Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1151: Đây Là Muốn Ta Bán Đảo Hải Điệp Ư?



Hồ Tiên vắt chéo hai chân, cười nhạt nói:

- Hiện tại, có một cơ hội bày ra trước mặt ngươi, để cho đảo Hải Điệp vượt qua được thuỷ triều hư quỷ lần này, ít nhất cũng không bị diệt sạch.

- Cơ hội g?

Hải Điệp âm thầm run rẩy, vẻ mặt cô nghiêm túc hẳn lên.

- Trả năm mươi vạn đồng, dời đảo Hải Điệp lên đây, gia nhập vào thành Huyền Vũ.

Hồ Tiên gằn từng chữ.

-??

Nguyệt Thấm Lan đưa tay bấu chặt đùi mùi, không cho mình kinh ngạc lên tiếng.

Cô hoàn toàn không nghĩ tới, Hồ Tiên lại mở miệng rộng như vậy, dọa cho hai người bọn họ nhảy dựng lên.

Hải Điệp há to đôi môi đỏ mọng, kinh ngạc nói:

- Mang đảo Hải Điệp gia nhập vào thành Huyền Vũ?

Từ bao giờ vậy? Từ bao giờ gia nhập vào thế lực khác cần phải bỏ tiền?

- Đúng vậy, đây là biện pháp tốt nhất.

Hồ Tiên ngạo nghễ gật đầu.

Sắc mặt Hải Điệp trở nên khó coi, cô lạnh lùng nói:

- Đây là muốn ta bán đảo Hải Điệp ư?

Tuy rằng thành Huyền Vũ rất tốt, nhưng dù tốt đến đâu cô cũng không bỏ tiền ra mua một vị trí như vậy.

- Không, ngươi hiểu lầm rồi.

Hồ Tiên dựa lưng vào ghế, duỗi hai chân ra.

Con ngươi màu đỏ hồng của cô lập tức nhìn chằm chằm vào Hải Điệp, bình tĩnh nói:

- Đảo Hải Điệp gia nhập vào thành Huyền Vũ, chỉ có ưu đãi không có một chút tổn hại nào.

- Uu đãi gì?

Hải Điệp lạnh giọng hỏi.

- Có thể sống sót, chính là chỗ tốt lớn nhất rồi.

Hồ Tiên nhẹ giọng nói.

Hải Điệp cười lạnh hai tiếng nói:

- A, các hạ thật sự rất tự tin, làm sao các hạ dám khẳng định sau khi chúng ta gia nhập thành Huyền Vũ sẽ sống sót?

- Đã quên nói với ngươi, Tiểu Huyền Vũ đã tiến hóa đến cấp mười một.

Hồ Tiên từ tốn nói.

- Cấp mười một?

Hải Điệp thốt ra một tiếng sau đó lập tức đứng lên, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy khiếp sợ.

- Chấn động mấy ngày hôm trước, chính là chấn động do Tiểu Huyền Vũ tiến hóa.

Hồ Tiên đứng lên, quyến rũ nói:

- Nếu hư quỷ không sợ chết, chúng cứ xông tới!

- Cấp mười một, chuyện này…Không thể nào!

Sắc mặt Hải Điệp biến ảo, cô vừa hoài nghi lại vừa cảm thấy độ tin cậy của chuyện này rất cao.

- Đi thôi.

Hồ Tiên liếc mắt nhìn cô gái tao nhã một cái. Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ hoang mang, không tiếp tục đàm phán sao?

Nhưng cô cũng không tùy tiện hỏi nhiều, chỉ đứng lên theo Hồ Tiên chuẩn bị rời đi.

- Từ từ đã!

Hải Điệp đứng dậy.

- Còn có chuyện gì?

Nguyệt Thấm Lan trong lòng vừa động, ngừng chân lại.

Hải Điệp nghiêm túc hỏi:

- Ta muốn biết, ngươi muốn đảo Hải Điệp chúng ta gia nhập thành Huyền Vũ, chỉ vì kiếm năm mươi vạn đồng Huyền Vũ thôi sao?

- Đương nhiên không phải, sau khi các ngươi gia nhập thành Huyền Vũ, chúng ta cũng có lợi ích.

Năm ngón tay Hồ Tiên mở ra, cô bắt đầu đếm từng ngón:

- Ví dụ như hỗ trợ gieo trồng rau xanh, hỗ trợ quản lý ngoại thành, khiến cho thành Huyền Vũ càng mạnh hơn...

Hải Điệp sửng sốt một chút, những thứ vớ vẩn này chính là lợi ích của thành Huyền Vũ sao? Cô muốn mở miệng phản bác, nhưng lại không biết nên nói làm sao.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Các hạ cứ suy nghĩ đi, nếu cảm thấy hứng thú, hãy đến tầng tám Trung Ương tìm ta.

Cô bỏ lại một câu, sau đó cùng người phụ nữ tao nhã không hề dừng lại nữa, xoay người rời đi

Chờ tới khi hai người đi đủ xa, Nguyệt Thấm Lan mới mở miệng hỏi:

- Vừa rồi tại sao không tiếp tục?

Hồ Tiên nở nụ cười nói:

- Chị Thấm Lan, không nên vội, chúng ta mạnh mẽ ép buộc không bằng để cô ấy tự mình cân nhắc, xác xuất thành công ngược lại còn cao hơn.

Ý tưởng của cô gái tai hồ ly là, nếu muốn dùng cưỡng bức lợi dụ đối phương, có lẽ sẽ gây phản ứng hoàn toàn ngược lại, khiến cho cô ấy nghĩ thành Huyền Vũ đang có âm mưu gì đó.

Chi bằng nói những lợi ích cho cô ấy, để chính cô ấy nghĩ thông suốt. Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, rất nhanh cô cũng hiểu được ý nghĩ của Hồ Tiên.

- Ta hiểu rồi, chỉ hy vọng cô ấy có thể suy nghĩ cẩn thận.

Cô nhẹ giọng nói nhỏ.

Thành Huyền Vũ cần rất nhiều người, nếu đảo Hải Điệp có thể gia nhập vào thành Huyền Vũ, vấn đề dân cư có thể giảm bớt trên diện rộng độ.

- Chắc chắn là vậy, chờ tới khi cô ấy nhìn thấy sự cường đại của thành Huyền Vũ, cô ấy sẽ chủ động muốn gia nhập vào thành Huyền Vũ.

Hồ Tiên tràn đầy tự tin nói.

- Ngươi muốn nói tới nghi thức duyệt binh?

Con ngươi xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.

- Đúng vậy.

Hồ Tiên đưa tay nắm lấy tay người phụ nữ tao nhã, từng bước uyển chuyển đi về phía trước:

- Không phải Mục Lương đã nói rồi sao, năm ngày sau sẽ cử hành nghi thức duyệt binh, đến lúc đó có thể mời cô ấy tham gia.

Đây là lần đầu tiên thành Huyền Vũ cử hành nghi thức duyệt binh, đã ấn định vào năm ngày sau.

Mục Lương phải trình diễn lực lượng vũ trang của thành Huyền Vũ, đây cũng vì mục tiêu làm dân chúng trong thành ổn định lại, khiến cho họ không quá sợ hãi thuỷ triều hư quỷ.

Nguyệt Thấm Lan lộ ra ánh mắt kính nể, cô tán thưởng nói:

- Vẫn là ngươi lo lắng chu đáo, ta không nghĩ tới chuyện này.

- Đâu có, chỉ là chị Thấm Lan quá bận rộn, chỉ coi chuyện này chuyện nhỏ nên không thèm để ý tới thôi.

Hồ Tiên trêu chọc.

- Ái chà, ngươi lại dám đá đểu ta sao?

Nguyệt Thấm Lan ửng hồng hai má, đưa tay cù vào nách cô gái tai hồ ly.

- Hì hì... Ta không dám....

Hai tai hồ ly của Hồ Tiên run rẩy, cô cười đến mức khóe mắt cũng long lanh lệ.

- Được rồi, không đùa giỡn nữa, chúng ta đi tìm Mục Lương thôi.

Nguyệt Thấm Lan thở phào một hơi, bước lên thang vận chuyển đi về hướng tầng tám Trung Ương.

Trong lúc không chú ý tới, quan hệ giữa hai cô lại thân thiết hơn rất nhiều.

……….

Ở Thiên Cức Quan ở khu vực ngoại thành.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ đang giám sát huấn luyện Không Quân.

- Hai ngay nữa sẽ tiến hành nghi thức duyệt binh, chúng ta phải nắm chặt thời gian huấn luyện đội hình ra quân.

Nguyệt Phi Nhan đanh mặt nói.

- Có thể hoàn thành được.

Hi Bối Kỳ ôm hai tay trước người.

Cô đang dựa trên tường thành, con ngươi màu vàng nhìn về phía không trung. Trên bầu trời, nhóm Không Quân đang cưỡi lên lưng ong thợ luyện tập đội hình ra quân. Người dẫn đội chính là Thái Khả Khả và Hạ Lạp - con lai Ma Cà Rồng.

- Aha…

Hi Bối Kỳ ngân nga ngáp một cái.

- Sau hai ngày nay ngươi hay ngáp vậy?

Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc nói. Đây là cái ngáp thứ sáu trong ngày hôm nay của cô gái Ma Cà Rồng.

Hi Bối Kỳ nhếch miệng, lắc lắc đầu nói:

- Không có gì, chỉ là máu tươi do Mục Lương cho ta đã tiêu hóa xong rồi.

- A, nhanh như vậy đã hấp thu xong rồi?

Nguyệt Phi Nhan trừng lớn con ngươi màu đỏ.

- Có nhanh đâu, cũng qua hai tháng rồi mà.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:

- Gần đây ta vẫn luôn huấn luyện, lại ăn hai quả Tinh Thần cấp mười nữa, tốc độ hấp thu đương nhiên phải nhanh hơn.

- Thật khiến cho người ta hâm mộ.

Hai mắt Nguyệt Phi Nhan ánh lên một tia sâu kín, thực lực cô gái Ma Cà Rồng tăng lên cực nhanh, cô có thúc ngựa cũng chạy theo không kịp.

Nếu Hi Bối Kỳ lại hấp thu thêm một giọt máu tươi của Mục Lương, thực lực tuyệt đối lại tăng vọt.

- Hiện tại ta rất tò mò, sau khi Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa lên Trà Thụ Sinh Mệnh , vậy quả do nó kết xuất ra nên gọi là quả Tinh Thần, hay là quả Sinh Mệnh?

Hi Bối Kỳ nghiêng đầu nói thầm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận