Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3528: Ngươi người này không tốt đẹp gì chơi. (1 càng ). (length: 7877)

Tại Huyền Vũ Đế Quốc, trong phòng luyện công ở khu vực cao.
Mục Lương đang hướng dẫn Nguyệt Thấm Lam cùng những người khác luyện tập "Chiến tiên thuật", một kỹ năng chiến đấu tiên pháp cấp Địa mà hắn có được sau khi giao dịch với Nhã Nhân. Chiêu thức này rất thích hợp cho những người như Ly Nguyệt luyện tập.
Lúc này, Nguyệt Thấm Lam, Ly Nguyệt, Hồ Tiên, Sibeqi, Elina và những người khác đang khoanh chân ngồi thành vòng tròn, Mục Lương đứng giữa vòng, hướng dẫn các nàng luyện "Chiến tiên thuật".
Mục Lương thản nhiên nói: "Chiến tiên thuật là kỹ năng chiến đấu tiên pháp cấp Địa. Mặc dù các ngươi có thể học, nhưng chỉ phát huy được một phần vạn sức mạnh thật sự của nó. Dù vậy, nó vẫn tốt hơn những kỹ năng chiến đấu thông thường các ngươi từng học."
"Vâng, vâng."
Đôi mắt vàng xinh đẹp của Sibeqi ánh lên vẻ mong đợi.
Nguyệt Thấm Lam lo lắng hỏi: "Ngươi và Ly Nguyệt đang mang thai, luyện chiến tiên thuật có gây tổn hại gì cho cơ thể không?"
Ly Nguyệt và Sibeqi nghe vậy cũng hồi hộp nhìn Mục Lương, ánh mắt đầy vẻ hỏi han.
"Không sao, có ta ở đây mà."
Mục Lương nhẹ nhàng trấn an.
"Vậy thì tốt rồi."
Sibeqi thở phào nhẹ nhõm.
Mục Lương mỉm cười rồi nói tiếp: "Trong cơ thể các ngươi không có Tiên Lực, nhưng có thể dùng năng lượng bản thân để vận hành chiến tiên thuật. Đợi sau này bước vào Tiên cảnh, có được Tiên Lực thì có thể phát huy hết uy lực của nó."
"Tốt!"
Nguyệt Phi Nhan lớn tiếng đáp.
Mục Lương bắt đầu giảng giải nghiêm túc: "Để học được chiến tiên thuật, trước tiên phải lĩnh hội được ý cảnh..."
Ly Nguyệt và những người khác nghe chăm chú. Liễu Dao, Hi Nguyệt, Tuyết Ngọc cũng ở đó, nghe những gì Mục Lương nói dễ hiểu hơn. Nguyệt Phi Nhan nghe xong, con ngươi đỏ rực lóe lên ánh sáng mờ mịt, có vẻ không hiểu ý của Mục Lương.
"Hiểu lơ mơ."
Minol cũng nhíu đôi mày đẹp lại.
Hi Nguyệt bình tĩnh nói: "Chờ các ngươi bước vào Tiên cảnh, tự nhiên sẽ hiểu ý của Mục Lương."
Mục Lương suy nghĩ một lát rồi nói: "Mọi người thả lỏng tinh thần."
Ly Nguyệt và những người khác nghe theo, không một chút do dự.
Mục Lương phóng xuất thần hồn lực, hóa thành từng luồng tiến vào cơ thể các nàng, liên kết với thần hồn của các nàng, truyền hết nội dung chiến tiên thuật vào đó.
"A, ra là có thể như vậy."
Hi Nguyệt hơi nhíu mày.
Liễu Dao thản nhiên nói: "Biện pháp này cũng không tệ."
Nửa giờ sau, Mục Lương thu hồi Thần Hồn Chi Lực. Ly Nguyệt và những người khác vẫn đang nhắm mắt, tiêu hóa thông tin vừa tiếp nhận. Mục Lương nhìn Liễu Dao và Hi Nguyệt, hỏi: "Các ngươi cần không?"
"Không cần, ta hiểu được."
Hi Nguyệt và Liễu Dao cùng lắc đầu.
"Ừm."
Mục Lương gật đầu.
Liễu Dao hỏi: "Chuyện 300 viên bản nguyên đan, ngươi không quên chứ?"
Mục Lương, con ngươi màu vàng nhạt thoáng ánh lên, thản nhiên nói: "Đương nhiên không. Ngươi luyện chế được bao nhiêu viên rồi?"
"50 viên."
Liễu Dao đáp bằng giọng nói trong trẻo.
"Vậy còn thiếu 250 viên nữa. Mấy ngày nay luyện chế được chứ?"
Mục Lương gật đầu.
Thời gian giao hẹn lấy thuốc với Nhã Nhân còn chưa đến mười ngày, phòng bất trắc vẫn nên luyện chế xong sớm cho an toàn.
"Được."
Liễu Dao nhẹ giọng nói.
Hắn cùng Mục Lương luyện chế bản nguyên đan cấp 6, trong vòng mười ngày có thể luyện chế 250 viên.
"Cộp, cộp, cộp..."
Tiếng bước chân vang lên, Tiểu Mịch đẩy cửa đi vào.
Nàng cung kính hành lễ: "Tiên Đế đại nhân, Nhã Nhân các hạ đã đến."
Mục Lương khẽ nhíu mày, nghi hoặc hỏi: "Còn chưa đến thời gian hẹn, nàng ta đến đây làm gì?"
Tiểu Mịch lắc đầu, tỏ vẻ không biết.
"Ta đi xem sao."
Mục Lương nghe vậy, cất bước rời phòng luyện công.
Trong cung điện, Nhã Nhân đang ngồi trên ghế salon mềm mại, tay cầm chén trà nóng do tiểu hầu gái dâng lên. Nàng nhấp thử trà sinh mệnh bổn nguyên, nét mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
"Trà này không tệ, là một trong mười loại trà ngon nhất ta từng uống."
Nhã Nhân nói rồi quay đầu lại nhìn phía sau. Mục Lương vừa bước vào cung điện. Trước đây nàng từng theo Vĩnh Hằng Chi Chủ, uống không ít trà ngon.
"Vậy sao? Thích thì cứ uống thêm, không tính phí."
Mục Lương thản nhiên nói.
Với người của mình, hắn chưa bao giờ keo kiệt. Nhã Nhân tinh nghịch nói: "Nếu vậy thì tùy tiện cho ta mấy ngàn cân thì tốt quá."
"Tiểu Mịch, tiễn khách."
Mục Lương thản nhiên nói.
Tiểu Mịch chớp mắt nhìn người phụ nữ trợn mắt kia, do dự có nên nghe theo hay không. Dù sao nàng nghe ra hai người đang trêu đùa nhau. Nhã Nhân khoát tay nói: "Ngươi người này chẳng biết đùa chút nào."
"Ngươi từng thử sao?"
Mục Lương hơi nhíu mày.
Nhã Nhân đầu tiên sửng sốt một chút, nhanh chóng hiểu ý trong lời nói của nam nhân, trừng mắt lườm hắn rồi nói: "Mặt dày quá đi."
"Cũng thường thôi."
Mục Lương cười khẽ hai tiếng.
Tiểu Mịch thấy vậy thì nhanh nhẹn lùi lại vài bước, việc tiễn khách không cần đến nàng.
Nhã Nhân hít sâu, hỏi: "Đan dược của ta luyện xong chưa?"
Mục Lương ngước mắt lên nói: "Thời gian hẹn còn tám, chín ngày nữa. Ngươi đến sớm quá rồi."
Nhã Nhân đặt chén trà xuống, tao nhã nói: "Đằng nào ta cũng không có việc gì, đến sớm một chút. Nếu ngươi luyện chế xong trước thì ta cũng có thể nhận đan dược sớm hơn."
Mục Lương bình tĩnh nói: "Sớm hơn cũng không được."
"Được rồi, vậy thì mấy ngày này ta ăn ở tại chỗ ngươi luôn vậy."
Nhã Nhân ngả người ra phía sau trên ghế sô pha.
"Tùy ngươi."
Mục Lương hờ hững đáp.
Nhã Nhân ánh mắt thoáng lóe lên, không ngờ Mục Lương lại dễ nói như vậy.
Nàng đến sớm Huyền Vũ Đế Quốc chủ yếu là muốn tiếp xúc gần hơn với Mục Lương, xem sau khi quen thân với hắn, có thể thi triển Vận Mệnh Pháp Tắc để nhìn thấu tương lai vận mệnh của hắn hay không.
Nhã Nhân cảm thấy Mục Lương có bí mật lớn, rất đáng để nàng bỏ thời gian ra tìm hiểu, một người sở hữu Thế Giới Thụ cấp Tiên Vương, chắc chắn có bí mật động trời. Mục Lương nhìn Tiểu Mịch, phân phó: "Chuẩn bị một phòng ở khu cao nguyên."
"Vâng."
Tiểu Mịch cung kính đáp lời.
Nhã Nhân chỉ vào sàn nhà dưới chân, nói: "Không, ta muốn ở chỗ này."
Mục Lương thản nhiên nói: "Ngươi muốn ở chung với nữ nhân của ta, ngươi muốn gia nhập bọn họ sao?"
Nhã Nhân nhẩm lại ý tứ trong lời Mục Lương, đáy mắt thoáng lên vẻ tinh nghịch nói: "Cũng không phải là không thể."
"Tốt, vậy thì chuẩn bị một phòng ở Thiên Điện đi."
Mục Lương nhìn sâu vào mắt nàng, trong lòng biết rõ tính toán của nàng. Năng lực mới khế ước của hắn cũng không phải chỉ để trưng.
"Cái này thì còn tạm được."
Nhã Nhân hài lòng.
Tiểu Mịch bước tới Thiên Điện, dọn dẹp một căn phòng ở xa chỗ các nương nương kia.
Trong lòng nàng có rất nhiều suy đoán. Chẳng lẽ Nhã Nhân thật sự để ý đến Tiên Đế đại nhân? Nghĩ đến đó, nàng trừng lớn đôi mắt, dù sao nữ truy nam thì cách nhau có một lớp giấy mỏng. Tiểu Mịch lẩm bẩm: "Tiên Đế đại nhân sẽ không bị bắt cóc chứ?"
Nhã Nhân nhớ tới điều gì, lười biếng nói: "Nhắc nhở ngươi một câu, không ít thế lực đang nhòm ngó Thế Giới Thụ của ngươi, bọn họ chẳng bao lâu nữa sẽ gây phiền phức cho ngươi."
Mục Lương nghe vậy, trong con ngươi hiện lên vẻ lạnh lẽo, hờ hững nói: "Phải không, cứ đến đi, ta đang thiếu không ít tinh hạch."
Nhã Nhân bĩu môi, ưu nhã nói: "Ngươi có chắc có thể giải quyết hết bọn chúng?"
"Không thử thì sao biết?"
Trên mặt Mục Lương có nụ cười, nhưng nụ cười không tới đáy mắt.
"Tùy ngươi."
Nhã Nhân nuốt lại ý định có thể ra tay giúp đỡ. Đến lúc đó nàng sẽ tùy thời hành động.
Ps: « 1 chương »: Đang viết phần 2. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận