Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3509: Không có phí công bận việc. (2 càng ). (length: 7758)

Bên trong Phủ Tây Tiên Tông.
Đại Trưởng Lão cùng Tam Trưởng Lão ngồi trong chính điện, vẻ mặt cả hai người đều vô cùng ngưng trọng.
"Bên phía Tông chủ vẫn không có tin tức."
Tam Trưởng Lão thở dài một tiếng.
"Có cần đi xem Hồn Đăng của Tông chủ không?"
Đại Trưởng Lão vẻ mặt nghiêm túc nói.
Tam Trưởng Lão chậm rãi nói: "Không cần, tông chủ là cường giả Tiên Vương cảnh, còn ai có thể uy hiếp được hắn?"
"Cũng đúng, không biết khi nào ta mới có thể bước vào Tiên Vương cảnh."
Ánh mắt Đại Trưởng Lão lóe lên, cả đời này của hắn đều chỉ theo đuổi sức mạnh càng lớn, Tiên Vương cảnh là mục tiêu tiếp theo của hắn, nếu có thể bước vào Tiên Vương cảnh, là có thể ngang hàng với Thương Nam, trở thành Phó Tông chủ Phủ Tây Tiên Tông, sau này thay thế Thương Nam cũng không phải là không có khả năng.
Cũng có ý nghĩ này còn có Tam Trưởng Lão, Tiên Vương cảnh cũng là điều mà hắn theo đuổi.
Tiếng bước chân vội vã truyền đến, kèm theo tiếng quát hoảng hốt của đệ tử trong tông môn.
"Đại Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, không xong rồi."
Giọng của đệ tử tông môn từ xa vọng lại.
"Sao thế, lại có kẻ thù bên ngoài xâm phạm à?"
Đại Trưởng Lão uy nghiêm lên tiếng.
"Không phải, là hồn đăng của tông chủ đã tắt rồi."
Đệ tử quỳ rạp xuống đất, giọng nói run rẩy.
"Cái gì?"
Đại Trưởng Lão cùng Tam Trưởng Lão bỗng đứng dậy.
Ngay sau đó hai bóng người biến mất trong chính điện, khi xuất hiện lại đã ở chỗ sâu trong Phủ Tây Tiên Tông, nơi Thương Nam bế quan.
Đại Trưởng Lão đẩy cánh cửa lớn của Thiên Điện Hồn Đăng ra, nhìn thấy ngọn đèn Hồn Đăng cao nhất đã tắt, điều này có nghĩa là Thương Nam đã chết. Tam Trưởng Lão mặt mày hốt hoảng, thất thanh la lên: "Sao có thể chứ..."
"Xong rồi, mọi thứ đều xong rồi."
Đại Trưởng Lão thân thể lảo đảo mấy cái. Tông chủ chết, đồng nghĩa với việc Phủ Tây Tiên Tông đi vào suy tàn.
"Tại sao có thể như vậy, tông chủ là cường giả Tiên Vương cảnh, không có hai cường giả Tiên Vương cảnh cùng nhau ra tay, tông chủ không thể nào chết được."
Ánh mắt Tam Trưởng Lão mờ mịt trong giây lát, Đại Trưởng Lão mặt trầm như nước, rất nhanh trấn tĩnh lại.
Hắn trầm giọng nói: "Bây giờ nên cầu nguyện người giết tông chủ đừng tìm đến tận cửa, bằng không ngươi ta đều khó thoát khỏi cái chết."
Tam Trưởng Lão trong lòng run lên vài cái, có dự cảm không lành.
Ánh mắt Đại Trưởng Lão lóe lên, đột nhiên nói: "Đi thôi, Phủ Tây Tiên Tông xong rồi, không cần thiết phải tiếp tục ở lại đây nữa."
"Những đệ tử kia thì sao?"
Tam Trưởng Lão hơi dao động nói.
Đại Trưởng Lão lạnh lùng nói: "Bản thân còn khó bảo toàn, bọn họ tự sinh tự diệt đi."
Miệng Tam Trưởng Lão giật giật, cuối cùng vẫn gật đầu.
"Đi, chia nhau chút của cải trong Bảo Khố."
Mắt Đại Trưởng Lão lộ ra vẻ tinh quang.
Tam Trưởng Lão nhếch miệng cười, theo Đại Trưởng Lão hướng đến Bảo Khố của Phủ Tây Tiên Tông.
Bảo Khố chỉ có tông chủ mới có thể mở, bây giờ Thương Nam vừa chết, hai người có thể trực tiếp dùng vũ lực phá giải cấm chế tiên pháp của Bảo Khố.
Sau khi hai người phá giải cấm chế tiên pháp của Bảo Khố, bên ngoài đã qua cả ngày.
Đại Trưởng Lão thu hồi bảo vật trong Bảo Khố, nhìn về phía Tam Trưởng Lão nói: "Ngươi ta mỗi người bảo trọng nhé."
"Ừ, hy vọng lần sau gặp lại đều mạnh khỏe."
Tam Trưởng Lão sắc mặt ngưng trọng nói.
"Đi."
Đại Trưởng Lão gật đầu, cất bước bay ra khỏi Phủ Tây Tiên Tông.
Không gian rung chuyển, từng đạo pháp tắc màu vàng xuất hiện, nhanh chóng bao phủ toàn bộ Phủ Tây Tiên Tông.
"Nguy rồi."
Sắc mặt Đại Trưởng Lão biến đổi lớn.
Ngay lối vào Phủ Tây Tiên Tông, bốn bóng người ung dung bước đến, lạnh lùng nhìn Đại Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão.
"Hai vị, giờ muốn đi đâu đây?"
Mục Lương vẻ mặt lạnh lùng nói.
Linh Nhi buông tay xuống, Lĩnh Vực Tiên Vương đã bao phủ toàn bộ Phủ Tây Tiên Tông, không ai có thể chạy thoát.
"Hai vị trưởng lão, đã lâu không gặp."
Liễu Dao thản nhiên mở miệng.
"Liễu Dao, quả nhiên ngươi trốn đi rồi."
Đại Trưởng Lão giọng nói âm trầm nói.
Liễu Dao lạnh giọng: "Ta chưa từng thừa nhận mình là đệ tử Phủ Tây Tiên Tông."
Hi Nguyệt bĩu môi nói: "Hai người các ngươi bây giờ chẳng phải đang trốn sao."
Mặt Đại Trưởng Lão tái mét, trong lòng ý nghĩ xoay chuyển hàng trăm lần, đang nghĩ cách thoát thân. Tam Trưởng Lão tức giận mở miệng: "Tông chủ chúng ta là do các ngươi giết?"
Linh Nhi lạnh giọng: "Đoán đúng rồi, đáng tiếc không có thưởng, ngược lại là có thể đưa các ngươi đi đoàn tụ với hắn."
Tam Trưởng Lão trong lòng kinh hãi, ý nghĩa trước mắt bốn người này có cường giả Tiên Vương cảnh.
Mục Lương giơ tay lên chỉ ra, không gian bị giam cầm, hoàn toàn cắt đứt đường lui của hai vị trưởng lão.
Hơn ngàn đạo thân ảnh bay lên trời, đều là đệ tử của Phủ Tây Tiên Tông.
Các đệ tử Tiên Tông cho rằng lại có người của thế lực khác đến gây sự, đồng loạt xuất hiện nghênh địch.
"Đại Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão."
Các đệ tử cùng chung mối thù, nhất trí đối ngoại.
"Ơ kìa, là Liễu sư tỷ."
Trong đám người có người kinh hô lên tiếng.
"Thật là Liễu sư tỷ, tại sao lại ở phía đối diện?"
"Còn cần phải nói sao, nhất định là Liễu sư tỷ phản bội tông môn rồi."
"... "
Các đệ tử Tiên Tông bàn tán ầm ĩ, rất nhanh cũng đều nhất trí đối địch. Liễu Dao thần tình không đổi, giọng lạnh lùng nói: "Xem ra hai vị trưởng lão lúc bỏ trốn không thông báo cho các ngươi."
Đại Trưởng Lão cùng Tam Trưởng Lão khóe mắt giật một cái.
"Cái gì, hai vị trưởng lão định chạy trốn lấy mạng?"
Trong đám người có người kinh hô một tiếng.
"Bảo Khố bị phá rồi, hai vị trưởng lão lấy sạch Bảo Khố đi."
Đệ tử canh giữ Bảo Khố từ xa hô to một tiếng. Các đệ tử náo loạn một hồi, đều dùng ánh mắt không thể tin nhìn về phía hai vị trưởng lão.
"Bất quá các ngươi cũng đừng để ý, dù sao cũng sắp chết rồi."
Liễu Dao nghiến từng chữ nói.
"Vì sao?"
Có người chất vấn lên tiếng.
"Liễu sư tỷ, vì sao tỷ lại làm như vậy?"
Càng ngày càng nhiều người chất vấn.
Liễu Dao lạnh lùng nói: "Ta từ Hạ Giới mà đến, mà các ngươi lại đem người Hạ Giới phi thăng làm đại dược, dùng nó để nâng cao thực lực của mình, không đáng chết sao?"
"Liễu sư tỷ, ta cũng không có làm vậy."
Có người hô to lên tiếng.
"Đúng vậy, chúng ta đến Hạ Giới cũng chưa từng đi, sao có thể dùng đại dược được."
Liễu Dao vẻ mặt lạnh lùng, không hề để ý tới.
Mục Lương nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: "Ai không dùng đại dược?"
"Không biết, giết hết đi thôi."
Trong đáy mắt Liễu Dao hiện lên vẻ căm hận. Mục Lương hơi nhíu mày, có thể cảm nhận được Liễu Dao hận Phủ Tây Tiên Tông đến tận xương tủy.
"Giải quyết hai lão già kia trước đã."
Hắn lạnh nhạt nói. Đại Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão biến sắc, xoay người muốn chạy.
"Vù~~~"
Mục Lương trực tiếp vung tay ra một chưởng, Xé Trời Thập Bát Chưởng thức thứ nhất, là dùng sức mạnh Tiên Hoàng thi triển Tiên Pháp Thiên Giai.
"Xong rồi."
Hốc mắt Tam Trưởng Lão rách toạc.
Tiên Pháp Thiên Giai của cường giả Tiên Vương cảnh không phải là thứ hai người có thể ngăn cản, một chưởng trực tiếp đánh nát thân thể của cả hai, thần hồn vừa mới thoát ra đã bị bóp chết.
Hai vị trưởng lão vừa chết, nhẫn trữ vật trên người rơi xuống.
Mục Lương khẽ vẫy tay, mấy chiếc nhẫn trữ vật rơi vào lòng bàn tay, ung dung phá vỡ cấm chế của nhẫn trữ vật, đồ vật bên trong làm hắn rất hài lòng.
Nội tình của Phủ Tây Tiên Tông có một phần ở bên trong, cộng thêm số của Thương Nam, Phủ Tây Tiên Tông chẳng còn gì đều rơi vào túi của hắn.
"Không uổng công một chuyến."
Ánh mắt Mục Lương lóe lên.... Tư nhân.
Ps: «2 chương»: Cầu đánh thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận