Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 525: Vũ Khí Sắc Bén Quần Sát

Ly Nguyệt hỗ trợ đưa cây đinh, Mục Lương phụ trách đóng đinh xuyên qua phần.
Dưới sự phối hợp vô cùng ăn ý, chỉ nửa giờ đã đóng xong ba hàng đinh vào thân trống.
- Làm xong một mặt, còn một mặt nữa.
Mục Lương thở phào, lật qua mặt còn lại của phần thân trống.
Anh nhìn bên trong thân trống trống rỗng, nhớ lại hồi ức của kiếp trước, bên trong trống trận hình như còn có hai đoạn lò xo mới đúng, có tác dụng tăng thêm âm vang cho trống, cũng chính là tiếng vọng lại.
Như vậy trống gõ lên âm vang mới có lực, tính chất âm thanh xuyên qua không khí càng mạnh hơn, càng có thể dễ làm kinh sợ lòng người.
- Dùng tài liệu nào thay thế thì tốt đây?
Lông mày của Mục Lương nhăn lại, nhìn quanh toàn bộ phòng làm việc.
Tài liệu tốt nhất đương nhiên là râu của Dế Râu Sắt.
Bây giờ, toàn bộ Huyền Vũ thành, cũng không có tài liệu hung thú của nó, nếu không súng ngắm đã có thể tiếp tục sản xuất hàng loạt.
Anh suy nghĩ kỹ một hồi, không có tài liệu thích hợp, cuối cùng vẫn chỉ có thể dùng tinh thiết thay thế.
- Tiếp tục làm thôi.
Mục Lương cầm lấy da thú cấp 4, dựa theo phương pháp giống vậy, trải nó lên mặt khác trống trận.
3 giờ sau.
Dưới sự giúp đỡ của thiếu nữ tóc trắng, thành công hoàn thành mặt còn lại của trống trận.
- Vẽ lên ký hiệu thành Huyền Vũ.
Mục Lương tìm được thuốc nhuộm in ấn tiền Huyền Vũ, dùng bút lông thú vẽ rồng thần lên thân trống, mặt trống vẽ ký hiệu thành Huyền Vũ.
- Như vậy là xong rồi sao?
Ly Nguyệt chớp chớp con mắt màu bạc, đưa tay vỗ nhẹ vào mặt trống.
- Đông đông đông!
Thiếu nữ tóc trắng chỉ vừa gõ nhẹ, tiếng trống đã vang dội điếc tai, vang vọng không ngừng, khiến cho cô nhịn không được run sợ.
Ly Nguyệt cảm thấy kinh hãi, mặc dù còn chưa trải qua nghi thức Khải Linh, nhưng cô biết, đây tuyệt đối là một kiện Linh khí cao cấp.
- Còn chưa hoàn thành, còn thiếu hai cái vùi đánh.
Mục Lương ôn hòa nói.
Chế tác vùi đánh trống tương đối đơn giản, xương đùi của Trâu Bốn Sừng chính là tài liệu tuyệt vời, chỉ cần xử lý xương thú đơn giản, Mạch Lộ được tạo dựng ra bên trong, đầu xương đùi vừa tròn vừa to dùng để đánh trống trận là thích hợp nhất.
Mục Lương dùng một giờ, đã làm xong hai cây vùi trống to cỡ cánh tay của một thành niên, chiều dài gần 1 mét.
- Mặc dù, hình dạng hơi xấu xí một chút, nhưng dùng tốt.
Mục Lương tự giễu nói.
Anh đưa tay ra, giữa ngón tay ngưng tụ ra mấy giọt máu, rơi vào trên thân cái vùi và trống.
Đông đông đông...
Thân trống đang yên tĩnh bỗng run vang lên, giống như tiếng tim đập của động vật khổng lồ.
Ánh sáng màu trắng lóe lên, thân trống trở nên nửa trong suốt, giọt máu được nhỏ xuống tan ra, giống như tơ nhện được trải rộng toàn bộ phần thân.
Ong ong...
Thân trống chấn động, tia sáng lại lần nữa lóe lên, quá trình Khải Linh kết thúc.
Sau đó, nó lại yên tĩnh lại, phòng làm việc khôi phục lại trạng thái yên lặng.
- Linh khí Cao cấp, hai Linh khí trung cấp.
Ly Nguyệt chớp chớp lông mi, cảm thấy bất ngờ, lại cảm thấy là chuyện đương nhiên.
- Thử trước hiệu quả nhìn một chút xem.
Mục Lương cầm lấy vùi trống, đầu tiên là gõ nhẹ vào mặt trống.
Thùng thùng...
Sóng âm vô hình khuếch tán ra, tiếng trống điếc tai quanh quẩn bên tai, làm cho người ta bắt đầu chảy mồ hôi.
- Hừ...
Ly Nguyệt cảm thấy ngực đập nhanh, đầu có chút choáng váng, vẫn bị tiếng trống ảnh hưởng.
- Không có chuyện gì chứ?
Mục Lương quan tâm hỏi.
- Ta không sao, ngươi cứ tiếp tục.
Ly Nguyệt dịu dàng nói.
- Vẫn nên đi ra ngoài.
Mục Lương thu lại vùi trống, sử dụng năng lực Khống Chế Trọng Lực làm cho trống trận trở nên nhẹ hơn.
Trên Khu Trung Ương có không ít người ở, thí nghiệm trống trận ở đây, rõ ràng không phải nơi thích hợp.
Mục Lương nhấc chân đạp mạnh, mặt tường phòng làm việc tách ra một khe hở, để anh có thể chuyển trống trận ra phòng làm việc.
- Lên đây đi.
Mục Lương xoay người đứng trên trống trận, khom lưng vươn tay về hướng thiếu nữ tóc trắng.
Ly Nguyệt nhếch miệng lên, đưa tay ra cho anh kéo cô lên.
Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút, phát động năng lực ‘Trọng Lực Chưởng Khống ’.
Trống trận vững vàng cách mặt đất phiêu khởi, bay về phía cao điểm bên ngoài, hướng xa xa trống trải khu vực mà đi.
Sau 5 phút.
Hai người tới khu vực trống, nơi này còn chưa được khai thác, tách khỏi khu dân cư.
Mục Lương khống chế trống trận rơi xuống đất, cô gái tóc trắng nhẹ nhàng nhảy xuống từ cái trống.
Anh lấy ra cái vùi, khởi động Lĩnh vực Im lặng, bao phủ Ly Nguyệt ở bên trong, miễn cho cô bị ảnh hưởng.
Hô hấp của Ly Nguyệt bình tĩnh lại, rất nhanh thích ứng được cảm giác không có chút âm thanh nào.
Mỗi ngày, cô đều sẽ đeo ống giảm thanh, tiến hành nửa giờ đến một giờ huấn luyện Ám sát trong im lặng.
Mục Lương thấy thế yên lòng, sau một khắc, anh giơ vùi trống lên cao, dùng sức gõ vào mặt trống.
Thùng thùng!
Sóng âm vô hình khuếch tán ra, tiếng trống vang vọng đến tận mây xanh, âm thanh đinh tai nhức óc, làm cho mặt đất chấn động nhẹ.
Khu dân cư ở phía ngoại thành, trong tòa nhà trên đường Đinh Thứ Hai, Nguyệt Thấm Lan đang huấn luyện diễn viên mới chiêu mộ hôm qua.
Lúc này, bên tai cô truyền đến tiếng trống trầm trầm.
- Xảy ra chuyện gì?
Nguyệt Thấm Lan bị dọa sợ nhảy lên một cái, đứng dậy theo phản xạ có điều kiện.
Toàn bộ ngoại thành, tất cả mọi người đều nghe được tiếng trống kia.
- Có chút lợi hại.
Con mắt màu đen của Mục Lương sáng lên, lòng vô cùng rung động.
Dựa vào thực lực hiện tại của anh, gõ vang Linh khí trống trận cao cấp, mới có thể tạo được ảnh hưởng kinh người như vậy.
Ly Nguyệt mờ mịt chớp chớp con mắt màu bạc, chỉ cảm thấy lòng bàn chân đang run, nhưng không nghe thấy chút âm thanh nào cả.
Mục Lương thu lại Lĩnh vực Im lặng, khiến cho cô gái tóc trắng một lần nữa có thể nghe được âm thanh.
Ly Nguyệt khẽ nhếch lên đôi môi hồng, dư âm tiếng trống vọng lại vẫn còn đang lượn lờ bên tai cô.
- Như thế nào?
Cô quay đầu nhìn về phía Mục Lương.
- Có thể xưng là một vũ khí sắc bén để quần sát.
Mục Lương nhếch miệng lên, đưa tay nắm vòng eo nhỏ của cô gái tóc trắng.
Thử nghĩ một cái, trong chiến tranh, nhắm ngay kẻ địch gõ vang trống trận, sẽ có kết quả như thế nào?
Ly Nguyệt như có điều suy nghĩ gật đầu, vì bị che giấu âm thanh, vẫn không hiểu rõ được khái niệm này bao nhiêu.
- Ngươi thử xem.
Mục Lương thả tay xuống, đưa vùi trống cho thiếu nữ tóc trắng.
Ly Nguyệt cầm cái vùi, dùng sức gõ vào mặt trống.
Đông!
Tiếng trống trầm trầm vang lên, truyền ra ngoài rất xa, uy lực vẫn không vang dội một thành như Mục Lương gõ.
Ly Nguyệt chỉ có thực lực cấp 5, lại vì không có trực tiếp quá trình Khải Linh trống trận, vùi, nên hiệu quả gõ vang trống trận sẽ giảm bớt đi nhiều.
- Thật là lợi hại.
Con mắt màu bạc của Ly Nguyệt trợn tròn, hai tay nâng lên vì bị lực chấn động, sau đó bị khôi giáp u linh cản lại.
Lúc này, cô đã hiểu ý vũ khí sắc bén quần sát của Mục Lương nói là có ý gì.
Nếu như có nhiều kẻ địch, hoàn toàn có thể dựa vào cái trống to này làm quân nhân mất hết sĩ khí, thậm chí là có thể làm choáng váng một vài người có thực lực yếu.
- Vậy kêu nó là trống trận Huyền Vũ, đặt ở bên trên Sơn Hải Quan, dùng để ngăn địch.
Mục Lương lạnh nhạt nói.
- Đây là Linh khí cao cấp, ngươi muốn để Vệ Cảnh bọn hắn Khải Linh với nó?
Ly Nguyệt ngưng mắt hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận