Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1956: Tiểu Tinh Linh Chào Đời



Sau khi bữa tối kết thúc, Mục Lương trở lại trong thư phòng, tiếp tục hoàn thiện kế hoạch quay chụp phim quảng cáo.

- Loạt soạt, loạt soạt ~~~

Đầu bút máy di chuyển ở trên mặt giấy, lưu lại từng con chữ nhỏ, còn có vài tấm sơ đồ quay chụp từ nhiều góc độ.

Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Góc quay từ trên xuống sẽ tạo ra hiệu quả thị giác ấn tượng hơn.

Khi anh viết xong bản kế hoạch quay chụp phim quảng cáo thì đã là chín giờ tối.

Mục Lương buông bút máy, thu hồi mười tám trang giấy kế hoạch quay chụp phim quảng cáo, giơ tay xoa bóp cổ.

- Cọt kẹt ~

Ly Nguyệt đẩy cửa phòng đi vào, trên tay là một khay trà nóng.

Anh hơi nhướng mày, thấy cô gái tóc bạc rót trà vào ly, kinh ngạc hỏi:

- Tiểu Lan và những người khác đều có chuyện bận sao?

Ly Nguyệt dịu dàng giải thích:

- Không có, đúng lúc ta muốn tới tìm ngươi nên nhân tiện đưa trà thay các cô ấy.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương tiếp nhận ly trà nóng, tay còn lại kéo cô ngồi xuống.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lấp lóe, thấp giọng nói:

- Không có chuyện gì, chỉ là muốn tìm ngươi thôi.

Anh sửng sốt, trong lòng có chút kinh ngạc, sau đó ôn hòa nói:

- Tốt thôi.

Ly Nguyệt dịu dàng hỏi:

- Vừa rồi ngươi đang bận cái gì thế?

Mục Lương ôn hòa hồi đáp:

- Ta vừa viết xong phương án quay chụp phim quảng cáo.

- Phim quảng cáo mới à?

Ly Nguyệt cảm thấy hứng thú mà hỏi.

Anh nhẹ giọng nói:

- Phim quảng cáo về thành Buôn Bán Sơn Hải, thuận tiện thông báo cho những quý tộc kia biết thành Huyền Vũ đã tới kênh Sương Mù.

- Ta hiểu rồi, như vậy có thể hấp dẫn bọn họ tới đây, đúng không?

Khóe môi của Ly Nguyệt khẽ cong lên.

Mục Lương giải thích:

- Đúng thế, lục địa cách nơi này khá xa, bọn họ đi thuyền tới đây nhanh nhất cũng mất nửa tháng, đến lúc đó thành Buôn Bán Sơn Hải và một phần khu vực khác có thể mở ra với bên ngoài.

Nửa tháng sau, thị trấn nhỏ dưới đáy biển cũng sẽ mở cửa đón khách.

Ly Nguyệt an tĩnh lắng nghe Mục Lương kể về kế hoạch tương lai cùng với việc muốn đẩy ra nhiều chính sách hơn sau khi tuyên bố kiến quốc.

- Chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm.

Mục Lương giơ tay đặt lên eo cô gái tóc bạc, cảm thán một câu:

- Nhưng trước đó ta phải đến một khu vực khác trong kênh Sương Mù mới được.

- Ngươi đi làm cái gì?

Ly Nguyệt chớp mắt hỏi.

Mục Lương ôn hòa giải thích:

- Ta đã đồng ý với Hi Bối Kỳ rồi, phải giúp cô ấy tìm được Dạ Nguyệt lão tổ, hiện giờ là lúc nên thực hiện hứa hẹn.

Ly Nguyệt nói không chút do dự:

- Ta đi cùng với ngươi.

- Được, hai ta cùng đi.

Mục Lương cười khẽ vài tiếng, véo nhẹ má của cô gái tóc bạc.

Khuôn mặt của cô ửng đỏ, hỏi:

- Khi nào thì chúng ta xuất phát?

- Hai ngày nữa đi, ta còn có chút việc chưa làm xong.

Mục Lương bình thản nói.

- Vâng.

Ly Nguyệt gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Hai ngày này đủ để cô sắp xếp chuyện trong Bộ Đội Đặc Chủng U Linh và những chuyện lặt vặt khác.

Đôi mắt của Mục Lương sáng lên, hắn cảm nhận được cái gì đó, đứng lên nói:

- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi xem Tiểu Tinh Linh chào đời.

- Tiểu Tinh Linh?

Trong mắt Ly Nguyệt lộ vẻ nghi ngờ.

- Một hồi nữa thì ngươi sẽ biết.

Khóe môi của Mục Lương giơ lên, hắn kéo tay cô gái tóc bạc, hai người biến mất khỏi thư phòng.

Khi cả hai xuất hiện lại thì đã ở hậu hoa viên sau cung điện, trước mặt chính là thân cây khổng lồ của Trà Thụ Sinh Mệnh.

Mục Lương nắm tay Ly Nguyệt đi dọc theo thân cây, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy một chỗ có vô số cành cây thõng xuống.

Hai người tới gần, cành cây tự động tách ra hai bên, lộ ra một cái hốc cây ở phía sau.

- Đi theo ta.

Mục Lương cất bước đi vào trong hốc cây.

Ly Nguyệt lộ ra vẻ mặt tò mò, từ khi nào Trà Thụ Sinh Mệnh xuất hiện thêm một cái hốc cây?

- Ông ~~~

Cô mới vừa bước vào thì vách động đột nhiên tỏa ra từng tia sáng nhỏ, giống như có một đàn đom đóm vờn quanh thân, chiếu sáng toàn bộ hốc cây.

Đôi môi hồng của Ly Nguyệt khẽ nhếch, cảm thán thốt lên:

- Thật xinh đẹp.....

- Bên trong càng đẹp hơn.

Mục Lương dịu dàng nói.

Anh nắm tay cô gái tóc bạc đi vào sâu trong hốc cây, càng đi thì điểm sáng trên vách lại càng dày đặc, rất nhanh đã nối thành một mảnh.

Toàn bộ hành trình, đôi mắt của cô vẫn luôn trợn tròn, mắt bạc phản chiếu từng điểm sáng lấp lánh.

Cô không biết mình đi bao lâu rồi, mãi cho đến khi tầm mắt trở nên trống trải thì mới dừng lại, mới phát hiện mình ở trong một không gian thật lớn, trên đỉnh đầu có đầy dây leo, còn có nụ hoa đếm không hết.

Dưới mặt đất còn có một cái giếng có hình dạng như một cọc gỗ, bên trong có chất lỏng màu xanh biếc, cực kỳ giống ngọc lục bảo bị tan chảy.

Mục Lương dịu dàng hỏi:

- Nơi đây có đẹp không?

- Ừm, giống như tiên cảnh vậy.

Ly Nguyệt gật đầu, trong lòng nhộn nhạo.

- Ê a ~~~

- Vù vù vù ~~~

Tiếng cánh chấn động truyền đến hấp dẫn lực chú ý của hai người.

Ly Nguyệt lại ngước mắt nhìn lên lần nữa, lần này nàng nhìn thấy các Tinh Linh lớn chừng một bàn tay ló ra khỏi tán cây trên đỉnh đầu, mỗi một con đều vô cùng đáng yêu.

Đôi mắt của nàng sáng lấp lánh, khen ngợi:

- Thật là đáng yêu, những sinh vật này chính là Tiểu Tinh Linh mà ngươi nói sao?

- Ừm, tất cả đều được tạo ra từ Trà Thụ Sinh Mệnh.

Mục Lương gật đầu đáp.

Sau khi Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa thành công, mỗi ngày nơi đây đều sẽ sản sinh Tiểu Tinh Linh, lúc này đã qua hai mươi ngày.

Bây giờ đã có hai mươi con Tinh Linh cấp 1, mười con Tinh Linh cấp 2, năm con Tinh Linh cấp 3, hai con Tinh Linh cấp 4 và một con Tinh Linh cấp 5.

Các Tiểu Tinh Linh vừa chào đời đều có kích thước giống nhau, nhưng trong vòng một tháng thì chúng nó sẽ hút mật hoa của Trà Thụ Sinh Mệnh sau đó chậm rãi trưởng thành.

Trên mặt Ly Nguyệt hiện lên thần sắc cổ quái, nàng đột nhiên hỏi:

- Chẳng lẽ những Tinh Linh này đều sẽ gọi ngươi là cha giống như Linh Nhi sao?

-.... Không có.

Mục Lương dở khóc dở cười, vội vàng giải thích:

- Linh Nhi là Nữ Vương của các cô ấy, cho nên bọn họ sẽ không gọi ta là cha.

- À, thì ra là như vậy.

Ly Nguyệt thở phào, bằng không nhiều Tinh Linh như vậy đều gọi Mục Lương là cha, sợ là sẽ khiến người khác phải hiểu lầm.

- Ngươi nhìn bên kia xem, Tinh Linh mới sắp chào đời rồi.

Mục Lương ngước mắt ra hiệu.

Ly Nguyệt nghe vậy vội vàng nhìn theo, quả nhiên thấy được một nụ hoa đang chậm rãi nở rộ.

- Ba ~~~

Một âm thanh nhỏ vang lên, nụ hoa triệt để nở rộ, một con Tiểu Tinh Linh chỉ lớn chừng nắm tay bay ra khỏi nhụy hoa.

- Ê a ~~~

Các Tinh Linh còn lại vội vã bay tới gần nó, tiếng ê a không dứt bên tai.

- Thật sự rất đáng yêu.

Ly Nguyệt vươn tay tiếp được một cánh hoa bay xuống.

- Ê a ~~~

Có một con Tiểu Tinh Linh bay xuống, nó nhút nhát tới gần cô gái tóc bạc, lực chú ý rơi vào cánh hoa trên lòng bàn tay của nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận