Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 650: Vượn Qủy Đất

- Có một câu như vậy trong sách do thành chủ đại nhân viết, nó được gọi là binh bất yếm trá đó.

Ti Toa Lệ nhướng mày, mỉm cười tự mãn, cô ấy giơ tay ra hiệu:

- Lại đến?

- Nào.

Bị thúc đẩy bởi lòng hiếu thắng, Y Vưu hít một hơi thật sâu và cố gắng đứng lên.

- Tốt lắm.

Ny Cát Sa hài lòng gật đầu.

Bịch bịch bịch...

Mục Lương bước vào sân tập, không ai để ý đến sự xuất hiện của anh.

Anh lặng lẽ đến bên người cô gái tóc xanh và hỏi đột ngột:

- Việc đào tạo diễn ra như thế nào?

- Hả!

Ny Cát Sa sửng sốt, một tia ngạc nhiên thoáng qua trên mặt

Cô ổn định lại, cung kính nói:

- Bẩm đại nhân, buổi huấn luyện diễn ra tốt đẹp.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, giương mắt nhìn về phía sân huấn luyện, đội ám sát U Linh chiến thuật và vệ binh vùng cao đang huấn luyện.

- Ngôn Băng và tất cả họ đã đến Thiên Cức Quan?

Anh quay đầu lại hỏi.

Ny Cát Sa nhẹ nhàng đáp:

- Ngôn Băng và Ngải Lỵ Na đã đến Thiên Cức Quan. Hôm nay Ly Nguyệt được nghỉ.

Ngôn Băng và bốn đội trưởng lực lượng U Linh khác có tính đến việc huấn luyện lực lượng Không Quân.

- Ừm, sau bảy giờ, một nửa số người ở lại, những người còn lại cùng ta đi săn.

Mục Lương ra chỉ thị.

- Vâng.

Ngải Lỵ Na cung kính đáp.

- Để Ti Toa Lệ và những người khác đi cùng đi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Ti Toa Lệ và Y Vưu đã tham gia đội ám sát chiến thuật đặc biệt hơn một tháng, đã đến khi đưa họ ra ngoài để thực chiến.

- Vâng.

Ngải Lỵ Na nhanh chóng gật đầu và ghi nhớ.

.........

Trời u ám, Rùa Đen tạnh ráo, bốn chân uốn éo như núi, nó muốn nghỉ ngơi.

Đing đing đing~~

Chuông kêu mười chín lần, có nghĩa là đã bảy giờ tối.

Trong cung điện, Mục Lương thay một bộ y phục màu đen chỉnh tề, mái tóc hơi dài được búi lên, lộ ra vầng trán đầy đặn sạch sẽ.

- Mục Lương, đi à?

Hi Bối Kỳ vui vẻ hỏi.

Cô ấy mặc bộ khôi giáp Chu Tước, phụ trách khu vực bầu trời cho cuộc săn đêm nay.

- Ừ, đi thôi.

Đôi mắt đen của anh sâu thẳm đáp.

- Mục Lương, chú ý an toàn.

Mễ Nặc nói một cách nghiêm túc.

Mục Lương vỗ nhẹ lên đầu cô gái tai thỏ, nhẹ nhàng nói:

- Ta biết, đợi ta quay lại.

- Ừm.

Mễ Nặc gật đầu lia lịa.

Lần này, ngoài lực lượng đặc biệt của Hi Bối Kỳ và Ny Cát Sa và một đám bộ đội đặc chủng U Linh bên ngoài, Hồ Tiên cũng theo sau.

- Ngươi có chuyện gì thì dùng Trùng Cộng Hưởng liên lạc nhé.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Được.

Mục Lương cười cười, sau đó xoay người bước ra ngoài.

Trên quảng trường cung điện, một đội ám sát chiến thuật U Linh và mười hai vệ binh vùng cao đang xếp hàng, mỗi người đều có một con sói mặt trăng bên cạnh.

Anh xuất hiện ở quảng trường, những con sói mặt trăng đang nằm trên mặt đất.

- Các người chuẩn bị xong chưa?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

Mặc dù giọng nói của anh rất bình tĩnh, nhưng điều này khiến vẻ mặt của mọi người có mặt trở nên trang nghiêm hơn.

- Sẵn sàng.

Các thành viên của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh đồng thanh đáp.

- Vậy đi thôi.

Mục Lương vung tay lên.

- Vâng.

Mọi người lớn tiếng đáp lại.

À hú~~

Sói Mặt Trăng nhìn lên trời rú lên, bộ đội đặc chủng U Linh cưỡi trên người chúng, quay đầu lao thẳng ra phía ngoài.

Cô gái Ma Cà Rồng dang rộng đôi cánh của mình, đôi mắt vàng của cô ấy biến thành một màu đỏ máu khác, và bay ra khỏi bức tường lưu ly trước.

Mục Lương vươn tay ra ôm lấy eo của tiểu hồ ly, anh suy nghĩ, hai người lơ lửng trên không trung bay về phía Thiên Môn Tháp.

Bên cạnh anh, Trùng Cộng Hưởng cấp năm theo sau.

Huhu~~

Làn gió trong bầu trời đêm từ từ mang đến sự mát mẻ.

Mục Lương nhìn xuống chân của mình, trên mặt đất tối đen như mực, có một vài tia sáng đang di chuyển nhanh.

Đó là những con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng đậu trên đầu của Sói Mặt Trăng, chúng dùng để thắp sáng, giống như một ngọn hải đăng.

..........

- Mục Lương, ta sẽ đi qua đó xem trước.

Hi Bối Kỳ hét lên.

- Được, chú ý an toàn.

Anh nhắc nhở một câu.

- Đã biết.

Hi Bối Kỳ trả lời, cô vỗ cánh bay nhanh về phía trước.

- Phải đi rất xa mới bắt được con mồi.

Hồ Tiên nắm lấy góc áo của anh.

- Ừ.

Mục Lương cười.

Sự tồn tại của Rùa Đen và khí tức của nó khiến các hung thú khiếp sợ cách xa hàng chục nghìn mét.

Sau nửa giờ, tốc độ di chuyển của ánh sáng trên mặt đất chậm lại, và ảnh hưởng bên ngoài của Rùa Đen ở đây đã rất nhỏ.

- Mục Lương, phía trước có dấu hiệu hoạt động của dã thú.

Hồ Tiên quay lại bên cạnh anh, đôi mắt màu máu trong đêm của cô ít nhiều gì cũng có chút khiếp người.

Chính nhờ đôi mắt đẫm màu máu này mà cô gái Ma Cà Rồng có thể nhìn thấy môi trường dưới màn đêm và hoạt động như một người tìm đường.

Mục Lương trầm giọng hỏi:

- Ngươi có thể nhìn thấy hung thú không?

- Không thể.

Hồ Tiên lắc đầu và nói:

- Nhưng ta nhìn thấy nhiều hố lớn nhỏ khác nhau trên mặt đất. Ta không biết bên trong có gì.

- Thôi, ngươi tiếp tục quan sát trên không trung.

Mục Lương nghiêm giọng nói.

Hi Bối Kỳ gật đầu và nhẹ nhàng đáp lại:

- Được.

Anh ôm Hồ Tiên hạ xuống từ trên cao, đến bên cạnh Ny Cát Sa.

- Có một phát hiện ở phía trước, hãy chú ý đến cảnh vật xung quanh, không được mạo hiểm.

Anh thấp giọng ra lệnh.

- Rõ.

Ny Cát Sa đáp lại một cách dứt khoát.

………..

Dưới màn đêm đen nhánh, trong rừng cây khô an tĩnh chỉ còn lại hô hấp của nhóm Sói Mặt Trăng.

- Canh gác tiến về trước.

Ny Cát Savung tay.

Đám người A Thanh không mở miệng, chỉ đưa tay che con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng trên đầu Sói Mặt Trăng, để cho ánh sáng biến mất.

Đồng thời, Sói Mặt Trăng tận lực chậm lại bước tiến.

Im hơi lặng tiếng, đội ngũ tiếp tục tiến về trước.

Mục Lương và Hồ Tiên ở một bên nhìn, người trước chậm rãi gật đầu cảm thấy hài lòng với biểu hiện của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

Ô ô ~~

Có gió thổi vào rừng cây khô, gió xuyên qua khe hở giữa nhánh cây, phát ra tiếng ô ô khiếp người.

Trên mặt Ny Cát Sa tràn đầy vẻ nghiêm túc, đôi mắt màu xanh chú ý các loại động tĩnh dưới bóng đêm đen nhánh.

Gào...

Sói Mặt Trăng đều đặn nhỏ giọng gào lên một tiếng.

- Dừng lại.

Ny Cát Sa thấp giọng hạ lệnh, sau đó cố gắng dùng hai chân điều khiển chó sói dừng lại.

Xung quanh vẫn an tĩnh như cũ.

- Để ý dưới chân, có rất nhiều hố sâu.

Đỉnh đầu truyền tới tiếng cảnh cáo của thiếu nữ Ma Cà Rồng.

Gào...

Tiếng nói của thiếu nữ Ma Cà Rồng vừa dứt, trong rừng cây khô sáng lên một đôi mắt xanh đen, dõi mắt nhìn, số lượng vượt qua ba mươi số.

Ny Cát Sa nhìn xung quanh một vòng, một đôi mắt xanh đen bao vây đám Sói Mặt Trăng ở bên trong.

- Sáng lên.

Cô nũng nịu kêu lên.

Ông ~~

Một giây sau Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phát ra ánh sáng chói lọi, dùng hết sức để sáng lên, gần hai mươi con bọ cánh cứng chiếu sáng hết tất cả xung quanh.

Gào gào...

Tiếng gầm nhỏ vang lên, ở trên cây và trong hang có từng con giống như hung thú Vượn Tay Dài gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người Ny Cát Sa.

- Vượn Quỷ Đất.

Vẻ mặt Ny Cát Sa trở nên nghiêm túc, nhận ra hung thú trước mắt.

Trên trời, hai tay Hồ Tiên vòng quanh ở trên cổ Mục Lương, quyến rũ nói:

- Vượn Quỷ Đất, hung thú sống dưới đất, sau khi sinh thì thực lực thấp nhất đã là cấp hai.

- Hai mươi hai con cấp hai, tám con cấp ba, hai con cấp bốn.

Mục Lương quét mắt hai lần, nhìn ra toàn bộ thực lực của Vượn Quỷ Đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận