Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1050: Vậy Ngươi Còn Tình Báo Nào Khác Không?

Ánh mắt của Bạch Trạch lóe lên một tia tự đắc, cười dịu dàng hỏi:

- Mỹ nữ, ngươi tên là gì?

Hải Tây Địch lúng túng tự giới thiệu:

- Ta tên là Hải Tây Địch, là một công nhân bình thường trong thành Huyền Vũ.

Bạch Trạch chớp mắt, hạ giọng nói:

- Ta còn có một thân phận khác, đó là Tứ trưởng lão của Nghiêu Thiên.

Đôi môi hồng của Hải Tây Địch mở lớn, lộ ra thần sắc giật nảy cả mình, nhìn về phía người đàn ông âm nhu với ánh mắt không tin được.

Trong lòng cô thật sự rất kinh ngạc, không ngờ một trong các cao tầng của Nghiêu Thiên lại là thành chủ của một tòa thành nào đó, hơn nữa còn tự mình đến gặp cô.

Cái này khiến cô càng căng thẳng hơn, lo lắng bị đối phương phát hiện bí mật phản bội của mình.

Bạch Trạch thả lỏng lại, hai chân bắt chéo, khẽ cười nói:

- Nhìn nét mặt của ngươi là ta biết mình không tìm nhầm người rồi.

- Tứ trưởng lão, lần đầu gặp mặt.

Trên trán của Hải Tây Địch đổ mồ hôi ròng ròng.

- Có vẻ trông ngươi rất khẩn trương thì phải?

Ánh mắt của Bạch Trạch mang theo sự dò xét, cái này khiến tim của Hải Tây Địch đập nhanh hơn.

Vô thanh vô tức, một đôi tay vô hình nhẹ nhàng chạm vào vai của cô, khiến cho cô dần dần bình tĩnh trở lại.

Hải Tây Địch chớp mắt, lập tức giải thích:

- Đây là lần đầu tiên ta gặp Tứ trưởng lão, làm sao có thể không khẩn trương cho được.

- Cũng đúng, thành viên cấp bậc như các ngươi rất khó nhìn thấy ta.

Bạch Trạch thả lỏng dựa ra sau.

- Vâng, ngài nói không sai.

Hải Tây Địch gật đầu.

Cô hạ giọng, tò mò hỏi:

- Nếu đã như vậy, tại sao lần này Tứ trưởng lão lại đích thân tới đây?

Bạch Trạch nhàn nhạt giải thích:

- Tình báo lần này rất quan trọng, Đại trưởng lão và những người khác không yên lòng, đúng lúc ta muốn tới đây để tham gia Hội Nghị Thánh Địa, cho nên bọn họ bảo ta tới tiếp thu tình báo lần này.

- Hóa ra là như vậy…..

Hải Tây Địch như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

Bạch Trạch gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, hỏi:

- Ta nhớ người quản lý thành Bắc Hải là Cát Khôi Phu và Hòa Phong, bọn hắn đâu rồi?

- Vừa rồi đúng là ta đang chờ Cát Khôi Phu các hạ.

Ánh mắt của Hải Tây Địch lộ ra vẻ bất mãn, oán giận nói:

- Nhưng ta đợi lâu như vậy mà hắn vẫn chưa xuất hiện, không biết là đang làm cái gì nữa!

- Tốt lắm, chuyện đưa tin tình báo mà cũng dám quên, ta thấy bọn hắn là chán sống rồi.

Trong mắt của Bạch Trạch lộ ra hàn quang, rõ ràng rất bất mãn.

Móng tay của Hải Tây Địch bấm sâu vào đùi, cố gắng không để cho mình lộ ra vẻ khác thường.

- Được rồi, lần này ngươi có được tình báo gì không?

Trên mặt của Bạch Trạch lại phủ lên nụ cười âm nhu lần nữa.

- Tứ trưởng lão, tình báo lần này rất quan trọng, ta phải liều chết mới thám thính được.

Hải Tây Địch nói với thần sắc trịnh trọng.

Bạch Trạch nhướng mày, hơi nghiêng người tới gần Hải Tây Địch.

- Tình báo thứ nhất có liên quan đến Phường Công nghiệp Quân Sự Thành Huyền Vũ….

Hải Tây Địch tận lực hạ giọng, đôi mắt đẹp ngó nghiêng bốn phía, tạo ra dáng vẻ lo lắng sẽ bị người khác phát hiện.

- Thì ra là như vậy, xem ra tên Mục Lương này có mưu đồ không nhỏ.

Bạch Trạch nghiêm túc nói, chậm rãi tiêu hóa tình báo của Hải Tây Địch.

Trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích, ánh mắt lộ vẻ hồ nghi, hỏi:

- Nghe nói Phường Công nghiệp Quân Sự thành Huyền Vũ phòng thủ cực kỳ nghiêm ngặt, làm thế nào mà ngươi có thể thám thính được điều này?

- Tứ trưởng lão, ta quen biết thủ vệ canh giữ Phường Công nghiệp Quân Sự, hắn đã lén mang ta vào trong.

Hải Tây Địch nói một lý do đã chuẩn bị trước đó.

- Ngươi quen biết thủ vệ canh giữ Phường Công nghiệp Quân Sự?

Sự nghi ngờ trong mắt Bạch Trạch càng nặng hơn.

Hải Tây Địch lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, bày ra dáng dấp không biết nên nói như thế nào.

Bạch Trạch nháy mắt hiểu rõ, người phụ nữ trước mắt là bán rẻ cơ thể mới thành công đi vào Phường Công nghiệp Quân Sự.

Trong mắt hắn thoáng hiện lên vẻ khinh bỉ, nhưng rất nhanh che giấu loại tâm trạng này.

- Rất tốt, tổ chức sẽ khen thưởng ngươi.

Bạch Trạch hài lòng gật đầu.

- Vâng, cám ơn Tứ trưởng lão.

Hải Tây Địch âm thầm thở phào một cái, tính chân thực của tình báo thứ nhất xem như vượt qua kiểm tra.

Cô lại hạ giọng lần nữa:

- Tứ trưởng lão, tình báo thứ hai có liên quan tới Thánh Thụ thành Huyền Vũ!

Bạch Trạch lập tức lên tinh thần, thấp giọng truy hỏi:

- Mau nói, ngươi thám thính được cái gì?

- Thánh Thụ của thành Huyền Vũ đến từ một nơi thần bí.

Hải Tây Địch nói với giọng điệu vô cùng nghiêm túc.

- Thánh Thụ đến từ một nơi thần bí?

Bạch Trạch sửng sốt một chút, sắc mặt hắn dần dần trở nên ngưng trọng.

Tin tình báo này khiến hắn khó có thể tiêu hoá trong thời gian ngắn.

……..

Bạch Trạch cúi đầu rũ mắt, không biết suy nghĩ cái gì.

Nhịp tim của Hải Tây Địch đập nhanh hơn, bả vai lại bị vỗ nhè nhẹ.

Cô hiểu ý, tiếp tục thấp giọng nói:

- Tứ trưởng lão, Thánh Thụ thành Huyền Vũ rất thần bí, lá cây của nó chế thành lá trà ngâm nước uống thường xuyên có thể kéo dài tuổi thọ.

- Cái này thì ta biết.

Bạch Trạch ngước mắt đáp.

Hải Tây Địch cười, tiếp tục nói:

- Tứ trưởng lão, nếu Nghiêu Thiên chúng ta có thể nắm giữ một gốc Thánh Thụ thì tốt rồi.

Ánh mắt của Bạch Trạch lưu chuyển, trong lòng có suy nghĩ.

Thành Huyền Vũ nắm giữ Thánh Thụ to lớn như thế, liệu có nuôi dưỡng tiểu Thánh Thụ?

Đôi mắt của Bạch Trạch lóe lên tia sáng hưng phấn, truy vấn:

- Ngươi còn tình báo nào liên quan tới Thánh Thụ nữa không?

- Tứ trưởng lão, khu vực Trung Ương được bảo vệ quá nghiêm ngặt, ta chỉ có thể thám thính được tới đây thôi.

Hải Tây Địch lúng túng nói.

Bạch Trạch nghe vậy tỉnh táo lại, thực lực của người phụ nữ trước mắt chỉ tới cấp 3, có thể thám thính được những tin tình báo này đã coi như là đáng giá khen thường.

- Vậy ngươi còn tình báo nào khác không?

Hắn bình tĩnh hỏi.

- Có, ta đã vẽ một tấm bản đồ Trung Ương, có lẽ sẽ có ích cho tổ chức.

Hải Tây Địch vừa nói vừa mở túi, lấy ra tờ giấy được cuộn lại chỉ dày bằng hai ngón tay rồi lặng lẽ nhét vào trong tay Tứ trưởng lão.

Bạch Trạch hài lòng gật đầu, lặng lẽ thu hồi bản đồ vào trong tay áo.

- Rất tốt, đây là phần thưởng đưa cho ngươi.

Hắn móc ra một tờ năm mươi đồng Huyền Vũ rồi đưa cho Hải Tây Địch.

- Cám ơn Tứ trưởng lão.

Trên mặt Hải Tây Địch lộ ra vẻ kích động, vội vàng vươn tay tiếp nhận năm mươi đồng.

Mặt ngoài cô tỏ vẻ kích động, kì thực trong lòng cười châm chọc, một tin tình báo lớn như thế mà chỉ ban thưởng năm mươi đồng Huyền Vũ?

- Tứ trưởng lão, ta sẽ có cơ hội nhìn thấy Đại trưởng lão sao?

Hải Tây Địch ngẩng đầu hỏi.

Cô không có quên nhiệm vụ mà Mục Lương giao phó, tìm được vị trí cứ điểm của tổ chức Nghiêu Thiên.

- Rồi ngươi sẽ có cơ hội, cứ tiếp tục cố gắng, lần sau ta sẽ dẫn ngươi trở về gặp Đại trưởng lão, lão sẽ đích thân khen thưởng và thăng chức cho ngươi.

Bạch Trạch thuận miệng nói một câu.

Trong lòng Hải Tây Địch trầm xuống, chẳng lẽ nhiệm vụ mà đại nhân Mục Lương giao phó thất bại rồi?

- Ngươi còn có chuyện khác sao?

Bạch Trạch cầm lấy ly sứ trên mặt bàn, uống hết chỗ trà sữa còn lại.

- Tứ trưởng lão, ta còn có một câu hỏi.

Hải Tây Địch nhắm mắt mở miệng.

- Cứ hỏi đi.

Bạch Trạch bình tĩnh lên tiếng.

DG: Cầu kim phiếu, các đạo hữu đi ngang qua đây, ai có kim phiếu thì đẩy kim phiếu, ai có tử linh thạch thì ủng hộ tử linh thạch, ai không có kp và tlt thì để lại 1 tim và bình luận để team mình có đọc lực dịch tiếp nha. Cảm ơn các đạo hữu nhiều lắm <3 <3 <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận