Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2337: Từ Chối Thẳng Thừng.

Cô gái tóc trắng đứng sau lưng hắn, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

Hi Đức Vưu Kỳ chậm rãi mở miệng:

- Mục Lương các hạ thật bận rộn, ta đợi hơn một tháng rốt cuộc ngươi mới có thời gian rảnh rỗi.

-...

Khóe mắt của Hi Bối Kỳ giật một cái.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Đúng là rất bận, ta còn tưởng rằng các hạ đã trở về thành Dạ Nguyệt rồi, không ngờ vẫn còn ở đây.

Hi Đức Vưu Kỳ ngước mắt nói:

- Ta có việc muốn trao đổi với các hạ, chưa thấy được ngươi thì làm sao trở về chứ.

- Bây giờ, ngươi có thể nói rồi.

Mục Lương nhấp miếng trà nóng rồi đặt ly trà xuống bàn, bày ra tư thế lắng nghe.

Hi Đức Vưu Kỳ nghiêm mặt nói:

- Ta muốn di chuyển một bộ phận tộc nhân tới sống ở vương quốc Huyền Vũ, xây dựng lâu đài và bộ lạc ở chỗ này.

- Ta nhớ hình như mình đã từ chối chuyện này rồi.

Mục Lương nói với giọng điệu lạnh nhạt, nhìn Hi Đức Vưu Kỳ, gằn từng chữ:

- Bất cứ ai đều có thể tới sinh sống ở vương quốc Huyền Vũ, chỉ cần làm thẻ căn cước là có thể mua nhà ở lại, nhưng xây dựng lâu đài là chuyện không có khả năng.

Sắc mặt của Hi Đức Vưu Kỳ trầm xuống, nặng nề nói:

- Các hạ, vương quốc Huyền Vũ lớn như vậy, lấy một miếng đất nhỏ để xây lâu đài không phải là chuyện to tát gì.

Mục Lương nhìn lại Hi Đức Vưu Kỳ, nhàn nhạt hỏi:

- Thành Dạ Nguyệt lớn như vậy, nếu ta bảo ngươi chừa phân nửa diện tích cho ta xây Trại Chăn Nuôi thì cũng không quá đáng chứ?

- Chuyện này...

Hi Đức Vưu Kỳ há miệng.

Ánh mắt của Mục Lương lạnh nhạt, nói:

- Vương quốc Huyền Vũ có quy định của vương quốc Huyền Vũ, đất đai không thể tư hữu hóa, ta sẽ không bao giờ đồng ý việc xây lâu đài, các hạ có thể nghĩ đến việc đi đại lục mới.

Hi Đức Vưu Kỳ đen mặt, nhìn chằm chằm Mục Lương.

- Còn có chuyện khác sao?

Mục Lương mỉm cười hỏi.

- Thật sự không thể xây lâu đài sao?

Hi Đức Vưu Kỳ niết ly trà trong tay, cảm giác có chút bị mất mặt.

Áo Lợi Tư miệng nhanh hơn não nói:

- Đúng vậy, chúng ta là Ma Cà Rồng thuần chủng cao quý, ở lâu đài mới có thể xứng đôi với thân phận của mình.

- Ma Cà Rồng thuần chủng cao quý?

Mục Lương hơi nhướng mày, nhìn về phía Áo Lợi Tư, bình tĩnh nói:

- Vậy các ngươi có thể ở lại thành Dạ Nguyệt, hà tất tới vương quốc Huyền Vũ làm gì?

- Chúng ta tới đây đương nhiên là...

Áo Lợi Tư nói được phân nửa thì ngậm miệng lại.

Ly Nguyệt lạnh nhạt tiếp lời:

- Đương nhiên vì vương quốc Huyền Vũ an toàn nhất, hoàn cảnh thoải mái nhất, có món ăn ngon nhiều nhất trên thế giới này.

Lời nói của cô gái tóc trắng khiến cho Áo Lợi Tư và Áo Lợi Ba á khẩu không trả lời được.

Hi Đức Vưu Kỳ trầm giọng nói:

- Hy vọng các hạ có thể suy nghĩ thêm một chút.

Lão cho rằng Mục Lương sẽ đáp ứng, vương quốc Huyền Vũ lớn như vậy, xây mười ngàn tòa lâu đài đều dư dả, nhưng lão không ngờ kết quả lại khác với suy nghĩ của mình.

Ngón tay của Mục Lương nhẹ nhàng gõ tay vịn, nhàn nhạt nói:

- Không phải ta cầu các ngươi qua đây, đừng ra điều kiện với ta, nếu không sau này vương quốc Huyền Vũ sẽ không chào đón tộc Ma Cà Rồng.

Đôi mắt màu vàng óng của Hi Đức Vưu Kỳ lấp lóe, mày nhíu lại không nói lời nào.

Trong lòng Hi Bối Kỳ lộp bộp một tiếng, lên tiếng nhắc nhở:

- Lão tổ...

Hi Đức Vưu Kỳ chậm rãi thở ra một hơi, đứng lên nói:

- Ta hiểu được.

- Ừm.

Nếu không phải vì Hi Bối Kỳ thì Mục Lương đã sớm đánh văng lão già này ra ngoài.

Hi Đức Vưu Kỳ nhìn về phía Mục Lương, trầm giọng nói:

- Ngày mai chúng ta sẽ rời đi vương quốc Huyền Vũ.

- Hoan nghênh lần sau ghé thăm.

Mục Lương gật đầu với vẻ mặt không biểu cảm.

- Đương nhiên.

Hi Đức Vưu Kỳ xoay người rời đi phòng tiếp khách.

Áo Lợi Tư và Áo Lợi Ba liếc nhau, vội vàng cáo biệt Mục Lương rồi xoay người đuổi theo Hi Đức Vưu Kỳ.

Hi Bối Kỳ giơ tay đỡ trán, cười khổ nhìn về phía Mục Lương.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Ngươi sẽ không trách ta chứ?

- Không đâu, trước đó ta đã nói với lão tổ là ngươi sẽ không đồng ý xây lâu đài rồi.

Hi Bối Kỳ nghiêm túc nói.

- Nhưng lão vẫn còn chưa từ bỏ ý định.

Ly Nguyệt lạnh nhạt lên tiếng.

Hi Bối Kỳ lẩm bẩm:

- Lần này chắc đã hoàn toàn từ bỏ rồi.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Vì tính thống nhất của vương quốc Huyền Vũ, bất cứ tộc quần nào đều sẽ không có lãnh địa tư nhân.

Cho dù là tộc Người Cá gia nhập vương quốc Huyền Vũ sớm nhất thì hiện giờ cũng phải chung sống với nhân loại.

Đảo Người Cá ban đầu đã được cải tạo lại, trở thành điểm tham quan của Vệ Thành Số Một do tộc Người Cá quản lý, các du khách có thể cưỡi phi ngư thưởng thức hồ sen ngút ngàn không thể nhìn thấy phần cuối.

Trên Đảo Người Cá còn xây nhà hàng, mọi người có thể thưởng thức các món ăn ngon làm từ ngó sen, củ sen. Ở trên tầng cao còn có thể ngắm cảnh hồ sen ban đêm, buổi tối sẽ có vô số Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng bay quanh hồ như đom đóm ở Địa Cầu.

Không chỉ riêng tộc Người Cá, người thú, Tinh Linh và các loại chủng tộc khác đều chỉ có thể chung sống hòa bình với nhau tại vương quốc Huyền Vũ.

- Ta hiểu.

Hi Bối Kỳ gật đầu nhận đồng.

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

- Ta đi xem lão tổ, không biết lão nghĩ như thế nào.

Hi Bối Kỳ lắc đầu, xoay người chạy bước nhỏ rời đi phòng tiếp khách.

Cô gái Ma Cà Rồng đuổi theo Hi Đức Vưu Kỳ, há miệng muốn nói lại thôi.

- Có gì thì cứ nói.

Hi Đức Vưu Kỳ liếc nhìn cô cháu gái.

Hi Bối Kỳ nuốt nước bọt, nhỏ nhẹ nói:

- Lão tổ, Mục Lương từ chối là có nguyên nhân nha.

- Hừ, ngươi tới đây chỉ để nói tốt cho hắn à?

Hi Đức Vưu Kỳ hừ lạnh một tiếng.

- Lão tổ ~~~

Hi Bối Kỳ kéo dài giọng.

Hi Đức Vưu Kỳ nhức đầu nói:

- Được rồi, không xây lâu đài thì không xây.

- Vậy lão tổ còn muốn cho tộc nhân qua đây sao?

Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt màu vàng óng.

Hi Đức Vưu Kỳ trầm mặc vài giây rồi mới trả lời:

- Ta về trước, đoạn thời gian sau có thể sẽ có tiểu bối qua đây, vẫn là phải phòng ngừa chuyện bất trắc, chừa lại chút huyết mạch.

- Lão tổ, ngươi chưa biết chuyện về Hư Hoàng phải không?

Hi Bối Kỳ đột nhiên nói.

- Hư Hoàng là ai?

Hi Đức Vưu Kỳ chợt dừng bước.

Hi Bối Kỳ do dự một chút, cuối cùng vẫn là lắc đầu nói:

- Không được, việc này ta phải hỏi Mục Lương trước, hắn đồng ý thì ta mới có thể nói cho lão tổ.

- Thần thần bí bí.

Áo Lợi Tư bĩu môi.

Hi Bối Kỳ tức giận nói:

- Hừ, ta sợ bây giờ nói sẽ hù chết ngươi.

- Lão tổ, ngươi trở về trước đi, chờ tin tức của ta!

Cô bỏ lại một câu rồi xoay người trở lại cung điện.

Trong lòng cô gái Ma Cà Rồng hướng về vương quốc Huyền Vũ, nhưng cô cũng không nguyện ý nhìn gia tộc Dạ Nguyệt bị phá hủy, cho nên cần thiết nói chuyện liên quan tới Hư Tộc cho Hi Đức Vưu Kỳ biết.

…….

Đêm tối, trong quần sơn nào đó ở đại lục cũ.

Mây đen giăng đầy trời, từng đợt gió lạnh thổi qua, ở trong núi vươn tay không thấy được năm ngón.

Bên dưới quần sơn, từng tòa núi thịt thong thả ngọ nguậy, chính giữa là Hư Tam Vương đang ngủ say, hư khí màu đen vờn quanh cơ thể nó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận