Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2282: Thật Ra Gả Cho Mục Lương Cũng Là Một Cọc Chuyện Rất Tốt.

Nguyệt Thấm Lan buông con dấu, dịu dàng hỏi:

- Ngươi có gặp khó khăn gì trong lúc chuẩn bị mở đại hội thể dục thể thao không?

- Có một chút, nhưng tất cả đều được ta giải quyết rồi, ngài hãy yên tâm.

Vệ Ấu Lan ngại ngùng trả lời.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Vậy là tốt rồi, nếu không biết làm thế nào thì hỏi ta, phải bảo đảm nửa tháng sau vòng thi tuyển có thể tiến hành thuận lợi.

Còn nửa tháng nữa thì vòng thi tuyển của đại hội thể dục thể thao sẽ bắt đầu, trừ cái đó ra thì Tiểu Lan còn phải chuẩn bị cho thi đấu chính thức vào một tháng sau.

- Vâng, ta biết rồi.

Vệ Ấu Lan nghiêm mặt gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan cầm lấy một phần văn kiện, hỏi:

- Còn có chuyện khác sao?

- Hi Đức Vưu Kỳ của gia tộc Dạ Nguyệt tới thăm, tiểu thư Hi Bối Kỳ đã đi đón rồi.

Vệ Ấu Lan thanh thúy hội báo.

- Ừm, sau đó thì sao?

Hàng mi nhỏ dài của Nguyệt Thấm Lan hơi nhếch lên, đôi mắt màu xanh nước biển lóe sáng.

Cô ấy tiếp tục báo cáo:

- Nghe tiểu thư Hi Bối Kỳ nói, lần này Hi Đức Vưu Kỳ tới đây là muốn trao đổi với bệ hạ, lão ấy muốn xây dựng một tòa thành cho gia tộc Dạ Nguyệt ở vương quốc Huyền Vũ, để các tộc nhân dọn tới đây.

- Hi Bối Kỳ nói như vậy sao?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày.

- Đúng vậy.

Vệ Ấu Lan gật đầu.

Cô buông văn kiện, không hiểu hỏi:

- Vì sao lão ấy lại muốn làm như vậy chứ?

Vệ Ấu Lan tiếp tục nói:

- Hình như vì chuyện Hư Quỷ, hắn muốn lưu lại đường lui, miễn cho gia tộc Dạ Nguyệt bị chặt đứt truyền thừa.

- Nếu như vậy thì khá hợp lý.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, giơ tay vén tóc mai ra sau tai, nhàn nhạt bảo:

- Chuyện này ta không làm chủ được, còn phải hỏi ý kiến của Mục Lương.

Vệ Ấu Lan gật đầu nói:

- Vâng, hiện tại tiểu thư Hi Bối Kỳ đang dẫn nhóm của Hi Đức Vưu Kỳ chuẩn bị đến khu Trung Ương.

- Việc này không vội, tối nay lại nói.

Cô xua tay, tiếp tục lật xem văn kiện.

Vệ Ấu Lan vâng một tiếng rồi xoay người rời đi phòng làm việc.

Bên kia, trên lưng rùa, Hi Bối Kỳ mang theo đám người Hi Đức Vưu Kỳ bay về phía Chủ Thành.

- Mục Lương không thể về sớm hơn sao?

Hi Đức Vưu Kỳ không nhịn được hỏi lần nữa.

Hi Bối Kỳ quay đầu ngây thơ nói:

- Không được đâu lão tổ, lần này Mục Lương tới vương quốc Người Thú vì có chuyện rất quan trọng, có thể là sẽ về sớm hơn dự kiến vài ngày, nhưng hiện tại trở lại là chuyện không thể nào.

-...

Hi Đức Vưu Kỳ trầm mặc, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

- Ta cũng không còn cách nào khác.

Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt đã biến thành màu đỏ như máu.

Lão nghiêm túc bảo:

- Vậy không cần gặp mặt trực tiếp, các ngươi có thể liên lạc với Mục Lương rồi để ta trò chuyện với hắn.

- Lão tổ đừng nóng vội, bây giờ mọi người đến khu Trung Ương trước, sau đó ta sẽ đi liên lạc với Mục Lương.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

- Vậy cũng được.

Hi Đức Vưu Kỳ chậm rãi gật đầu.

Hai cha con Áo Lợi Ba và Áo Lợi Tư bay bên cạnh không nghe hai người kia đang nói cái gì, trong mắt chỉ toàn là sông Huyền Vũ và màu xanh của cây xanh phủ đầy lưng rùa.

- Vì sao vương quốc Huyền Vũ lại biến hóa lớn đến như vậy?

Áo Lợi Tư không khỏi thán phục một câu.

- Oa...

Miệng của Áo Lợi Ba há to, một lúc lâu vẫn không nói được lời nào, ngược lại uống gió no bụng.

Hắn há hốc mồm, cuối cùng mới phun ra được một câu khen ngợi:

- Còn chưa tới một năm mà nơi này đã biến hóa lớn như vậy rồi!

Áo Lợi Tư nuốt nước miếng, cảm thán nói:

- Nhiều thực vật như vậy, chẳng phải là mỗi ngày đều có thể ăn rau xanh sao?

- Bây giờ, thành Huyền Vũ quá rộng lớn, ít nhất là lớn gấp mười lần so với lần trước ta tới đây!

Áo Lợi Ba thán phục liên tục.

Hi Bối Kỳ quay đầu trừng hai người một cái, nhìn hai người với ánh mắt đồ nhà quê.

-...

Áo Lợi Ba co giật khóe miệng.

- Thật ra gả cho Mục Lương cũng là một cọc chuyện rất tốt.

Áo Lợi Tư đột nhiên lên tiếng.

Hi Bối Kỳ nghe vậy khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, hét lên:

- Ngươi câm miệng đi....

- Ta cũng cảm thấy vô cùng tốt.

Hi Đức Vưu Kỳ đột nhiên phụ họa.

Khuôn mặt của Hi Bối Kỳ càng đỏ hơn, hét lên:

- Lão tổ, ngươi già mà không đứng đắn.

- Trong lòng ngươi nghĩ như thế nào thì ngươi rõ ràng hơn ta nhiều.

Hi Đức Vưu Kỳ ôn hoà cười nói.

- Làm gì có chuyện đó chứ?!

Hi Bối Kỳ nói thầm một câu, lập tức vỗ cánh tăng tốc bay về trước đó.

Hi Đức Vưu Kỳ cười lắc đầu, cũng gia tăng tốc độ đuổi theo.

- Chờ ta một chút!

Áo Lợi Tư hô một tiếng, vội vã đuổi theo.

Sau hai mươi phút, Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ lọt vào tầm mắt của bốn người, trong không khí tràn ngập mùi trà tươi mát nhàn nhạt, ai ngửi được đều sẽ phấn chấn tinh thần.

- Đây là cây Thánh Thụ trước đây sao?

Áo Lợi Tư khiếp sợ hỏi.

- Đúng vậy.

Hi Bối Kỳ thuận miệng đáp.

- Thật lớn, kích thước của nó còn lớn hơn cả thành Dạ Nguyệt!

Áo Lợi Tư kinh ngạc thốt lên liên tục.

Hi Đức Vưu Kỳ co giật khóe miệng, không thể không thừa nhận thí dụ này rất thỏa đáng, thành Dạ Nguyệt đúng là không lớn bằng Trà Thụ Sinh Mệnh, thậm chí là còn nhỏ hơn vài vòng.

Thành Huyền Vũ từng nhỏ hơn thành Dạ Nguyệt, hiện tại một thân cây ở đây còn lớn hơn cả thành Dạ Nguyệt.

Trong lòng Áo Lợi Ba khiếp sợ tột đỉnh, lão nhìn chăm chú vào Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ, không thể không thừa nhận vương quốc Huyền Vũ vô cùng lớn mạnh.

- Còn chưa tới khu Trung Ương sao?

Áo Lợi Tư hỏi.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói:

- Lại bay thêm mười phút là đến rồi.

- Còn phải bay lâu như vậy!

Áo Lợi Tư lại khiếp sợ thốt lên lần nữa.

Hi Bối Kỳ bĩu môi, tiếp tục bay tới trước, khu vực Trung Ương càng ngày càng gần, Trà Thụ Sinh Mệnh cho người ta cảm giác áp bách mạnh hơn.

Bốn người bay dưới tán cây khổng lồ một lúc, không lâu sau thì khu Trung Ương đập vào mắt.

- Đến nơi rồi, chúng ta đi vào từ cửa chính.

Hi Bối Kỳ dặn dò một tiếng, sau đó bay tới cổng chính.

- Khu Trung Ương cũng thay đổi rồi, ta sắp không nhận ra được nữa.

Áo Lợi Ba lẩm bẩm.

- Vù vù vù ~~~

Bốn người đáp xuống trước cổng Trung Ương, thu hồi cánh vào trong cơ thể, tròng mắt màu đỏ ngòm biến trở về màu vàng kim, mái tóc tung bay xẹp xuống.

- Đi thôi.

Hi Bối Kỳ vừa đi vừa nói.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hi Đức Vưu Kỳ chắp tay sau lưng theo sau, Áo Lợi Ba và Áo Lợi Tư im lặng quan sát bốn phía, không ngừng kinh ngạc cảm thán trong lòng.

Hai người cố nén không tỏ ra quá kích động, ngây ngốc giống như hai pho tượng đá đi theo sau cô gái Ma Cà Rồng.

……..

- Ong ong ong~

Trên ranh giới giữa bầu trời biển cả và đất liền, phi thuyền vận chuyển khổng lồ đột nhiên xuất hiện.

Bên trong khoang thuyền, Mục Lương buông tinh thạch ma thú trong tay xuống, ra lệnh phi thuyền duy trì tốc độ nhanh gấp tám lần.

Bên trong khoang thuyền vang lên giọng nói nhắc nhở của tiếp viên phục vụ:

- Xin mọi người chú ý, ba tiếng sau sẽ tiến hành truyền tống không gian lần thứ ba.

Ly Nguyệt nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói:

- Bây giờ, đã có thể nhìn thấy đất liền rồi, lại bay thêm một ngày nữa là có thể đến vương quốc Người Thú.

- Đúng vậy.

Mục Lương bình tĩnh gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận