Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3544: Ta là rất giàu có, nhưng cũng không phải là ngốc tử. (1 càng ). (length: 7970)

"Ta có phải đến muộn rồi không?"
Giọng nói tao nhã vang lên, Nhã Nhân bước vào cung điện trên cao nguyên khi đám người Mục Lương đang giao chiến ác liệt với cường giả Tiên Giới. Nàng vừa kịp trở về Vĩnh Hằng thành, cùng Vận Mệnh Tiên Thảo củng cố cảnh giới bản thân để tránh căn cơ vừa được chữa trị xuất hiện bất ổn.
Sau khi rời khỏi hậu hoa viên của Vĩnh Hằng Đường, nàng mới nghe người hầu kể lại chuyện xảy ra ở Huyền Vũ Đế Quốc.
"Nhã Nhân các hạ đến rồi."
Trong cung điện, đám người Ba Phù nhẹ nhàng lên tiếng chào.
"Mọi người không ai bị thương chứ?"
Nhã Nhân hỏi một cách tự nhiên.
"Không ai cả."
Ba Phù trả lời bằng giọng nói trong trẻo.
"Vậy thì tốt rồi."
Nhã Nhân tao nhã gật đầu, ngước mắt lên nhìn thấy Phượng Tiên tông chủ đang ngồi trên ghế sa lông ở chính sảnh, vẻ mặt kỳ quái đánh giá nàng. Nàng mỉm cười hỏi: "Phượng Tiên tông chủ cũng ở đây, đến làm khách sao?"
"Đường chủ Vĩnh Hằng cũng đến làm khách?"
Phượng Tiên tông chủ hỏi ngược lại.
"Ta ở đây mà."
Nhã Nhân thốt ra một câu kinh người.
Trong cung điện có phòng của nàng, Mục Lương không hề hạn chế nàng ra vào.
"À, vậy sao."
Phượng Tiên tông chủ nheo đôi mắt đẹp, không rõ Nhã Nhân đang nói thật hay đùa.
Trong lòng nàng chấn động, nếu đường chủ Vĩnh Hằng nói thật, mối quan hệ giữa Vĩnh Hằng thành và Huyền Vũ Đế Quốc không hề đơn giản.
Tiếng bước chân vang lên, Hồ Tiên khoác chiếc áo choàng lông màu hồng đi ra từ Thiên Điện.
"Tỷ tỷ Nhã Nhân đến rồi."
Hồ Tiên thân thiết chào hỏi.
Trong mắt nàng, Nhã Nhân không chỉ là người một nhà, mà còn là một kho tinh hạch di động, mỗi lần đều có thể lấy ra một lượng lớn tinh hạch để giao dịch.
"Mục Lương đâu?"
Nhã Nhân mỉm cười hỏi.
"Đang luyện đan rồi."
Hồ Tiên nhẹ nhàng trả lời.
Nhã Nhân hơi nhíu mày, nhìn khuôn mặt của nữ nhân đuôi cáo, ngoài mặt thì đang cười nhưng tận sâu trong đáy mắt lại ẩn chứa nỗi ưu sầu và lo lắng.
Nàng không vạch trần, đại khái cũng đoán được vì sao nàng lo lắng, chẳng phải lo sẽ có kẻ thù mạnh hơn đến cướp Thế Giới Thụ, đó là tai họa của Huyền Vũ Đế Quốc sao.
"Là đang luyện chế thất phẩm bản nguyên đan sao?"
Nhã Nhân hỏi với giọng nói trong trẻo.
"Chắc là vậy, phải hỏi Đồ Ảnh các hạ rồi."
Hồ Tiên vừa nói vừa nhìn về phía Phượng Tiên tông chủ, Đồ Ảnh là tên của nàng.
"Đường chủ Vĩnh Hằng cũng có hứng thú với bản nguyên đan?"
Phượng Tiên tông chủ nhíu mày hỏi.
"Thất phẩm bản nguyên đan, ai mà không thích chứ."
Nhã Nhân tao nhã ngồi xuống, hai chân thon dài nghiêng một bên. Trà Ảnh cười cười, thản nhiên nói: "Cũng phải, với tài lực của Đường chủ Vĩnh Hằng, mua mấy viên bản nguyên đan vẫn dư sức."
Ánh mắt Nhã Nhân lóe lên, mỉm cười hỏi: "Các hạ giao dịch bản nguyên đan với giá bao nhiêu tinh hạch, ta nguyện ý tăng giá giao dịch với ngươi, có thể nhường lại chút được không?"
"Ta mua mỗi viên một ngàn vạn tinh hạch, các hạ có thể tăng lên bao nhiêu?"
Trà Ảnh mỉm cười hỏi.
Nhã Nhân chớp đôi mắt đẹp, nghiêng đầu nhìn nữ nhân đuôi cáo, thấy nàng ta cười tự nhiên liền biết không hề nói dối.
Trong lòng nàng có chút đắc ý, mình giao dịch với Mục Lương chỉ tám trăm vạn tinh hạch một viên thất phẩm bản nguyên đan, giá đó quá hời.
"Thôi vậy, các hạ cứ giữ lại dùng đi."
Nhã Nhân nói với vẻ mặt không đổi.
Đồ Ảnh thản nhiên nói: "Với tài lực của Vĩnh Hằng Đường, có bỏ ra hai mươi triệu tinh hạch để mua một viên bản nguyên đan cũng nhẹ nhàng thôi mà."
Nhã Nhân nhìn nàng với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, giọng nói lạnh lùng: "Ta rất giàu, nhưng không ngốc."
Hồ Tiên đôi mắt đỏ rực xoay chuyển, sau khi nghe Phượng Tiên tông chủ nói vậy, nếu như tiếp tục giao dịch thất phẩm bản nguyên đan cho nàng ta, chắc có thể tăng thêm giá. Trà Ảnh nghe lời của đường chủ Vĩnh Hằng cũng chỉ cười, vốn dĩ cũng không định đem bản nguyên đan ra giao dịch.
Không nói là nàng rất cần những viên bản nguyên đan này, hơn nữa làm như vậy có thể đắc tội Mục Lương, sau này còn muốn giao dịch đan dược thất phẩm thì sợ là sẽ phải trả giá cao hơn nhiều lần, nàng không dám đắc tội luyện đan sư thất cảnh.
Nhã Nhân cũng không ngốc, nàng cần bản nguyên đan có thể trực tiếp giao dịch với Mục Lương, không bị gian thương kiếm chênh lệch giá, còn có thể lấy được giá ưu đãi vì quen thân. Hồ Tiên ngồi xuống đối diện hai người, nhẹ nhàng nói: "Hai vị có hứng thú với lá trà không?"
"Là loại lá trà ta uống mấy ngày nay sao?"
Trà Ảnh tò mò hỏi.
Ở cung điện cao nguyên được ba ngày, mỗi ngày nàng đều được uống một loại nước trà thơm ngát, mỗi lần uống một chén đều có cảm giác toàn thân thông suốt, như được bổn nguyên chi lực gột rửa, càng thêm thân cận với Pháp Tắc Chi Lực của tiên giới.
"Đúng vậy."
Hồ Tiên mỉm cười đáp.
Nhã Nhân hứng thú hỏi: "Muốn lấy ra giao dịch sao?"
Nàng cũng từng uống qua trà Tiên Vương cấp bản nguyên, có thể coi là loại trà ngon nhất mà nàng từng được uống.
"Đúng vậy, một cân lá trà bản nguyên Tiên Vương, năm triệu tinh hạch."
Hồ Tiên nói ngắn gọn.
Nhã Nhân vung tay rộng rãi: "Cũng không đắt lắm, cho ta 50 cân trước."
Môi đỏ mọng của Hồ Tiên giật giật, Tinh Linh Thế Giới Thụ Tiên Nguyên chỉ chế tạo ra 30 cân trà bản nguyên Tiên Vương, người trước mắt vừa mở miệng đã đòi 50 cân, nàng tìm đâu ra? Nàng đành bất lực nói: "Hiện tại chỉ có 30 cân thôi."
"Vậy ta lấy hết."
Nhã Nhân nói thẳng.
"Chờ đã."
Trà Ảnh giơ tay cắt ngang.
Nàng nhìn đường chủ Vĩnh Hằng nói: "Các hạ không thể mua hết được, cũng phải chừa cho ta mười lăm cân chứ."
"Vì sao không thể mua hết, ta có thể mỗi cân thêm năm trăm ngàn tinh hạch."
Nhã Nhân vung tiền không tiếc. Trà Ảnh khẽ nhếch môi, không vừa ý liền chủ động tăng giá.
"Ngươi muốn tăng giá sao?"
Hồ Tiên chớp đôi mắt đỏ rực nhìn nàng.
"Ta, ta cũng có thể tăng giá."
Đồ Ảnh bất đắc dĩ nói.
"Vậy mỗi cân thêm năm trăm ngàn tinh hạch, mỗi người mười lăm cân như thế nào?"
Hồ Tiên thốt ra một câu kinh người.
"Cái gì?"
Đồ Ảnh trợn to đôi mắt đẹp.
Nhã Nhân cũng bị nữ nhân đuôi cáo làm cho kinh ngạc, chẳng lẽ mình đã bỏ thêm giá mà cũng chỉ mua được mười lăm cân trà bản nguyên Tiên Vương? Hồ Tiên nhìn nàng trấn an nói: "Đợt trà bản nguyên tiếp theo, ta sẽ giữ lại 30 cân cho ngươi."
Nhã Nhân hiểu ra, dùng nhiều tinh hạch là để dành cho đợt trà bản nguyên tiếp theo, nghĩ kỹ cũng thấy không thiệt, dù sao trà bản nguyên Tiên Vương đem đi đấu giá có thể kiếm được nhiều hơn.
"Còn ta?"
Trà Ảnh bất mãn hỏi.
"Ngươi còn muốn?"
Hồ Tiên ngạc nhiên hỏi lại.
Trà Ảnh thở dài, hiểu rằng đường chủ Vĩnh Hằng và Huyền Vũ Đế Quốc có quan hệ tốt, muốn mua trà bản nguyên Tiên Vương chắc chắn phải xếp sau. Nàng nghiêm mặt nói: "Mười lăm cân bản nguyên trà đủ cho ta uống một thời gian, sau này có thì có thể liên hệ ta."
"Được."
Hồ Tiên tao nhã gật đầu.
Nhã Nhân càng thêm vui vẻ, trong lòng tự khen ngợi quyết định kết giao với đám người Mục Lương.
Trà Ảnh liếc mắt, trong lòng âm thầm quyết định sau này người của Huyền Vũ Đế Quốc tìm nàng luyện khí, cũng chuẩn bị tăng giá mới hả dạ.
Nàng lại nhớ đến Mục Lương từng nói biết sửa xong Quy Khư chiến thuyền, nếu hắn chính là Luyện Khí Sư, cơ hội để tăng giá của nàng sợ là không còn.
"Lộp cộp, lộp cộp ~"
"Đang nói chuyện gì vậy?"
Giọng nói ấm áp vang lên, Mục Lương bước vào chính sảnh cung điện.
"Bản nguyên đan của ta luyện xong rồi sao?"
Trà Ảnh thấy hắn đến thì đôi mắt đẹp sáng rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận