Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3555: Ngươi thật yếu a, luyện tập cũng không tận hứng. (2 càng ). (length: 8012)

Đẩy Nhơn nhìn chăm chú vào giữa tinh không hỗn chiến, lúc này Mục Lương và Linh Nhi chiếm thế thượng phong, Thao Thiết lão tổ và đám cường giả khác đã không còn sức phản kháng.
"Thực lực Tiên Tôn cảnh, tốc độ đột phá của hắn nhanh đến mức phi lý."
Đôi mắt nàng lóe lên, ánh mắt nhìn Mục Lương tràn đầy vẻ nghiên cứu, rốt cuộc hắn có lai lịch gì. Nhã Nhơn không tin Mục Lương mang thân phận của người từ hạ giới số 98, chắc chắn hắn có lai lịch bí ẩn hơn.
"Rốt cuộc là gì chứ?"
Nàng cau mày suy tư, quyết định khi có cơ hội sẽ đến Hạ Giới số 98 xem, tự mình đi dò xét lai lịch của Mục Lương. Nhã Nhơn lại nghĩ đến một chuyện khác, đó là Mục Lương từng nói có thể giúp nàng nhanh chóng trở thành cường giả Tiên Tôn cảnh.
Trước đây nàng còn mang thái độ hoài nghi, nhưng giờ đã tin đến chín mươi phần trăm, dù sao hắn đã trong thời gian cực ngắn thành công bước vào Tiên Tôn cảnh, hơn nữa thực lực còn vượt xa những cường giả mới vào Tiên Tôn cảnh, bây giờ đối phó với Thao Thiết lão tổ Tiên Tôn cảnh viên mãn mà còn có thể đánh cho bẹp dúm.
"30 tỷ tinh hạch, cũng không tính là nhiều."
Đôi mắt Nhã Nhơn bình tĩnh, bắt đầu mong chờ chính mình khôi phục dáng vẻ Tiên Tôn cảnh. Nàng nhẹ giọng tự nói: "Nếu ta có thể khôi phục thực lực Tiên Tôn cảnh, vậy những người khác cũng có thể chứ?"
Năm đó đi theo Vĩnh Hằng Chi Chủ đâu chỉ một mình nàng, chỉ có một số ít người căn cơ không bị tổn hao, vẫn giữ lại cảnh giới thực lực năm đó. Nhã Nhơn quyết định, nếu phương pháp của Mục Lương có thể giúp nàng nhanh chóng khôi phục cảnh giới, sẽ bàn chuyện giao dịch với hắn sau.
"Nếu như giao dịch là tiêu diệt mấy gia tộc viễn cổ cũng không thành vấn đề."
Khóe môi nàng hơi nhếch lên, Vĩnh Hằng đường có thực lực đó. Liễu Dao và Hi Nguyệt đều nhìn người phụ nữ đột nhiên cười rộ lên, từ trong con ngươi của nàng nhìn ra ánh tính toán tinh quái.
"Ngươi đang mưu tính gì vậy?"
Hi Nguyệt nghiêm giọng hỏi.
"Mưu tính làm sao bán ngươi đây."
Nhã Nhơn liếc mắt nhìn nàng.
"Đàn bà đáng sợ."
Hi Nguyệt run người, phối hợp lùi lại mấy bước.
Tâm tình nàng lúc này thoải mái hơn nhiều so với trước, điều kiện tiên quyết là Mục Lương và Linh Nhi có thể tiếp tục áp chế đám cường giả Tiên giới mà đánh. Liễu Dao mặt mày lo lắng nói: "Việc ngươi mưu tính sẽ không làm tổn thương đến Huyền Vũ Đế Quốc chứ?"
"Đương nhiên là không."
Nhã Nhơn vô ý thức đáp, trong tiềm thức nàng cũng nghĩ như vậy.
Phía sau Mục Lương hiện lên hình chiếu kim sắc Tiên Tôn Thế Giới Thụ, còn có hàng vạn ảo ảnh thế gian vạn vật xuất hiện, tôn lên Mục Lương như một Sáng Thế Chủ, cho người ta cảm giác như có thể nắm giữ mọi thứ trên thiên hạ.
Khuôn mặt Thao Thiết lão tổ vặn vẹo, thân thể run rẩy, đó là sự sợ hãi gây nên.
"Giết chết hắn."
Lúc này Liễu Dao như một cô nàng mê trai ra sức cổ vũ.
Mục Lương thần sắc hờ hững, vạn vật hư ảnh phía sau trầm trầm nổi trôi, trên đó lóe lên Sáng Thế Pháp Tắc Chi Lực.
"Chết tiệt."
Thao Thiết lão tổ giận dữ gào thét, thân thể bắt đầu phình to, huyết mạch Thao Thiết bị kích thích. Đầu hắn biến lớn, nhanh chóng biến thành dáng vẻ thao thiết hung thú viễn cổ, cái miệng rộng như có thể nuốt chửng vạn vật.
Mục Lương nheo mắt lại, nghĩ đến thú thuần dưỡng Thao Thiết của mình, có thể thôn phệ Thao Thiết lão tổ mà tiến hóa hay không, tiết kiệm một khoản điểm tiến hóa.
"Ngươi có lý do phải chết."
Hắn nhìn Thao Thiết lão tổ khẽ thì thầm.
"Ngươi là cái thá gì."
Mắt Thao Thiết lão tổ lộ ra hung quang, há miệng giống như lỗ đen, Thôn Phệ Pháp Tắc chi lực thả ra. Không gian trở nên vặn vẹo, bị Thôn Phệ Pháp Tắc xé nát, cuối cùng toàn bộ bị Thao Thiết lão tổ nuốt vào.
Mục Lương vận chuyển chiến tiên thuật, quanh thân Pháp Tắc Chi Lực lượn lờ, lúc hắn dậm chân thì vạn vật hư ảnh phía sau cũng đi theo.
"Lão tổ, ta đến giúp ngươi."
Thao Tam giận dữ lên tiếng, thi triển tiên pháp Địa giai Chiến Kỹ mà xông tới.
Không đợi Thao Thiết lão tổ kịp mở miệng từ chối, Mục Lương đã đến trước mặt Thao Tam, bàn tay hắn chụp tới, Sáng Thế Pháp Tắc Chi Lực bao trùm lấy thân thể Thao Tam.
"A~"
Thân thể Thao Tam cứng đờ, bề mặt cơ thể nứt ra từng đường, Pháp Tắc Chi Lực bị Sáng Thế pháp tắc ma diệt, cả người từ huyết nhục đều muốn hóa thành tro bụi tiêu tán. Ngón tay Mục Lương khẽ động, chỉ nghiền nát thần hồn Thao Tam, giữ lại thân thể thu vào không gian bên trong, định để làm lương thực cho thú thuần dưỡng Thao Thiết.
"Tiết kiệm một khoản điểm tiến hóa."
Mắt hắn sáng lên, ngẩng đầu nhìn đám người Thao Thiết lão tổ, đều là lương thực hảo hạng cho thú Thao Thiết mà.
Thân thể thú hóa của Thao Thiết lão tổ rất linh hoạt, mở miệng thôn phệ về phía Mục Lương.
"Lùi lại."
Mục Lương giơ tay tùy ý vung lên, không gian phía trước từng lớp từng lớp giống như sóng biển trào lên, trực tiếp đánh bay Thao Thiết lão tổ ra ngoài, đụng vào một tinh cầu khổng lồ ở đằng xa.
"Ầm ầm ~~~"
Tinh cầu Tử Tinh kia vỡ tung như quả dưa hấu, há miệng tạo thành một cái lỗ lớn. Mục Lương xoay người lao lên, đuôi mắt kéo theo luồng sáng, sức mạnh Tiên Tôn cảnh lúc này bộc lộ không chút kiêng dè.
Vạn ngàn Tinh Thần Biến thành ảm đạm không ánh sáng, từng mảnh Tinh Hà mất đi ánh sáng, vô số hố đen xoáy ngừng lại, thời gian dường như bị bấm nút tạm dừng.
...
Mắt Thao Thiết lão tổ lộ ra vẻ tuyệt vọng, Pháp Tắc Chi Lực của hắn hoàn toàn không thể chống lại được sự ăn mòn của Sáng Thế pháp tắc. Mục Lương lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, thản nhiên nói: "Ngươi yếu quá, tập luyện chẳng đã ghiền chút nào."
Hắn nắm giữ Sáng Thế Pháp Tắc Chi Lực, một trong những pháp tắc tối cao của tiên giới, áp đảo Thôn Phệ Pháp Tắc của Thao Thiết gia tộc.
Thân thể Thao Thiết lão tổ vặn vẹo, Sáng Thế Pháp Tắc Chi Lực vô cùng bá đạo, khiến hắn không thể thi triển được năng lực thiên phú của chủng tộc. Hắn không chịu bỏ cuộc, mạnh mẽ thi triển bí thuật tăng cường thực lực, lại đại chiến với Mục Lương.
Mục Lương thi triển tiên thuật vô địch, đánh nát thân thể Thao Thiết lão tổ, huyết nhục văng tung tóe mấy trăm ngàn mét.
...
"Ông~~~"
Thao Thiết lão tổ vận chuyển tiên pháp bí thuật, dựa vào một giọt máu thịt mà nhanh chóng khôi phục thân thể, chỉ cần thần hồn bất diệt thì hắn sẽ bất tử bất diệt.
Sắc mặt Mục Lương không đổi, Tiên Tôn Thế Giới Thụ Lĩnh Vực mở ra, Sáng Thế Pháp Tắc Chi Lực tràn ngập khắp tinh không, từng đóa hoa vàng óng nở rộ trong tinh không, luồng sáng vàng kim trói chặt thân thể vừa hồi phục của Thao Thiết lão tổ.
"Ta sẽ lập tức rời đi, ngươi tha cho ta."
Thao Thiết lão tổ cảm nhận được sự đáng sợ của Sáng Thế pháp tắc.
Hắn hối hận, tự biết mình không thể là đối thủ của Mục Lương, nếu tiếp tục giao chiến nữa thì chắc chắn hắn phải chết.
"Không cần."
Mục Lương lạnh nhạt mở miệng.
Hắn giơ tay một chỉ đè xuống, vạn vật hư ảnh hóa thành từng đạo lưu quang dung nhập vào một chỉ đó, hướng thẳng đầu Thao Thiết lão tổ giáng xuống.
"Không~~~"
Thao Thiết lão tổ phẫn nộ gào thét, thân thể lần thứ hai không ngừng biến lớn, cố gắng chống lại một chỉ công kích của Mục Lương.
Hai mắt hắn đỏ ngầu, máu tươi từ khóe mắt chảy xuống, thân thể nứt ra từng tấc, huyết nhục bại lộ bên ngoài, Tiên Lực cũng không thể khép lại vết thương. Mục Lương nhìn xuống Thao Thiết lão tổ, dùng sức hạ chỉ xuống.
Thao Thiết lão tổ trợn mắt căm hờn nhìn chằm chằm, khóe mắt rách toác, tròng mắt muốn nổ tung.
Trong tầm mắt không cam lòng của Thao Thiết lão tổ, Mục Lương một chỉ hạ xuống, tiêu diệt thần hồn của Thao Thiết lão tổ.
"Xôn xao~~~"
Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, thi thể Thao Thiết lão tổ nằm la liệt trong tinh không, nét mặt không cam lòng vẫn còn đọng lại trên mặt hắn.
Ps: «2 chương»: Cầu tặng khăn. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận