Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 270: Còn Có Mặt Hàng Khác

Ngõa Nhĩ Cam, Đạt Tư đã vội vàng quay người lại, nhìn thấy hai bóng người một cao một thấp, trên người các cô đều mặc áo bào rộng lớn.
Hai người đó chính là Toa Đóa Na và Nhã Kỳ mới đi ra từ Tam Tinh Lâu, các cô đang chuẩn bị đi Mỹ Thực Lâu ăn sáng.
- Ngươi là nói tòa thành này đang di động?
Ngõa Nhĩ Cam kinh ngạc hỏi.
- Đúng, đây là một tòa thành biết di động.
Toa Đóa Na mỉm cười gật đầu.
- Không thể nào!
Ngõa Nhĩ Cam, Đạt Tư đồng thời kinh hô thành tiếng.
- Ha hả.
Toa Đóa Na cười cười.
Cô chỉ là có lòng tốt giải thích nghi hoặc, đối phương có tin hay không cũng không đáng quan tâm.
Cô nắm tay của Nhã Kỳ lướt qua hai người, đi về phía Mỹ Thực Lâu cách đó không xa.
Ngõa Nhĩ Cam an tĩnh một lúc, sau đó nói:
- Chúng ta đi ra xem thử một chút.
- Cũng được.
Đạt Tư gật đầu.
Hai người đi về hướng Sơn Hải Quan, không đợi tới gần, hai người đã bị Thành Phòng Quân ngăn lại.
- Thành Huyền Vũ đang di động, vì an toàn, hiện tại không thể rời khỏi thành.
Mặt của Thành Phòng Quân không chút thay đổi nói.
- Tòa thành này thực sự đang di động?
Đạt Tư kinh ngạc hỏi.
Vệ Cảnh xuất hiện ở bên trên Sơn Hải Quan, mở miệng đáp lại nói:
- Đúng, nếu muốn rời đi, cần phải đi xin chỉ thị Thành Chủ Đại Nhân, hoặc chờ bầu trời sập tối là có thể rời đi.
- Tòa thành này thực sự đang di động.
Trong lòng của Ngõa Nhĩ Cam chấn động, rất lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.
- Di chuyển ở bên trong Rừng Vạn Khô?
Đạt Tư vô tình hít vào một hơi khí lạnh.
Hắn đột nhiên hiểu được tối ngày hôm qua, tại sao lại đột nhiên xuất hiện một ngọn núi.
- Xin hỏi, tòa thành này đang muốn đi nơi nào?
Ngõa Nhĩ Cam ngẩng đầu lo lắng hỏi.
- Thành Phi Điểu.
Khuôn mặt của Vệ Cảnh lạnh nhạt đáp lại.
- Vậy mà cũng đi đến thành Phi Điểu.
Ngõa Nhĩ Cam và Đạt Tư liếc nhau, trong cặp mắt đối phương đều tràn ngập tia ngạc nhiên.
- Không có chuyện gì thì không nên đứng ở chỗ này.
Vệ Cảnh bắt đầu đuổi người.
Ngõa Nhĩ Cam, Đạt Tư bất đắc dĩ xoay người đi trở về, hai người nhỏ giọng trao đổi.
- Tòa thành này vậy mà cũng đến Thành Phi Điểu, chúng ta còn đổi Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng không?
Đạt Tư cau mày hỏi.
Nếu như thành Huyền Vũ đến thành Phi Điểu, như vậy kế hoạch dùng Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng đầu cơ trục lợi sẽ không thể thực hiện được.
- Để cho ta suy nghĩ một chút.
Ngõa Nhĩ Cam dừng bước lại cúi đầu trầm tư.
Hắn không muốn buông tha một kế hoạch có thể kiếm được nhiều tiền như thế nhưng Thành Phi Điểu không thể trở thành mục tiêu đầu cơ trục lợi.
- Bang!
Đạt Tư đột nhiên vỗ tay một cái, hưng phấn nói.
- Có, chúng ta đi thành Vạn Yêu bán Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng.
- Thành Vạn Yêu?
Ngay lập tức, đôi mắt của Ngõa Nhĩ Cam sáng lên.
Đạt Tư tiếp tục nói thêm:
- Chúng ta đã đến Thành Phi Điểu, lại lập tức cưỡi chim bay đến thành Vạn Yêu, giảm đi phí thuê chim chóc, chúng ta vẫn có thể kiếm được một món tiền lớn.
- Ha ha ha... Cứ làm như vậy.
Ngõa Nhĩ Cam giơ tay lên, vỗ vai Đạt Tư, khen ngợi:
- Tiểu tử ngươi, vẫn rất thông minh nha.
Đạt Tư phiền muộn, vì sao khen người ta còn muốn đánh người ta?
- Đi, đi Trân Bảo Lâu trước đổi Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng.
Ngõa Nhĩ Cam vội nói.
Hai người đi vội, rất mau tới đến đầu đường, tìm được Trân Bảo Lâu.
Trân Bảo Lâu tổng cộng có ba tầng.
Tầng một buôn bán trân phẩm bình thường.
Tầng hai buôn bán trân phẩm hiếm có.
Tầng ba tạm thời chưa mở ra.
Ngõa Nhĩ Cam, Đạt Tư hai người đi vào tầng một Trân Bảo Lâu, lập tức có nhân viên phục vụ chào đón.
Trên mặt của nhân viên mỉm cười, lễ phép hỏi:
- Hai vị, ta có thể giúp gì cho hai ngài không?
- Chúng ta muốn mua Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, nơi này có sao?
Đạt Tư nói lên ý đồ.
- Có, bên này.
Trong lòng của nhân viên phục vụ vui vẻ, ngày hôm nay là lần làm ăn đầu tiên.
Cô đi ở phía trước dẫn đường, mang theo hai người tới một hàng quầy bên trái.
Ở trên quầy, có một cái lồng nửa hình tròn làm bằng tơ nhện, bên trong nuôi mấy con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng đang chiếu sáng.
- Đây chính là Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng.
Nhân viên mỉm cười giới thiệu:
- Mỗi con có giá 100 miếng tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
- Nếu như muốn nuôi lâu dài, còn cần mua thức ăn kèm theo mới được.
- Mua nhiều không phải có giá ưu đãi sao?
Đạt Tư chuẩn bị mặc cả.
Nhân viên phục vụ gật đầu đáp:
- Có, một lần mua 100 con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, mỗi con có thể ưu đãi năm miếng tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
- Năm mươi con, chúng ta mua năm mươi con, cũng cho chúng ta cái giá ưu đãi đó được không?
Giọng của Đạt Tư chân thành nói.
- Ta không có cái quyền quyết định chuyện đó.
Nhân viên cười khổ một tiếng.
- Người nào mới có cái quyền ấy?
Đạt Tư trầm giọng hỏi.
- Ta.
Âm thanh lạnh nhạt của Mục Lương truyền xuống từ trên lầu.
Ngày hôm nay, anh đến Trân Bảo Lâu từ rất sớm, một là giám sát công việc, hai là thuận tiện cải tạo lầu ba thêm một chút.
Trong tương lai, lầu ba là để dành dùng để bán linh khí, cho nên trong khoảng thời gian ngắn chắc sẽ không mở ra.
Mục Lương xuống tới lầu một, phía sau còn có Mễ Nặc đi theo.
- Thành Chủ Đại Nhân, Mễ Nặc tiểu thư.
Nhân viên phục vụ vội vã cung kính hành lễ.
- Thành chủ thành Huyền Vũ!
Con ngươi của Ngõa Nhĩ Cam co rụt lại, phát hiện nhìn không thấu thanh niên trước mắt.
- Trẻ tuổi như thế!
Đạt Tư kinh ngạc.
Đây là vị thành chủ trẻ tuổi nhất mà hắn từng gặp qua.
- Thành Chủ Đại Nhân, bọn họ muốn mua năm mươi con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, còn muốn giá ưu đãi kia.
Nhân viên công tác khổ sở nói.
- Ta đều nghe thấy.
Mục Lương khoát tay áo nói.
Anh nhìn phía hai người, lạnh nhạt nói:
- Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng cực kỳ hiếm có, hiện nay chỉ có thành Huyền Vũ có, nếu như chỉ mua 50 con là không có ưu đãi.
- Một chút ưu đãi cũng không có?
Ngõa Nhĩ Cam chưa từ bỏ ý định.
- Không có, thấp nhất 100 con mới có ưu đãi.
Giọng của Mục Lương thản nhiên nói.
- Vậy để chúng ta suy nghĩ thêm một chút nữa.
Đạt Tư giả vờ khổ sở nói, hy vọng đối phương có thể giảm giá.
- Có thể.
Mục Lương mỉm cười gật đầu.
Nhân viên phục vụ nhìn thấy Thành Chủ Đại Nhân rời khỏi.
Hắn nhìn hai người đang xoắn xuýt, nhỏ giọng nhắc nhở:
- Số lượng tồn kho của Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng không có nhiều, đại khái chỉ chưa đến 300 con.
- Cái này...
Vẻ mặt của Ngõa Nhĩ Cam, Đạt Tư do dự.
100 con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, mỗi con ưu đãi giảm còn 95 miếng tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
100 con chính là 9500 miếng tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng, còn cần mua thức ăn gia súc, đối với hai người mà nói, đây không phải là một con số nhỏ.
Nhân viên nhìn thấy hai người trầm mặc, mỉm cười tiếp tục giới thiệu:
- Trong cửa hàng còn có mặt hàng khác, các ngươi cũng có thể nhìn một chút.
- Còn có cái gì?
Ngõa Nhĩ Cam không cam lòng hỏi một câu.
Hiện tại, bọn hắn cực kỳ muốn mua Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, dù nói chỉ còn lại không tới 300 Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, hai người không phải quá tin.
Hai người ngẫm lại cũng biết thành Huyền Vũ, khẳng định còn có dự trữ một ít Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng.
Nếu không... hai người mua tất cả Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, là có thể đến thành Phi Điểu Thành bán qua tay, kiếm được một khoản lớn.
Ngõa Nhĩ Cam, Đạt Tư hai người làm hoang thương nhân lâu như vậy, cũng sẽ không tin lời nói một bên của nhân viên phục vụ, nếu không sẽ mất cả chì lẫn chày.
- Có trà Tinh Thần, mầm cây ăn quả, gia vị các loại.
Nhân viên tập trung giới thiệu.
- Trà Tinh Thần là cái gì?
Ngõa Nhĩ Cam hiếu kỳ hỏi.
- Trà này uống thường xuyên có thể kéo dài tuổi thọ, mỗi người chỉ có thể mua một cân, giá tiền là: 500 miếng tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
Nhân viên mỉm cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận