Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2616: Sức Ăn Kinh Người (Phần 2)

Ni Khả Lâm nhìn toàn bộ hành trình, khóe mắt không khỏi nhảy lên, các cô chỉ có hai người, nếu như mỗi loại nguyên liệu nấu ăn đều gắp một chút, sợ là sẽ không ăn hết.

Nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh có trên trăm loại, thịt cũng có rất nhiều chủng loại, thịt viên có hơn ba mươi loại, còn có rất nhiều thịt viên rau dưa.

Cô suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là quyết định không lên tiếng nhắc nhở, lỡ như đối phương có sức ăn kinh người thì sao.

Huống hồ xem cách ăn mặc của hai người Lăng Hương và Kỵ Sĩ hộ vệ đi theo phía sau, thân phận của các cô nhất định không đơn giản.

- ...

Ni Khả Lâm không muốn mới đi làm chính thức ngày đầu tiên mà đã đắc tội khách hàng, vì vậy lựa chọn im lặng.

Không bao lâu thì chậu lưu ly trong tay Lăng Hương đã đầy ắp nguyên liệu nấu ăn, nếu như bưng không cẩn thận thì sẽ bị rơi ra ngoài.

Lăng Hương nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nói:

- Các ngươi cũng tìm thứ mà mình thích ăn đi.

- Vâng.

Nhóm Kỵ Sĩ hộ vệ đồng thanh đáp lại.

Bọn họ liếc nhìn nhau, sau đó cầm chậu lưu ly lựa chọn nguyên liệu mình thích trong tủ lạnh.

Lăng Hương và Linh Vận đi tới trước quầy, buông khay lưu ly tràn đầy lên mặt bàn.

Ni Khả Lâm đi lên trước, đặt chậu lưu ly lên trên bàn cân, hai viên tinh thạch ma thú trên cân nhanh chóng tỏa sáng.

Viên tinh thạch ma thú thứ nhất có màu lam và số 5, viên tinh thạch ma thú thứ hai có màu đỏ và số 1, nghĩa là chậu nguyên liệu nấu ăn này nặng năm cân một lạng.

Ni Khả Lâm co giật khóe miệng, hai người ăn năm cân lẩu xào cay, thật sự có thể ăn hết sao?

Cô nói:

- Tổng cộng là năm cân mốt, bây giờ mời hai vị chọn phương pháp ăn và khẩu vị, có loại khô và loại nước.

Lăng Hương ngước mắt nhìn bảng hướng dẫn trên tường, bên trên có viết phương pháp ăn và khẩu vị khác nhau.

Cô quay đầu nhìn về phía bạn thân, ánh mắt mang theo dò hỏi:

- Ăn khô, sau đó muốn cay vừa, được chứ?

- Có thể, dù sao thì ta chưa từng ăn món này lần nào, nếm thử trước đi.

Linh Vận gật đầu không chút để ý.

- Được rồi, hai vị có cần gọi thêm cơm tẻ không?

Ni Khả Lâm cầm lấy tờ đơn, viết xuống phương pháp ăn và khẩu vị mà hai người vừa chọn.

Lăng Hương hỏi:

- Muốn, cơm làm từ Linh Mễ sao?

Cô đã ăn quen cơm Linh Mễ, một ngày không ăn sẽ rất nhớ.

- Có cơm tẻ làm từ Linh Mễ, một chén hai mươi đồng, hai vị muốn mấy chén?

Ni Khả Lâm đáp.

- Vậy lấy hai chén trước đi.

Linh Vận vung tay nhỏ nói.

- Được rồi.

Đáy mắt của Ni Khả Lâm hiện lên một tia ước ao.

Cô đặt bút xuống, cầm thẻ số bên cạnh đưa cho hai người, nhắc nhở:

- Thẻ số phải đặt ở mặt bàn, sau khi làm xong lẩu xào cay sẽ có nhân viên đưa qua.

- Được rồi.

Linh Vận gật đầu một cái.

Lăng Hương lên tiếng:

- Ta biết rồi.

Ni Khả Lâm mỉm cười nhìn hai người, nói:

- Hai chén cơm Linh Mễ cộng với lẩu xào cay, tổng cộng là 92 đồng.

- Đây.

Lăng Hương móc ra một tờ đồng Huyền Vũ mệnh giá một trăm đồng đưa cho người đối diện.

Ni Khả Lâm tiếp nhận đồng Huyền Vũ, sau khi kiểm tra cẩn thận mới thu hồi, lấy ra tám tờ tiền mệnh giá một đồng thối lại cho Lăng Hương.

Trong ba ngày huấn luyện, cô đã được học được cách phân biệt đồng Huyền Vũ thật giả, đặc biệt là khi người quản lý nói nếu thu phải tiền giả thì người thu tiền phải chịu trách nhiệm một nửa.

Lăng Hương và Linh Vận cầm thực đơn lên lầu ba, tìm một chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ, xuyên qua cửa sổ lưu ly trong suốt có thể nhìn thấy người đi đường và quảng trường Chủ Thành.

Khoảng chừng mười phút sau, Ni Khả Lâm bưng một khay lớn tiến đến, đặt một bồn lẩu xào cay lớn tràn đầy ở trước mặt hai người, còn có chén đũa và hai chén cơm Linh Mễ nóng hôi hổi.

- Chúc quý khách dùng bữa ngon miệng.

Ni Khả Lâm mỉm cười, thu hồi khay rồi xoay người xuống lầu.

- Ực ~~~

- Thoạt nhìn ăn rất ngon.

Linh Vận nuốt nước miếng nói.

- Đúng vậy.

Lăng Hương cầm đũa lên, gắp một miếng thịt viên phủ đầy nước canh đỏ cho vào miệng.

Đôi mắt đẹp của nàng sáng ngời, khen ngợi với mồm miệng không rõ:

- Ngô ngô ngô, ăn quá ngon.

Linh Vận không khỏi cảm thán:

- Cay, ăn một ngụm thịt lại ăn một ngụm cơm Linh Mễ, thật là quá tuyệt vời!

- Ngao ô, quá ngon!

Miệng và tay của hai người không ngừng nghỉ, giống như là tám trăm năm chưa được ăn cơm.

Gần một tiếng sau, Lăng Hương và Linh Vận vuốt bụng tròn vo của mình đi xuống dưới lầu, vừa đi vừa ợ một cái.

- Hoan nghênh lần sau ghé thăm.

Ni Khả Lâm tươi cười đưa tiễn.

Chờ đám người Lăng Hương rời đi, cô cầm khăn lau và trang bị quét dọn đi lên lầu, nhìn vị trí mà hai người Lăng Hương vừa ngồi.

Một bồn lẩu xào cay tràn đầy chỉ còn lại gia vị và chút nước canh, hai chén cơm Linh Mễ cũng bị xử lý sạch sẽ.

Cô không khỏi chép miệng thán phục:

- Thật đúng là ăn hết rồi.....

Bên trong cung điện Khu Vực Trung Ương.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Mục Lương trở lại thư phòng xử lý một vài văn kiện, còn vẫn một giờ nữa mới bắt đầu hội đấu giá buổi chiều.

Hắn cầm văn kiện rồi lật xem, thỉnh thoảng đặt bút tiến hành sửa chữa, không có vấn đề gì thì mới đóng dấu phê chuẩn.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang, sau khi được cho phép thì Ly Nguyệt và Mễ Á mới đẩy cửa mà vào.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Mục Lương, tất cả đã được sắp xếp xong xuôi.

Khi hội đấu giá đang diễn ra thì Mục Lương đã phái người đi giám sát những người khả nghi, hắn không cho phép xuất hiện chuyện giết người cướp của trong hội đấu giá, nhưng nếu như là bọn họ lén lút tiến hành buôn bán giao dịch thì hắn sẽ không quản.

- Tổng cộng có sáu người, ta đã phân phó thuộc hạ giám sát chặt chẽ.

Mễ Á thanh thúy nói.

Vào hội đấu giá buổi sáng, hiện trường có không ít người nhìn không vừa mắt nhau, thỉnh thoảng xuất hiện các loại tình huống như ác ý tăng giá, hiếp bức một cách mịt mờ, thậm chí còn có người lộ ra sát ý.

Những chuyện này người bình thường sẽ không thể cảm nhận được, nhưng mà Mục Lương lại có thể cảm nhận rõ ràng, cho nên mới bảo Mễ Á và Ly Nguyệt chú ý một chút.

Từ khi vương quốc Huyền Vũ lập quốc tới nay, có không ít thế lực để mắt tới vương quốc Huyền Vũ, rất nhiều lần xảy ra chuyện thế lực bên ngoài muốn phá hư sự yên bình của vương quốc, nhưng mà tất cả đều không thể thành công, đa số đều bị người của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh giải quyết.

Hôm nay người tới tham gia hội đấu giá có lẽ cũng tiềm tàng một bộ phận không có ý tốt, cho nên hắn phải ứng phó cẩn thận mới được.

Mục Lương nhàn nhạt gật đầu nói:

- Ừm, nếu bọn hắn có dị dạng, chờ có chứng cứ đầy đủ thì lập tức bắt giữ.

- Tốt.

Mễ Á và Ly Nguyệt gật đầu.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Mục Lương, có người để mắt tới Lăng Hương và Linh Vận, nhưng mà người nọ chưa kịp ra tay thì đã bị ta ngăn cản.

Mục Lương hơi nhướng mày, hỏi:

- Cái tên Áo La kia sao?

- Đúng vậy.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu.

Ánh mắt của Mục Lương lấp loé, nói:

- Phái người tiếp tục quan sát nhất cử nhất động của đối phương, hắn rất thích Chén Thánh, ta có thể cảm nhận được sớm muộn gì hắn cũng sẽ ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận