Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 515: Bốn Cấp Bậc Vải

Hiện tại, anh vẫn chưa thiết kế được guồng nước, bây giờ giới thiệu thứ này cho bọn họ cũng chỉ là đàn gảy tai trâu.
- Vâng.
Người phụ trách cung kính gật đầu.
- Mục Lương, ngươi muốn dùng những cuộn vải này để may trang phục biểu diễn à?
Nguyệt Thấm Lan buông cuộn vải thô ráp xuống.
- Những loại vải này quá sần sùi, tốt nhất dùng để chế tạo thành áo khoác có thể chống rét như ngươi nói, còn trang phục biểu diễn thì chờ khi nào có loại vải mới rồi làm sau.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
Cô ưu nhã đáp lại:
- Như vậy cũng khá tốt.
- Thấm Lan, ghi nhớ một chút.
Mục Lương nhìn vải thô, bình tĩnh nói:
- Sau này, thành Huyền Vũ sẽ chia vải vóc thành bốn đẳng cấp.
- Vải thô, vải thường, trung cấp và cao cấp.
- Được.
Nguyệt Thấm Lan vội vàng lấy sổ ra, dùng bút than ghi nhớ lời anh nói.
- Như loại vải này chính là vải thô, có thể bán ở Siêu Thị Huyền Vũ, giá là một đồng Huyền Vũ.
- Chúng ta sẽ mở một cửa hàng Vải Và Trang Phục ở Phố Buôn Bán, vải thô có giá là mười khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, trang phục sẽ được định giá dựa theo thành phẩm.
Mục Lương chắp tay sau lưng lẩm bẩm, tuyệt đối không thể buông tha bất cứ cơ hội kiếm tinh thạch hung thú.
Cô không thể làm gì khác hơn là múa bút thành văn, ghi nhanh lời của Mục Lương.
- Chỉ gai mảnh cỡ hai sợi tóc sẽ dệt ra vải thường.
- Chỉ gai mảnh bằng một sợi tóc sẽ dệt ra loại vải trung cấp, định giá từ tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng trở lên.
Mục Lương vê một sợi tóc của cô, ra hiệu cho mọi người nhìn:
- Như vậy có thể dệt ra được loại vải mịn hơn.
Loại vải mỏng đến mức ánh sáng có thể xuyên qua chính là trung cấp, như vậy loại vải cao cấp lại trông như thế nào?
- Mục Lương, vải trung cấp đã như vậy rồi, vậy cao cấp thì sao?
Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi.
Anh mỉm cười giải thích:
- Vải trung cấp khi chạm tay vào sẽ có sẽ cảm giác trơn mượt và mềm mại, cực kỳ êm ái với làn da.
- Nhưng thành chủ đại nhân, loại chỉ gai này dù có làm tinh tế như thế nào đi nữa thì cũng không cách nào dệt ra được loại vải như ngài mô tả.
Quản lý xưởng mếu máo nói.
- Nguyên liệu dệt vải không chỉ có mỗi chỉ gai.
Mục Lương nhàn nhạt đáp.
- Vậy còn có cái gì nữa?
Quản lý xưởng ngạc nhiên lên tiếng.
- Lông thú?
Nguyệt Thấm Lan nói suy đoán của mình.
Cô nhớ tới đồ bảo hộ mà Vưu Phi Nhi mặc trên người, tài liệu chính là lông của Ma Dương Sáu Sừng.
- Ừ, lông thú cũng có thể dệt vải.
Mục Lương bình tĩnh nói.
Quản lý xưởng ngạc nhiên thốt lên:
- Nhưng lông thú có mùi hôi, nếu dệt thành vải sẽ rất khó ngửi...
Mục Lương giải thích:
- Đó là do mọi người không có tẩy sạch, cho nên lông thú có mùi là chuyện đương nhiên.
Phải biết rằng da thú có mỡ, lông thú và da thú dính liền với nhau, cho nên sẽ kèm theo dầu mỡ.
Lúc này, cần một loại dung dịch có tính kiềm mới tẩy được lớp mỡ kia, nếu không đến lúc thời tiết nóng bức, quần áo làm bằng lông thú sẽ tỏa mùi hôi thối.
- Tẩy sạch?
Đám người sửng sốt một chút, dấu hỏi đầy đầu.
- Tẩy sạch là dùng chất có tính kiềm tẩy đi lớp mỡ trên da thú...
Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.
- Chất có tính kiềm?
Hai mắt của Nguyệt Thấm Lan trợn tròn, chất có tính kiềm lại là cái gì?
Anh bình tĩnh đáp:
- Chất kiềm thường thấy nhất là tro than.
Đám người mờ mịt gật đầu, cái hiểu cái không, trong lòng sợ hãi thán phục vì anh có quá nhiều kiến thức uyên thâm, giống như không có chuyện gì mà anh không biết.
- Vậy vải tơ nhện mà ngươi đang mặc thuộc về đẳng cấp nào?
Nguyệt Thấm Lan chớp đôi mắt màu xanh nước biển.
Quần áo trên người anh được dệt từ tơ nhện, hoa văn và màu sắc thì dùng thuốc nhuộm in ấn đồng Huyền Vũ.
- Cao cấp.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
Anh nhớ tới tơ lụa kiếp trước, nếu có thể tái hiện, vậy cũng sẽ là loại vải cao cấp, nếu có bông thì tốt rồi.
Mục Lương cũng rất nhớ cảm giác quần áo được dệt từ bông.
Anh lại nghĩ tới lông dê, phải bắt đầu kế hoạch nuôi dưỡng Ma Dương Sáu Sừng trên diện rộng, sữa và lông của nó là món hàng tốt, có thể kiếm được rất nhiều tinh thạch hung thú.
Vải dệt từ lông hung thú sẽ có cấp bậc từ trung cấp trở lên.
Chẳng hạn như lông của Ma Dương Sáu Sừng sau khi tẩy sạch, lớp lông bên ngoài có thể dệt thành chăn lông, chăn nỉ và nhiều thứ khác, tuyệt đối có thể đạt được chất lượng tầm trung trở lên.
Mà lông dê nhung sau khi gia công chính là nguyên liệu chế tác vải tầm trung, cao cấp.
Lông thú bình thường chế tạo thành chăn lông, chăn nỉ sẽ có giá bán từ một trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, đây là giá cả ở Phố Buôn Bán.
Còn quần áo dệt từ lông của Ma Dương Sáu Sừng sẽ có giá bán ít nhất từ một trăm khối tinh thạch hung thú trung cấp hạ đẳng trở lên.
- Vấn đề lớn nhất hiện giờ là số lượng Ma Dương Sáu Sừng không nhiều.
Mục Lương mím môi.
Có lẽ, anh nên ra ngoài săn thú, xem có thể tìm được hung thú giống dê hay không.
- Thì ra vải tơ nhện thuộc loại cao cấp.
Đôi môi phấn hồng của Nguyệt Thấm Lan hơi hé mở.
Quần áo được dệt từ vải tơ nhện tương đương với linh khí sơ cấp, xếp vào vải cao cấp hoàn toàn không thành vấn đề.
- Đi thôi, chúng ta đi xem nhà xưởng khác.
Mục Lương nói.
- Cung tiễn thành chủ đại nhân.
Quản lý xưởng khom lưng hành lễ, cung kính tiễn Mục Lương và những người khác rời đi.
Hai người rời khỏi Xưởng dệt vải, đi tới Xưởng Trang Trí và Xưởng Đồ Gốm, cuối cùng mới đi tới Xưởng xe đạp.
Quản lý xưởng vội vàng tiến tới chào đón, đó là một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi.
- Thành chủ đại nhân.
Người phụ trách cung kính hành lễ.
- Mang ta đi nhà xưởng nhìn.
Mục Lương phất tay.
- Thành chủ, mời sang bên này.
Người phụ trách vẫn luôn cung kính đưa tay ra hiệu, sau đó đi trước dẫn đường.
Đám người đi vào Xưởng xe đạp, bên trong có trên một trăm tên công nhân đang cặm cụi làm việc, khí thế ngất trời.
Một trăm người chia thành hai mươi tổ, mỗi tổ phụ trách những công việc khác nhau.
Ví dụ như, có tổ phụ trách việc lắp ráp khung xe và bánh răng, còn có phụ trách hệ thống phanh xe, mọi việc được phân công rõ ràng.
Mục Lương nhìn một hồi, nghiêng đầu hỏi:
- Xe đạp làm thành phẩm được bao nhiêu chiếc rồi?
- Thành phẩm có hai mươi ba chiếc, trong đó có năm chiếc đã đưa tới cửa hàng mới mở ở Phố Buôn Bán, mười tám chiếc còn lại đưa tới Siêu Thị Huyền Vũ.
Người quản lý nghiêm túc báo cáo.
Mục Lương nghiêng đầu nhìn Nguyệt Thấm Lan.
- Ừ, Siêu Thị Huyền Vũ đã bắt đầu bán xe đạp, mỗi chiếc có giá năm mươi đồng Huyền Vũ.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lên tiếng.
Anh suy nghĩ một chút, phân phó:
- Vậy mở một cửa hàng ở Ngoại thành đi, xe đạp đặt trong Siêu Thị Huyền Vũ quá chật chội.
- Được, ta sẽ an bài chuyện này.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp.
Mục Lương kiểm tra Xưởng xe đạp một vòng, kiểm tra xem linh kiện có hợp cách, công tác lắp ráp có vấn đề hay không.
Hơn nửa giờ sau, hai người mới rời khỏi khu vực nhà xưởng, ngồi xe ngựa trở về Khu Trung Ương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận