Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 839: Đại Nhân Của Các Ngươi Thật Chu Đáo.



Hổ Tây đi lên phía trước, đưa tay ôm chiếc hộp bằng ngọc lưu ly ra phía trước người sau đó nói:

- Thành chủ các hạ, đây là lễ vật mà thành chủ của chúng ta tặng ngài.

- Còn có lễ vật nữa sao? Thành chủ đại nhân của các ngươi thật chu đáo.

Tố Cẩm hơi nhướng mày ngạc nhiên.

Bạch Ngọc đi lên phía trước, đưa tay ra tiếp nhận chiếc hộp bằng ngọc lưu ly trong tay Hổ Tây, đưa đến trước mặt Tố Cẩm.

Tố Cẩm nhìn chiếc hộp pha lê nhiều hơn một chút so với bình thường, cô đã bị hoa văn phức tạp trên đó hấp dẫn lực chú ý.

Nguyệt Phi Nhan cất giọng khá bén nhọn nói:

- Các hạ có thể mở ra nhìn xem.

Tố Cẩm nghe cô ấy nói vậy dù hơi do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, đem chiếc hộp bằng ngọc lưu ly nhẹ nhàng mở ra.

Hoá ra trong chiếc hộp là những thứ hoa quả rất lạ mắt. Cô nhìn vào trong hộp, ngửi được một mùi hương mê người toả ra từ những loại trái cây bên trong. Màu sắc của hoa quả tươi mới, căng mọng, làm cho người ta chỉ nhìn thôi đã thấy muốn ăn rồi.

- Lễ vật lại là hoa quả sao?

Tố Cẩm khẽ hé đôi môi đỏ mọng, cô cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

Cô đã nếm qua hoa quả, hơn nữa mỗi vài ngày lại có thể ăn được một lần, nhưng thực sự rất ít gặp được những loại hoa quả tươi mới như thế này, giống như chúng mới vừa được ngắt từ trên cây xuống vậy.

- Những thứ hoa quả này là đặc sản của thành Huyền Vũ. Thành chủ của chúng ta muốn đưa cho các hạ dùng thử một chút.

Nguyệt Phi Nhan rành rọt nói.

- Thành Huyền Vũ các ngươi tự mình trồng được loại hoa quả này sao?

Tố Cẩm chớp nhẹ đôi mắt.

Có thể trồng ra loại hoa quả xuất sắc như vậy, thành Huyền Vũ này thật không đơn giản.

Cô cầm hoa quả trong tay chậm rãi đặt xuống, sau đó lại cầm lấy một chiếc bình bằng ngọc lưu ly được đặt chung với hoa quả ở trong chiếc hộp bằng ngọc lưu ly. Cô có thể nhìn thấy rõ ràng những chiếc lá nhỏ nhắn bên trong bình.

Nguyệt Phi Nhan giới thiệu nói:

- Đây là trà Tinh Thần, là một loại đặc sản của Thành Huyền Vũ.

- Chúng chính là lá trà, ta biết.

Tố Cẩm lạnh nhạt gật đầu.

Cô rất thích uống trà, mỗi ngày sau khi xử lý công vụ, cô đều tự thưởng cho mình một ly trà.

Nguyệt Phi Nhan lần thứ hai nhắc lại:

- Các hạ có thể thưởng thức một chút trà Tinh Thần, cam đoan ngài sẽ thích.

- Bạch Ngọc, đi mang nước nóng đến đây.

Tố Cẩm dịu dàng nói.

- Vâng!

Bạch Ngọc cung kính lên tiếng, xoay người rời khỏi phòng.

Nguyệt Phi Nhan lại lấy ra một tấm thiệp mời làm bằng ngọc lưu ly, hai tay đưa cho cô gái tóc màu xanh lục:

- Các hạ, đây là thiếp mời mà thành chủ của chúng ta viết cho ngài.

Tố Cẩm tiếp nhận thiếp mời, cẩn thận đánh giá phong thư bằng ngọc lưu ly, cô tự hỏi nó được tạo thành như thế nào, trên thân nó không có bất kỳ dấu vết gia công nào.

Cô mở phong thư bằng ngọc lưu ly, lấy từ bên trong ra một tấm thiếp mời tinh xảo, và bắt đầu xem từ dòng đầu tiên. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Tố Cẩm đã bị nét chữ của Mục Lương hấp dẫn.

Chữ không lớn, nhưng lại viết rất có khí thế, hơn nữa nét chữ uyển chuyển, đẹp như một bức tranh, tạo cảm giác rất dễ chịu cho người đọc.

Cô tiếp tục xem xuống những hàng dưới, mới phát hiện ra mỗi một chữ trên thiếp mời đều có kích thước bằng nhau, rất khó mà phân biệt xem chữ nào lớn hơn chữ nào nhỏ hơn.

- Chữ đẹp.

Tố Cẩm nhịn không được khen ngợi.

Nguyệt Phi Nhan khẽ cong khoé môi, lộ ra nụ cười mang theo một tia kiêu ngạo.

Qua một hồi lâu, Tố Cẩm xếp lại tờ giấy trong tay và đặt nó nhẹ nhàng xuống cạnh bàn.

Nội dung trên thiếp mời rất đơn giản, chính là Mục Lương sẽ thăm hỏi cô một cách chính thức vào một ngày gần nhất. Hơn nữa, anh hy vọng có thể gặp mặt rồi hai bên trực tiếp trao đổi.

- Thành chủ đại nhân, nước nóng đến đây.

Bạch Ngọc trở lại trong phòng, nhẹ nhàng đặt chiếc ấm làm bằng xương lên một miếng lót bằng gỗ.

- Châm trà.

Tố Cẩm ôn hòa nói.

Cô đột nhiên cảm thấy vô cùng hứng thú với trà Tinh Thần, nó có thể là một đặc sản của thành Huyền Vũ, chắc cũng sẽ tương tự với tấm thiệp mời vừa rồi, có thể làm cho người ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

- Vâng.

Bạch Ngọc gật đầu.

Cô xoay người một cách khéo léo và lấy ra một chiếc cốc làm bằng ngọc được đánh bóng từ khung gỗ. Chiếc cốc có dạng hình trụ hoàn mỹ, từ đó có thể thấy nó đã được chế tác rất cẩn thận.

Bạch Ngọc mở ra chiếc bình bằng ngọc lưu ly, dùng kẹp gỗ gắp bảy tám lá trà, từ từ cho vào chén ngọc, sau đó đổ nước nóng vào pha.

Hổ Tây nhìn cảnh này cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Bạch Ngọc với hình thể ‘Cường tráng’, lại châm trà thật cẩn thận, như là một người khác vậy.

Tố Cẩm bình tĩnh nói:

- Khi châm trà phải giữ lòng yên tĩnh, như vậy mới cho ra được loại trà ngon nhất.

- Đúng vậy.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu đồng ý.

Cô nhớ lại quá trình pha trà của tiểu hầu gái, còn phức tạp hơn quá trình trước mắt cô đang nhìn thấy. Theo lời nói của Mục Lương, cách pha trà kia gọi là ‘nghệ thuật pha trà'.

Chờ lá trà Tinh Thần được châm đến bung xoè đầy đủ, một hương thơm khiến tinh thần sảng khoái phát tán ra bên ngoài, khiến cho bất cứ ai ngửi được đều có thể trừ đi sự mỏi mệt toàn thân.

- Trà ngon.

Tố Cẩm chắc chắn nói.

Cô bưng lên cái chén làm bằng ngọc thạch, đánh giá lá trà đã bung xoè ở bên trong, mỗi phiến lá cây đều có hoa văn, nhìn rất kỳ lạ.

Tố Cẩm nhẹ uống một ngụm nhỏ, trong cổ họng đều là một vị ngọt thanh khiết.

Sau khi cô nhấp một ngụm trà nóng, ngụm đầu tiên hơi đắng và chát, nhưng giây sau là vị ngọt lịm tim, hương trà đậm đặc tràn ngập khoang miệng.

- Trà này, là cực phẩm.

Tố Cẩm lần thứ hai tán thưởng không thôi.

Bạch Ngọc cũng cảm thấy ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thành chủ đại nhân lộ ra vẻ mặt hưởng thụ như vậy.

Nguyệt Phi Nhan khẽ nâng cằm, rất tự hào nói:

- Uống nhiều trà Tinh Thần có thể kéo dài tuổi thọ, hơn nữa lại rất tốt cho cơ thể.

- Loại trà này, có thể tặng nhiều một chút cho ta không?

Tố Cẩm nhịn không được hỏi.

- Thành chủ các hạ, đây là một hộp nhỏ trà Tinh Thần, chúng ta giao dịch với bên ngoài với giá là một ngàn viên tinh hạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Nguyệt Phi Nhan nhẹ nhàng nói.

Bạch Ngọc trừng lớn đôi mắt đẹp, kinh ngạc nói:

- Quý giá như vậy sao?

- Đây là trà loại đặc biệt, trước mắt nó là loại trà Tinh Thần tốt thứ nhì.

Nguyệt Phi Nhan hơi giảng giải một chút.

- Vậy loại trà tốt thứ nhất, là thế nào?

Bạch Ngọc nhịn không được hỏi.

- Loại trà Tinh Thần tốt thứ nhất, một cân đáng giá một vạn viên tinh hạch sơ cấp trung đẳng.

Nguyệt Phi Nhan nhẹ nhàng bâng quơ nói.

- Một vạn viên tinh hạch sơ cấp trung đẳng sao?

Lần này, Bạch Ngọc trực tiếp kinh hô ra tiếng. Cô thiếu chút nữa nhịn không được chửi ầm lên. Loại trà gì mà đắt như vậy? Uống xong chẳng lẽ có thể thành tiên hay sao?

Đôi mắt đẹp của Tố Cẩm sáng lên, cô cất giọng hỏi:

- Loại trà Tinh Thần như vậy, trên người các ngươi có không?

- Trên người chúng ta không có, nhưng thành chủ của chúng ta có.

Nguyệt Phi Nhan sắc bén nói. Bạch Ngọc khẽ nhếch miệng, cô không biết mình nên nói cái gì cho phải.

- Trở về nói cho thành chủ của các ngươi, ta sẽ chuẩn bị sẵn một bữa tiệc tối long trọng, chờ mong ngài ấy tới chơi.

Tố Cẩm ôn hòa nói.

- Vâng.

Nguyệt Phi Nhan và Hổ Tây đều nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhiệm vụ của hai người xem như đã hoàn thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận