Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1389: Chế Tạo Thành Công Ma Dược Ma Hoá



Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Mục Lương, ưu nhã nói:

- Mục Lương, Ly Nguyệt nói những tên hải tặc kia chuẩn bị rời đi, chúng ta có nên ngăn cản bọn họ không?

- Bọn họ không có vi phạm pháp luật và quy định, vậy để bọn họ đi thôi.

Mục Lương bình thản đáp.

Nguyệt Thấm Lan cười như hoa lên tiếng:

- Ừ, tất cả đều rất đàng hoàng, còn cống hiến rất nhiều tinh thạch ma thú.

- Vậy thì để bọn họ đi đi, có lẽ sau này bọn họ sẽ đưa thêm nhiều tinh thạch ma thú tới đây.

Mục Lương nhàn nhạt cười nói.

Được.

Nguyệt Thấm Lan đáp.

Nguyệt Thấm Di chợt nhớ ra chuyện gì đó, quan tâm hỏi:

- Phải rồi, bây giờ Kiệt Vũ Phu thế nào?

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy trả lời:

- Yên tâm đi, hắn đang có một khoảng thời gian vui vẻ ở Phố Buôn Bán, có thể rời đi bất cứ lúc nào hắn muốn.

Nguyệt Thấm Di gật đầu nói:

- Vậy là tốt rồi, ngày mai ta sẽ trả tiền thuê hắn rồi bảo hắn rời đi.

Sau đó, cô bị Nguyệt Thấm Lan kéo đi, ban ngày hai chị em còn không có trò chuyện đủ, chuẩn bị trở về phòng tiếp tục hàn huyên.

Thư phòng chỉ còn lại một mình Mục Lương, anh lẳng lặng lật xem văn kiện trên mặt bàn.

Thời gian chậm rãi đi qua, bốn tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh.

- A ha ~~~

Mục Lương ngáp một cái, ngước mắt nhìn lên đồng hồ quả lắc treo trên tường, bây giờ đã là ba giờ sáng.

- Thời gian trôi qua nhanh thật.

Anh xoa cổ, bưng ly trà lên mới phát hiện nước trà đã nguội lạnh.

- Tiểu Mật?

Mục Lương nhẹ giọng nói.

Cót két ~~~

Ngay sau đó, cửa phòng bị đẩy ra, Tiểu Mật gác đêm đi vào thư phòng.

- Đại nhân, ngài có chuyện gì cần phân phó ạ?

Cô bé dịu dàng hỏi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngươi đi pha một bình trà nóng đem tới đây.

- Vâng.

Tiểu Mật ngoan ngoãn gật đầu, bưng ấm trà lạnh rời khỏi phòng làm việc.

Cộp cộp cộp ~~~

Tiểu hầu gái vừa đi một hồi thì bên ngoài thư phòng lại truyền tới tiếng bước chân, người tới có vẻ rất gấp gáp, nghe ra được là đang chạy tới.

- Vưu Phi Nhi?

Mục Lương nhướng mày, người này đi chân trần, có thể nhận ra từ tiếng bước chân của đối phương.

Cót két ~~~

Ngay sau đó, cửa thư phòng bị đẩy ra.

Cô gái tóc vàng buộc tóc hai chùm ló đầu vào, sau khi nhìn thấy Mục Lương thì lập tức nhoẻn miệng cười.

- Mục Lương, quả nhiên là ngươi vẫn chưa ngủ.

Vưu Phi Nhi hào hứng chạy vào thư phòng.

- Ngươi cũng thế, không buồn ngủ sao?

Mục Lương nhìn cô gái buộc tóc hai chùm, trên mặt cô tràn đầy hưng phấn.

Vưu Phi Nhi lắc đầu, hồn nhiên nói:

- Không buồn ngủ, trái lại hiện giờ ta rất tỉnh táo.

- Ngươi lại không mang giày nữa rồi, cẩn thận coi chừng bị té ngã.

Mục Lương vươn tay kéo cô gái mơ hồ tới trước mặt, sau đó bế cô ngồi lên đùi mình rồi lấy một tấm vải lau lòng bàn chân của đối phương.

- Mục Lương.....

Gương mặt xinh đẹp của Vưu Phi Nhi lập tức đỏ bừng, ánh mắt cô hốt hoảng, không dám đối mặt với Mục Lương.

Lúc này, tim của cô đập rất nhanh, hưng phấn đến mức muốn ngất xỉu.

Vưu Phi Nhi cuồng loạn hò hét ở trong lòng, Mục Lương ôm cô, cuối cùng cũng ôm cô rồi!!

- Tại sao lại không ngủ hả?

Mục Lương hỏi với giọng bình thản.

- Mục Lương, ta nghiên cứu thành công rồi!

Vưu Phi Nhi cho Mục Lương xem bình lưu ly trên tay mình, bên trong chứa chất lỏng màu nâu sẫm.

Mục Lương tiếp nhận bình lưu ly từ tay cô gái mơ hồ, tò mò hỏi:

- Đây là cái gì?

Vưu Phi Nhi thanh thúy đáp:

- Ma Dược Ma Hóa nha ~~~

Ma Dược Ma Hóa?

Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên, đơn thuốc ma dược mà Bạch Sương đưa cho anh lúc trước hình như chính là Ma Dược Ma Hóa.

Anh kinh ngạc hỏi:

- Nhanh như vậy đã chế tạo thành công rồi?

Vưu Phi Nhi hồn nhiên nói:

- Thật ra thì nó cũng không khó để luyện chế, chỉ là thiếu một vài loại thảo dược thôi, nhưng hôm qua đã có người đưa tới rồi.

Bạch Sương đã viết phương pháp chế tạo bí dược ma hóa rất rõ ràng, chỉ cần dựa theo trình tự chế tạo là có thể hoàn thành.

Sở dĩ ma dược không được chế tạo ngay sau khi nhận được phương thuốc vì thiếu sót vài loại tài liệu chỉ có ở tại đại lục mới.

- Thì ra là như thế.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Vì để giao dịch hàng hóa, ngoại trừ dùng hết tinh thạch ma thú thì người của băng hải tặc Lôi Đức còn lấy ra rất nhiều dược liệu tốt để giao dịch, mà những dược liệu này đều được đưa đến Sở Nghiên Cứu.

- Ta đã để cho người khác thử thuốc, sau khi uống xong quả thực có thể tăng lên thực lực trong thời gian ngắn, nhưng tác dụng phụ cũng không nhỏ.

Vưu Phi Nhi ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói:

- Sau khi tác dụng của thuốc kết thúc, người uống thuốc sẽ giống như một người bình thường, trở nên vô cùng suy yếu, thậm chí ngay cả người bình thường cũng không thể đánh bại được.

…………..

Mục Lương nhìn Ma Dược Ma Hóa bên trong bình lưu ly, bình tĩnh nói:

- Tác dụng phụ coi như có thể chấp nhận được, tới khi then chốt thì nó có thể cứu mạng.

Thử nghĩ mà xem, ngươi đang chiến đấu chống lại kẻ địch nhưng thực lực của đối phương lại mạnh hơn ngươi một bậc, sau khi uống Ma Dược Ma Hóa thì ngươi có thể gia tăng thực lực lên gấp bội, thành công chuyển bại thành thắng.

Mặc dù sau đó ngươi sẽ trở nên suy yếu, nhưng cuối cùng vẫn còn tồn tại.

- Ngươi nói không sai.

Vưu Phi Nhi nhẹ nhàng gật đầu.

Cô lén lút nhìn Mục Lương, có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh, điều này khiến khuôn mặt của cô càng lúc càng đỏ.

Mục Lương nhìn bình Ma Dược Ma Hóa trong tay rồi do dự một lúc, cuối cùng anh vẫn quyết định tự mình thử thuốc xem tác dụng thực chất của nó như thế nào.

Anh uống cạn ma dược trong bình lưu ly, nước thuốc sền sệt chậm rãi trôi xuống cổ họng của anh.

Mục Lương hơi nhíu mày, mùi vị của món ma dược này thật sự kinh tởm, giống như uống phải một chén nhựa cao su lỏng.

Vưu Phi Nhi khẩn trương quan sát sự biến hóa của Mục Lương.

- Thật là khó uống.

Mục Lương cười khổ nói.

- Vậy lần sau ta cho thêm chút mật ong vào, chắc hương vị sẽ tốt hơn.

Vưu Phi Nhi thanh thúy nói.

Mục Lương dở khóc dở cười, cho thêm mật ong vào sẽ không ảnh hưởng đến hiệu quả của thuốc sao?

Anh giơ tay gõ đầu cô gái tóc vàng, buồn cười nói:

- Đây không phải là nấu ăn, sao có thể bỏ lung tung vào được.

- Thật ra ta thấy chế tạo ma dược và nấu ăn cũng không khác biệt quá lớn, trái lại còn rất giống nhau.

Vưu Phi Nhi nhỏ giọng nói thầm.

Mục Lương buồn cười gật đầu, cô gái mơ hồ nói không có hồi kết.

Anh còn muốn nói điều gì nữa nhưng cơ thể lại có phản ứng, trong bụng xuất hiện một luồng khí nóng, ấm áp và dễ chịu, tiếp đó lan tỏa ra khắp cả người.

Mục Lương hơi nhướng mày, anh cảm nhận được thực lực của bản thân đúng là có tăng lên một chút xíu, ừm, ước chừng bằng độ dày của một cọng tóc.

Mục Lương bình thản nói:

- Ma Dược Ma Hóa này hoàn toàn không có tác dụng gì với ta.

- Ngươi quá mạnh mẽ, Ma Dược Ma Hóa không thích hợp với ngươi.

Vưu Phi Nhi phân tích nói.

- Ừ, chắc là vậy.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó.

Vưu Phi Nhi tiếp tục phân tích:

- Ta nghĩ là có thể thay đổi tài liệu bên trong thuốc một chút, hoặc tăng thêm tuổi của dược liệu rồi lại dùng Nước Mắt Thiên Sứ cấp cao làm chủ dược, chắc sẽ có tác dụng cao hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận