Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2386: Hâm Dọa.

- Ngươi cứ để đó đi, ta sẽ ăn sau.

Vưu Phi Nhi xua tay nói, không hề quay đầu lại.

- Vâng!

Cầm Phi Nhi bất đắc dĩ, đành phải đặt hộp đồ ăn ở đài điều khiển bên cạnh.

Cô lại đứng chờ một hồi, phát hiện Vưu Phi Nhi và Y Xà vẫn còn đang thảo luận, không thể làm gì khác hơn là xoay người rời đi.

Hai giờ sau, Cầm Phi Nhi lại đi tới Sở Nghiên Cứu để lấy hộp đồ ăn trở về rửa sạch, nào ngờ lại phát hiện hộp đồ ăn vẫn còn nằm y nguyên chỗ cũ, rõ ràng là không bị ai chạm qua.

Cầm Phi Nhi bất đắc dĩ nói:

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi, các ngài không bữa sáng à?

Vưu Phi Nhi nghe vậy chợt khựng lại, gãi đầu nói:

- A, quên mất, lần sau ta nhất định sẽ ăn.

- Như vậy là không được, không thể lãng phí thức ăn.

Cầm Phi Nhi nghiêm mặt nhắc nhở.

Vưu Phi Nhi áy náy nói:

- Ta đã biết, lần sau sẽ chú ý hơn.

Cầm Phi Nhi đảo mắt một vòng, nghiêm túc nói:

- Ta đi chuẩn bị cơm trưa, nếu ngài lại không ăn thì ta sẽ nói cho bệ hạ.

- Đừng mà!

Vưu Phi Nhi nghe vậy đôi mắt trợn tròn, lập tức hô to.

Y Xà nín cười, đôi mắt đẹp hiện lên ý cười nhìn hai người.

Cầm Phi Nhi nghiêm mặt nói:

- Vậy thì ngài phải ăn uống đúng giờ, một ngày ba bữa, cho dù bận rộn tới đâu thì cũng phải ăn no, tuyệt đối không thể lãng phí thức ăn.

Sau khi cô tiến vào cung điện, biết được tình huống trước kia ở đại lục cũ qua lời nói của các hầu gái còn lại, trước đây các cô thường xuyên bị đói bụng, cho nên hiểu rõ tầm quan trọng thức ăn.

- Ta biết rồi.

Vưu Phi Nhi gật đầu thật mạnh.

Cầm Phi Nhi nhìn về phía Y Xà, ánh mắt mang theo sự dò hỏi.

- Ta cũng hiểu rõ!

Y Xà vội vàng gật đầu, thần sắc trịnh trọng và nghiêm túc.

- Như vậy mới được chứ!

Cầm Phi Nhi hài lòng gật đầu, ôm lấy hộp đồ ăn xoay người rời đi.

- Phù ~~~

Vưu Phi Nhi thở phào một hơi, lẩm bẩm:

- Không thể để Mục Lương biết được, nếu không hắn sẽ bắt ta nghỉ ngơi.

- Tối nay bệ hạ sẽ trở về.

Y Xà nhắc nhở.

Vưu Phi Nhi nói với giọng điệu hết sức nghiêm túc:

- Vậy thì chúng ta phải hoàn thành nghiên cứu lần này trước khi Mục Lương trở về.

- Ừm!

Y Xà nhún vai, cầm lấy bình lưu ly tiếp tục làm nghiên cứu.

………..

Màn đêm buông xuống, Mục Lương trở lại cung điện khu Trung Ương, vừa cất bước đi vào trong chính sảnh thì nhóm tiểu hầu gái lập tức chạy tới nghênh đón.

- Bệ hạ đã trở về.

Tiểu Mật săn sóc cởi áo khoác trên người Mục Lương rồi khoác trên cánh tay, chuẩn bị đưa đi giặt.

Anh cuộn ống tay áo lên cao, ôn hòa hỏi:

- Thấm Lan và những người khác trở lại chưa?

Tiểu Mật hồi đáp:

- Bệ hạ, tiểu thư Ly Nguyệt và những người khác đã trở về, đại nhân Hồ Tiên và đại nhân Thấm Lan vẫn còn đang bận việc.

- Ừm, cơm tối chuẩn bị thế nào rồi?

Mục Lương thuận miệng hỏi một câu.

- Hồi bệ hạ, chỉ còn hai món nữa là có thể bưng lên bàn.

Giọng nói của Tiểu Tử truyền ra từ phòng bếp.

- Vậy ta đi tắm trước.

Mục Lương cười nhạt một tiếng, cất bước đi tới hướng thư phòng.

Tiểu Mật vội vàng đuổi theo, hỗ trợ chuẩn bị quần áo sạch sẽ thoải mái, lại cầm quần áo đã mặc đưa đến phòng giặt giũ.

Khi Mục Lương rửa mặt xong trở lại nhà ăn thì các cô gái đã ngồi xuống, Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan đang đi vào nhà ăn.

- Mục Lương đã trở về.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã chào hỏi.

Anh gật đầu một cái, dịu dàng hỏi:

- Hôm nay Cục Quản Lý rất bận rộn à?

- Còn tốt, có Tiểu Lan hỗ trợ nên ta có thể thoải mái một chút.

Nguyệt Thấm Lan nói rồi ngồi xuống, hai chân thon dài bắt chéo nhau.

- Nhắc đến Tiểu Lan, mấy ngày nay ta không thấy cô ấy.

Mục Lương bình thản nói.

Tiểu Mật dịu dàng giải thích:

- Chị Tiểu Lan rời đi khi trời còn chưa sáng, đến khuya mới trở về.

- Ừm, nhớ nhắc nhở cô bé nghỉ ngơi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Vệ Ấu Lan là tiểu hầu gái đầu tiên trong cung điện, cũng là người bận rộn nhất và làm việc nghiêm túc nhất, từ khi cô ấy trở thành trợ thủ cho Nguyệt Thấm Lan thì lượng công việc lại gia tăng thêm nữa.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Yên tâm đi, ta có cho cô bé ăn quả Tinh Thần, không những có thể gia tăng thực lực mà còn có thể khôi phục tinh thần.

- Ừm.

Mục Lương cười một tiếng.

Nguyệt Thấm Lan buông tay nói:

- Quả Tinh Thần quá nhiều, kho hàng trong cung điện sắp nhét không vừa rồi.

Trà Thụ Sinh Mệnh quá lớn, quả Tinh Thần cấp thấp có hơn triệu quả, mọc đầy ở trên tán cây khổng lồ.

Quả Tinh Thần sinh trưởng có tính liên tục, sau khi trích hết thì chẳng mấy chốc sẽ nở hoa kết trái một lần nữa.

Mục Lương suy nghĩ một chút, ôn hòa nói:

- Lần sau, ta nghiên cứu xem có thể chế tác quả Tinh Thần thông thường thành nước thuốc hay không?!

Quả Tinh Thần toàn thân là bảo bối, vỏ trái cây có thể chế tác thành ‘Linh thực’ dùng cho pha trà, làm thuốc, nấu canh, v.v…. Thường xuyên ăn có thể đề thần tỉnh não, tăng cường tố chất cơ thể và sức miễn dịch.

Chất lỏng của quả Tinh Thần có thể tăng cường thực lực, đồng dạng có đề thần tỉnh não nhưng mạnh hơn lớp vỏ nhiều.

Hạt của quả Tinh Thần sau khi xào chín chính là hạt hạch phẩm chất tốt nhất, một bao nửa cân có thể bán với giá một viên tinh thạch ma thú cấp 6, ăn nó cũng rất có lợi cho cơ thể.

Ny Cát Sa thanh thúy nói:

- Việc này để Vưu Phi Nhi nghiên cứu thì tốt rồi.

Mục Lương nghe vậy mới nhớ không thấy được cô gái tóc vàng, kinh ngạc hỏi:

- Cô ấy đâu?

Diêu Nhi nhỏ giọng nói:

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi đến Sở Nghiên Cứu.

- Không phải ta bảo cô ấy nghỉ ngơi sao?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Hi Bối Kỳ nhịn cười nói:

- Sáng sớm, cô ấy vừa nghe nói ngươi không có ở đây, thế là lập tức chạy đến Sở Nghiên Cứu, đến bây giờ còn chưa đi ra.

- Nha đầu kia thật là.

Mục Lương dở khóc dở cười.

- Bệ hạ, có cần ta đi gọi tiểu thư Vưu Phi Nhi đến đây không?

Diêu Nhi ngây thơ hỏi.

Mục Lương xua tay nói:

- Thôi thôi, để cô ấy tiếp tục nghiên cứu đi, một lúc nữa ngươi mang cơm tối đến cho cô ấy.

- Vâng!

Diêu Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

- Mọi người dùng bữa đi.

Mục Lương cầm đũa lên, gắp một khối thịt chiên cho vào trong miệng.

Những người khác thấy vậy mới cầm đũa gắp thức ăn, bắt đầu thời khắc hạnh phúc trong ngày.

- Ngao ô! Hôm nay có món ăn mới.

Trong mắt Hi Bối Kỳ lộ ra thần sắc hạnh phúc.

Khi rảnh rỗi thì nhóm tiểu hầu gái sẽ nghiên cứu món ăn mới, phong phú khẩu vị và thể nghiệm dùng cơm của mọi người, đồng thời cũng có thể làm cho mỗi một nhà ăn ở Trung tâm Huyền Vũ có thêm món mới vào trong thực đơn.

- Ăn ngon.

Nguyệt Thấm Lan khen ngợi.

Tiểu Tử điềm nhiên hỏi:

- Ngày mai vẫn còn món ăn mới.

- Ta rất chờ mong.

Mục Lương ôn hòa cười nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Tử ửng đỏ, trong lòng quyết tâm phải chuẩn bị cơm trưa và cơm tối cho thật tốt.

Một tiếng sau bữa tối kết thúc, nhóm tiểu hầu gái dọn dẹp bàn ăn, đám người Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan ngồi chen chúc trên ghế sa lon, chờ đợi TV phát tập phim truyền hình mới.

Anh mỉm cười, suy nghĩ một chút rồi xoay người đi tới Sở Nghiên Cứu.

Chuyện chế tác quả Tinh Thần thành nước thuốc vẫn là nên giao cho người chuyên nghiệp, hiển nhiên Vưu Phi Nhi rất thích hợp làm việc này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận