chú.

- Mục Lương, tại sao không để người xưởng linh khí làm?

Hồ Tiên thuận miệng hỏi một câu.

- Như vậy quá chậm, không bằng tự mình động thủ thiết kế.

Mục Lương cười nhẹ.

Đây chỉ là một món linh khí sơ cấp thông thường, không cần xây dựng mạch lộ, chế tác cũng không khó.

Cộc cộc cộc…. Cửa phòng làm việc bị gõ.

Ba Phù nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, ló đầu vào nói:

- Đại nhân, tiểu thư Y Lệ Y đã tới.

- Ừm, bảo cô ấy ở thư phòng chờ một lát.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Vâng.

Ba Phù ngoan ngoãn gật đầu, rời phòng làm việc.

Mục Lương quay lại, gỡ khôi giáp trên người nữ nhân đuôi cáo xuống.

- Ngươi có việc thì đi mau lên.

Hồ Tiên nói nhỏ.

- Ừm, hết khoảng thời gian này, sẽ ở lại với ngươi.

Mục Lương đưa tay nhéo nhẹ gương mặt của nữ nhân đuôi cáo một cái.

- Được rồi.

Hồ Tiên hơi đỏ mặt, nhìn theo Mục Lương rời phòng làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận