Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1256: Linh Khí Xua Tan Sương Mù



Lục Nghiên dùng sức gật đầu:

- Đúng vậy.

- Bí dược có, cũng có thể cho ngươi.

Mục Lương ngước mắt lên bình tĩnh nói.

- Thật ư?

Tinh thần Lục Nghiên trở nên hưng phấn, cô ấn chặt tay lên mặt bàn, hai mắt sáng ngời nhìn Mục Lương.

- Cái giá phải trả là ngươi gả cho Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan cười trêu ghẹo nói

- Hả?

Biểu tình trên mặt Lục Nghiên ngẩn ngơ, cô lập tức ngây ngốc cả người.

- Mục Lương dở khóc dở cười, anh nghiêng đầu trừng mắt nhìn Nguyệt Thấm Lan một cái.

- Khanh khách lạc…

Hai mắt của Nguyệt Thấm Lan chứa đầy ý cười, cô tươi như hoa nói:

- Đừng nghĩ là thật, ta chỉ nói đùa thôi.

…………

Mục Lương cười khổ hai tiếng, tức giận nói:

- Thấm Lan, đừng làm loạn!

- Được.

Nguyệt Thấm Lan khẽ cười, khôi phục lại bộ dáng tao nhã đoan trang.

Lục Nghiên mấp máy đôi môi đỏ mọng, không hiểu sao cô lại thở phào một hơi.

- Ta có thể cho ngươi bí dược, nhưng ngươi phải làm việc cho thành Huyền Vũ ba năm.

Mục Lương lạnh nhạt nói:

- Trong ba năm này, ta sẽ tiền trả tiền lương cho ngươi, ba năm sau ngươi chính là người tự do, muốn ở lại hoặc rời đi tuỳ ý.

Thành Huyền Vũ đang thiếu người, mà thiếu nhất lại là người quản lý.

Ba năm cũng đủ khiến cho thành Huyền Vũ phát triển lớn mạnh, đến lúc đó nếu Lục Nghiên lựa chọn rời đi, lại tuyển một người quản lý khác cũng rất đơn giản.

- Có thể, ta đồng ý.

Lục Nghiên không chút do dự gật đầu.

Cô vốn chẳng có nơi nào để đi, ở lại thành Huyền Vũ ngược lại là chuyện tốt.

Dù sao nơi đây còn tốt hơn nhiều so với cô tưởng tượng, khắp nơi đều có cây xanh, còn không thiếu nước ngọt, mỗi ngày có thể ăn rất nhiều loại đồ ăn khác nhau.

Mục Lương ôn hoà nói:

- Thấm Lan, tới phòng thí nghiệm đi, mang bí dược thành phẩm của Phi Nhi tới đây.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan đứng lên, xoay người rời khỏi phòng tiếp khách.

Lục Nghiên kích động, cô vẫn lén lút liếc nhìn anh thêm vài cái.

- Trên mặt ta có hoa sao?

Mục Lương cười hỏi.

- Không. Ta….

Lục Nghiên há miệng, đang lúc bối rối đột nhiên linh quang chợt lóe, cô nói sang chuyện khác nói:

- Thành chủ đại nhân, thuỷ triều hư quỷ sắp ập tới sao?

Mục Lương gật đầu, lạnh nhạt nói:

- Ừm, đúng hai ngày sau.

Lục Nghiên nghiêm mặt hỏi:

- Thành Huyền Vũ có thể ngăn cản được hư quỷ tiến công không?

- Đương nhiên, ta tin tưởng điều đó.

Mục Lương tự tin nói.

Lục Nghiên kinh ngạc nhìn anh, không rõ anh lấy đâu ra sự tự tin lớn như vậy.

Sau đó không lâu, Nguyệt Thấm Lan đã trở lại, mang về hai mươi ba phần bí dược ức chế cảm nhiễm Hư Quỷ.

Bí dược này ở trạng thái dịch, được đựng trong một cái bình bằng ngọc lưu ly, trên miệng bình có nút cao su bít chặt.

- Tổng cộng hai mươi ba phần, đủ rồi.

Nguyệt Thấm Lan đặt một cái thùng gỗ ở trước mặt cô gái tóc xanh.

- Cám ơn!

Lục Nghiên cảm kích nói.

Mục Lương trong sáng nói:

- Trở về đi, tối nay sẽ có người tới tìm ngươi, dạy ngươi cách quản lý Vệ thành.

- Vâng.

Lục Nghiên đứng lên, cung kính hành lễ sau đó xoay người rời đi.

Sau khi cô gái tóc xanh rời đi, Mục Lương đứng dậy bước ra bên ngoài.

Nguyệt Thấm Lan vội vàng đi theo.

- Đi sắp xếp một chút, phải tăng sản lượng bí dược ức chế cảm nhiễm Hư Quỷ.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Chỉ hai ngày nữa thuỷ triều hư quỷ sẽ tới, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người bị cảm nhiễm Hư Quỷ, dĩ nhiên những loại bí dược này có càng nhiều càng tốt, phải phòng ngừa chu đáo mọi tình huống có thể xảy ra.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc gật đầu.

Trước khi cô rời đi, dường như nhớ tới gì đó, nên lại kéo tay Mục Lương hỏi:

- Đúng rồi, hai ngày qua, Phi Nhan đi đâu?

- Cô ấy không nói cho ngươi biết sao?

Mục Lương sửng sốt.

- Nói cái gì?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con ngươi xanh nước biển.

Mục Lương dở khóc dở cười nói:

- Ta bảo cô ấy dẫn người đi vẽ hải đồ, cô ấy rời đi mà không báo cho ngươi biết sao.

- Con nhóc kia!!!

Nguyệt Thấm Lan giật giật khóe miệng.

Trong lòng cô có chút lo lắng, thuỷ triều hư quỷ sẽ đến đây, hiện tại cô ấy còn đi ra ngoài, lỡ gặp phải hư quỷ cấp cao thì làm sao bây giờ?

- Yên tâm đi, có ta ở đây, không có việc gì.

Mục Lương ôn hoà nói.

- Ừm, ta đã biết.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ gật đầu.

- Có Hi Bối Kỳ ở đó, tốc độ hiện tại của cô ấy đã nhanh hơn rất nhiều, nếu gặp được hư quỷ cũng có thể chạy trước.

Mục Lương tiếp tục an ủi.

- Phi Nhan rất thông minh, ta không cần quá lo lắng.

Nguyệt Thấm Lan tao nhã cười.

- Ừm, vậy đi làm việc đi.

Mục Lương đưa tay nhẹ nhàng búng một cái lên trán Nguyệt Thấm Lan, rồi xoay người trở về phòng làm việc.

Trong lòng Nguyệt Thấm Lan vẫn có chút lo lắng, nhưng lo lắng vì hiện tại người có thể sử dụng ở thành Huyền Vũ không nhiều lắm, mà Nguyệt Phi Nhan lại là người phụ trách Không Quân, trọng trách trên lưng con gái cô rất nặng nề.

Sau khi trở lại phòng làm việc, Mục Lương lại tiếp tục tìm mấy khối xương hung thú từ trong đống tài liệu, chuẩn bị tiếp tục chế tác linh khí xua tan sương mù.

Khi thuỷ triều hư quỷ chấm dứt, thành Huyền Vũ sẽ xuyên qua kênh Sương Mù, vì vậy trước lúc đó, anh phải chế tạo ra linh khí xua tan sương mù.

Hiện tại, Rùa Đen đã ngừng lại một chỗ, chờ đợi thuỷ triều hư quỷ ập tới, đồng thời cũng đang đợi phi thuyền vận chuyển được sản xuất nhiều thêm, đây là cũng là biện pháp hoạch định tuyến đường hàng hải thống nhất, tránh cho gián đoạn liên hệ.

- Cho dù vừa đào tạo ra hai luyện khí sư cao cấp, nhưng vẫn phải tự mình chế tạo.

Mục Lương nhẹ giọng nói thầm.

Già Lạc đang giám sát kiến tạo phi thuyền vận chuyển, còn Lê Tuyết và Lê Nhã đang nghiên cứu đầu tàu, không còn sức lực nào đi nghiên cứu thứ khác.

Nửa giờ sau, Mục Lương vứt bỏ tất cả tài liệu hung thú trên bàn công tác, toàn bộ chúng đều không thích hợp để chế tác loại linh khí này.

- Dùng loại tài liệu hung thú nào mới đúng đây?

Mục Lương cảm thấy nhức đầu, lần đầu tiên anh cảm thấy phương diện tri thức về tài liệu hung thú của mình không đủ dùng.

- Cần một loại hung thú có quan hệ với sương mù...

Anh cụp mắt suy nghĩ, càng nghĩ càng không có chút manh mối nào.

- Hung thú không có, nhưng thực vật thuần dưỡng thì có.

Anh nhớ tới Hoa Sương Mê, năng lực thiên phú của nó chính là sương mù mộng ảo. Mục Lương nghĩ một chút, cuối cùng vẫn bỏ ý tưởng dùng tài liệu trên người Hoa Sương Mê, làm gì thì làm khẳng định không thể nhổ Hoa Sương Mê được.

Cuối cùng, anh vẫn đứng dậy rời khỏi phòng làm việc, đi đến xưởng linh khí ở tầng bảy.

Trong thành Huyền Vũ, Già Lạc chính là người có kiến thức sâu rộng nhất về tài liệu hung thú.

Mục Lương tìm được Già Lạc ở trong Xưởng Đóng Tàu, cô ấy đang kết nối mạch lộ trên tài liệu hung thú.

- Mạch lộ, làm tốt chuẩn bị… Khải linh. Đã xong một miếng, còn ba trăm hai mươi lăm miếng!

Già Lạc buông tay ra, phun ra một hơi dài.

Đạp đạp đạp…

Mục Lương cất bước đi tới, nhân viên công tác và linh khí sư đều ngừng công tác trên tay, cùng lên tiếng chào hỏi Mục Lương.

- Chào thành chủ đại nhân.

- Ừm, các ngươi tiếp tục làm việc đi.

Mục Lương gật đầu thăm hỏi.

Già Lạc cười dài hỏi:

- Thành chủ đại nhân, tới đây tuần tra công việc sao?

- Không phải, ta có việc cần hỏi ngươi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Chuyện gì?

Già Lạc chớp chớp đôi mắt xanh da trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận