Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1068: Ta Rất Tò Mò, Ngươi Có Chuyện Gì Mà Nôn Nóng Muốn Gặp Ngài Ấy Như Vậy?

Ly Nguyệt chỉ dùng năng lực xem xét tình huống của Thú Vương Áo Cách Tư Cách, cũng không có quan sát những người mặc hắc bào khác.

Lúc này, khi vào thành xong, người của thành Huyền Vũ cũng không tiếp tục điều tra về hộ vệ bên người các thành chủ, tránh cho mấy người bọn họ không vui. Dù sao người tới đây đều là các thành chủ, thân phận rất cao quý, nếu lục soát người bọn họ, chắc chắn sẽ khiến cho nhiều người tức giận.

- Không có việc gì, chờ khi yến tiệc trong thành chấm dứt, ta sẽ tự mình nói chuyện với đại trưởng lão thành Tương Lai.

Con ngươi màu đen của Mục Lương trở nên sâu lắng, mấy chữ cuối cùng anh nhấn mạnh thêm một chút.

- Phải để ý cả Áo Cách Tư Cách.

Hồ Tiên nhắc nhở.

Lúc trước đã trộm đi Kỳ Lân, lại hãm hại Áo Cách Tư Cách một lần, đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Ừm, Linh Nhi sẽ hỗ trợ theo dõi lão.

Mục Lương ôn hoà nói.

- Linh Nhi là ai?

Con ngươi màu đỏ hồng của Hồ Tiên khẽ nheo lại.

Mục Lương vươn tay, búng tay một cái:

- Linh Nhi, xuất hiện đi.

- Y nha…

Ngay sau đó, một tia sáng màu xanh lá xuất hiện ở trong xe, cuối cùng ngưng tụ thành bộ dáng Tinh Linh Trà Thụ Tinh Thần.

Hình thể của Tiểu Tinh Linh đã lớn hơn rất nhiều, hiện tại cô đã có kích cỡ bằng hai bàn tay người lớn.

- Y nha…

Linh Nhi lập tức bay tới gần Mục Lương, ôm sườn mặt anh sau đó thân một cái.

- Ha ha ha, đừng nghịch ngợm.

Mục Lương cười vui vẻ, sườn mặt anh lại nhiều hơn một mảnh ướt át. Anh nghiêng đầu giải thích:

- Con bé chính là Linh Nhi, tinh linh do Trà Thụ Tinh Thần sinh ra.

- Tinh linh? Trà Thụ Tinh Thần sinh ra?

Biểu cảm trên mặt Hồ Tiên ngẩn ngơ. Cô khẽ nhếch đôi môi hồng, cố gắng tiêu hoá ý nghĩa trong câu nói của Mục Lương.

- Y nha…

Đôi mắt như ngọc lục bảo của Tinh Linh Trà Thụ Tinh Thần sáng lên, cô bay về phía Hồ Tiên, túm lấy hai tai cô ấy mà cọ cọ. Hai tai đầy lông nhung của Hồ Tiên khẽ rung lên, cô cười quyến rũ nói:

- Nhóc con kia dường như rất thích đôi tai của ta.

- Cô ấy thích lông xù.

Mục Lương khẽ cười nói. Khi Tiểu Tinh Linh ở khu Trung Ương, cô ấy thích nhất là tìm Sóc Lưu Ly chơi đùa.

Đơn giản là bộ lông Sóc Lưu Ly, mềm mại nhất trong số tất cả những con thú thuần dưỡng.

- Y nha…

Tinh Linh Trà Thụ Tinh Thần quơ đôi tay nhỏ bé, trườn xuống khỏi hai tai Hồ Tiên, chui vào bên trong tám cái đuôi chồn.

- Thật đáng yêu.

Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên tỏa sáng, cô đưa tay ra chơi đùa với Linh Nhi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, xe ngựa đã đi vào thành, bắt đầu chạy tới khu Trung Ương.

Hai bên đường, cây xanh càng ngày càng nhiều, còn có rất nhiều cây xanh đã nở hoa, mùi hoa phiêu tán tiến vào bên trong xe ngựa, lại đưa tới vô số âm thanh trầm trồ khen ngợi.

Sau đó không lâu, xe ngựa dừng ngoài cổng lớn Trung Ương.

Đám người Mục Lương bước từ trên xe xuống, tiến vào khu Trung Ương. Nguyệt Thấm Lan vẫn ở lại, cô bắt đầu sắp xếp nơi ở tạm thời cho các thành chủ.



- Người của khu vực Trung Ương tới rồi.

Hải Điệp đứng ở cửa sổ lầu hai, nhìn thấy Nguyệt Thấm Lan dẫn các thành chủ đi vào khu tiếp đãi.

Cửa sổ và cửa ra vào của các tòa nhà khác lần lượt được mở ra, những người bên trong đều ló đầu ra nghe ngóng, dùng một ánh mắt xem khỉ để quan sát bọn họ.

- Mọi người đã đến đủ rồi.

Long Chủ thấp giọng thì thầm.

Lão thu hồi tầm mắt nhìn về phía một đống nhà lầu xa xa, từ lúc lão mở cửa sổ thấy được ba anh em nhà Lệ Ngõa Cương, bọn họ cũng nhìn qua lão với sắc mặt lạnh lùng.

Long Chủ khịt mũi, lão coi như không nhìn thấy mấy người đó.

- Đáng giận, tên chết tiệt.

Lệ Ngõa Cương thấp giọng thầm mắng một tiếng.

- Chờ tới khi hội nghị Thánh Địa chấm dứt, sẽ tìm lão tính sổ.

Lệ Ngõa Cương hừ lạnh một tiếng, hắn đóng cửa sổ thật mạnh. Phanh!

Nguyệt Thấm Lan nghe tiếng nhìn lại, bên trong con mắt xanh nước biển có một chút lạnh lẽo.

Đạp đạp đạp…

- Các hạ, ta muốn gặp Mục Lương các hạ.

Tố Cẩm ngăn ở trước mặt người phụ nữ tao nhã.

- …

Bạch Ngọc đưa tay lên trán, thành chủ nhà mình cũng quá chủ động rồi.

Nguyệt Thấm Lan ngừng chân lại, tao nhã nói:

- Mục Lương còn có việc phải xử lý, tới khi chúng ta khai yến tiếc, ngươi có thể nhìn thấy ngài ấy.

- Hiện tại không thể gặp sao?

Tố Cẩm nhăn mày.

- Ngài ấy không rảnh.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười gằn từng chữ.

- Được rồi….

Tố Cẩm lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan vừa chuyển, cô tò mò hỏi:

- Ta rất tò mò, ngươi có chuyện gì mà nôn nóng muốn gặp ngài ấy như vậy?

- Không có chuyện gì.

Tố Cẩm cúi người xuống, trong đôi mắt màu xanh là một mảnh bình tĩnh.

………..

- Trở lại nơi quen thuộc, thật tốt.

Hồ Tiên chớp chớp con ngươi màu đỏ hồng, cô nhìn thấy cung điện quen thuộc mà thốt lên một tiếng cảm thán.

Hổ Tây nhìn cung điện nói:

- Dường như cung điện đã lớn hơn một chút.

Ly Nguyệt ôn nhu giải thích:

- Mục Lương đã mở rộng sảnh chính cung điện thêm rất nhiều, dùng để tổ chức thành yến.

- Hoá ra là vậy…

Hồ Tiên hiểu ra.

Hạ Lạc trong trẻo nói:

- Vẫn còn sự thay đổi khác, cây xanh trở nên càng rậm rạp hơn.

Tầng tám khu Trung Ương, có nhiều cây xanh hơn.

- Được rồi, mọi người vào đây trước đi.

Mục Lương quay đầu lại ôn hòa nói.

- Vâng.

Hồ Tiên cười quyến rũ đáp.

Mọi người đi vào cung điện, bên trong sảnh chính, cô hầu gái nhỏ đang bận rộn, bày biện bát đĩa ngọc lưu ly lên mặt bàn. Trong sảnh chính lúc này, đang đặt một dãy bàn toàn bát đĩa ngọc lưu ly, loại chỉ dùng bày đồ ăn trong yến tiệc.

- Thành chủ đại nhân đã trở lại!

Ba Phù dẫn đầu cung kính hành lễ với Mục Lương.

- Đại nhân Hồ Tiên cũng đã trở lại!

Diêu Nhi đặt hai tay bên hông, hơi hơi xoay người thi lễ. Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Thành yến đã chuẩn bị thế nào rồi?

- Mọi việc đều rất thuận lợi.

Ba Phù ngoan ngoãn nói.

Diêu Nhi dùng âm thanh ngọt ngào nói:

- Hai giờ nữa, chúng ta sẽ bắt đầu nhóm lửa nấu nướng.

- Ừm, tốt lắm.

Mục Lương vừa lòng gật đầu.

Lần này, yến tiệc tổ chức theo hình thức tiệc đứng, để cho nhóm hầu gái nhỏ thoải mái hơn một chút. Các cô chỉ cần dựa theo thực đơn nấu nướng ra đồ ăn và đặt vào một thố, sau đó đặt lên bàn cho thực khách tự lựa chọn.

- Chị Hồ Tiên, cuối cùng, ngươi đã trở lại.

Một âm thanh hưng phấn vang lên.

Ngải Lỵ Na từ sau hoa viên trở về, trong tay còn cầm Nước Mắt Thiên Sứ mới vừa thu thập xong. Hôm nay tiểu hầu gái bề bộn nhiều việc, cho nên Nước Mắt Thiên Sứ do Ngải Lỵ Na đảm nhận.

Cô gái tóc hồng đem bình ngọc lưu ly đựng Nước Mắt Thiên Sứ đưa vào trong tay Diêu Nhi, sau đó cực kỳ kích động chạy tới Hồ Tiên.

Hồ Tiên chớp chớp con ngươi màu đỏ hồng, bị cô gái tóc hồng ôm một cái đầy cõi lòng.

- Chị Hồ Tiên, ta rất nhớ ngươi.

Ngải Lỵ Na hưng phấn nói.

- Ta cũng nhớ ngươi.

Khóe môi Hồ Tiên cong lên, cô buồn cười nghiêng đầu liếc mắt nhìn Mục Lương một cái.

Tính cách của cô gái tóc hồng hơi sôi nổi một chút, trước kia cô ấy thường xuyên đi Phố Buôn Bán chấp hành nhiệm vụ, cho nên quan hệ của cô ấy với cô gái tai hồ ly coi như không tồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận