Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1703: Khách Từ Thành Huyền Vũ Đến Đang Ở Đâu?



Thái Khả Khả ngây thơ hỏi:

- Cần ta bay qua đó xem thử không?

- Không cần, như thế thì quá nguy hiểm.

Ny Cát Sa ngăn cản nói.

Bối Vi Nhân lạnh nhạt nói:

- Ừm, tiếp tục chờ là được rồi, nếu như đến tối mà vẫn chưa có người đến giao thiệp, thì chúng ta đổi một thành thị khác.

Sự tồn tại không có mắt lại chậm chạm như thế, không có tư cách hợp tác với thành Huyền Vũ.

- Được.

Thái Khả Khả phồng chiếc miệng nhỏ nhắn lên, gật đầu.

Lại qua hơn nửa tiếng nữa, cổng thành của Vương thành Tây Hoa càng thêm náo nhiệt hơn.

Đạp đạp đạp~~~

Đám người Mộc Dịch Lục đi ra, ngồi ở bên trên Thú Ba Sừng nhìn vào Phi thuyền Vận chuyển ở phía xa xa.

- Tốt quá rồi, là Kỵ Sĩ Trưởng đến.

Quần chúng huyên náo lên.

Lý Đức Ngọc ngạc nhiên lên tiếng:

- Lão đại, thật sự là thuyền lớn biết bay.

Mộc Dịch Lục trầm mặc xuống, nhìn về phía Kỵ sĩ giữ cổng, trầm giọng hỏi:

- Đã điều tra được đối phương có lai lịch thế nào hay chưa?

- Đại nhân, vẫn chưa.

Kỵ sĩ giữ cổng cúi đầu.

Mộc Dịch Lục lạnh lùng nói:

- Phế vật.

Sắc mặt của Lý Đức Ngọc nghiêm trọng mà hỏi:

- Lão đại, bây giờ phải làm sao?

Mộc Dịch Lục suy nghĩ một lát, nhìn về phía thuộc hạ nói:

- Lai lịch của đối phương cũng không đơn giản, các ngươi ai muốn qua đó tiếp xúc một chút?

Lý Đức Ngọc có ý định biểu hiện một phen, giơ tay lên tỏ ý nói:

- Ta đi cho.

Mộc Dịch Lục gật đầu, dặn dò:

- Ừm, chú ý an toàn.

- Vâng.

Khóe môi của Lý Đức Ngọc khẽ cười lên, kéo dây cương ở trong tay, vội vã chạy về hướng Phi thuyền vận chuyển ở phía xa xa.

Hắn đi đến bên dưới của Phi thuyền Vận chuyển, ngửa mặt lên nhìn về phía Phi thuyền Vận chuyển to lớn, nó giống như là một ngọn núi nhỏ nổi bồng bềnh ở giữa bầu trời, khiến cho người ta không thở nổi.

Yết hầu của Lý Đức Ngọc giật giật, sắc mặt hắn trắng bệt nhìn vào từng khẩu pháo xanh đen ở bên trên Phi thuyền, khiến cho hắn có một loại cảm giác tim đập chân run.

Ny Cát Sa bỏ ống nhòm xuống, cảm thán nói:

- Cuối cùng cũng có người đến rồi.

- Thái Khả Khả, triệu tập Không Quân, cùng ta đi xuống phía dưới.

Cô nhìn về phía cô gái tóc màu xanh biếc.

- Được.

Thái Khả Khả lên tiếng đáp lời, biết rõ là muốn bày thế trận, không thể làm mất mặt thành Huyền Vũ.

Lần này ra ngoài, trên Phi thuyền tổng cộng có mười hai tên binh sĩ Không Quân đi theo.

Mười phút sau, bình chướng Lưu Ly trên Phi thuyền vận chuyển được mở ra, binh sĩ không quân điều khiển Ong thợ bay ra, xoay một vòng sau đó đáp xuống đất.

Con ngươi của Lý Đức Ngọc co rút lại, đó là cái gì?

Trong ánh mắt cảnh giác của hắn, Thái Khả Khả, Ny Cát Sa mang theo binh sĩ Không Quân đáp xuống mặt đất.

Trái tim của Lý Đức Ngọc đập càng nhanh hơn, sắc mặt của hắn nghiêm túc nhìn vào binh sĩ Không Quân với trang bị hoàn mỹ, há miệng không nói lên lời.

Kỵ sĩ biết bay,chuyện này khiến cho đáy lòng của hắn có chút lo lắng.

- Xin chào.

Ny Cát Sa nhìn về phía Lý Đức Ngọc, sắc mặt đạm nhiên, nhìn không ra hỉ nộ ái ố.

- Xin chào.

Lý Đức Ngọc cau mày lại, sự chú ý chuyển dời qua Ny Cát Sa.

Hắn nhìn không chớp mắt, tâm trạng khiếp sợ tràn đầy trên cả khuôn mặt, tất cả vậy mà lại đều là ma cụ.

Đôi mắt xinh đẹp của Ny Cát Sa híp lại, tiếng nói lạnh lùng:

- Các hạ, cứ nhìn vào người khác như vậy, là rất thất lễ.

- Xin lỗi, là lỗi của ta.

Lý Đức Ngọc khôi phục lại tinh thần, vội vã tạ lỗi.

Hiện tại, trong lòng hắn rất hỗn loạn, suy đoán lung tung về thân phận của những người ở trước mặt.

- Các hạ có thân phận gì?

Ny Cát Sa hỏi trước.

Lý Đức Ngọc không dám khinh thường thân phận của cô gái tóc xanh, không kiêu ngạo không nịnh nọt nói:

- Ta tên là Lý Đức Ngọc, là Phó Kỵ sĩ trưởng của Vương thành Tây Hoa.

- Phó Kỵ sĩ trưởng?

Ny Cát Sa nhíu mày, đây là Vương thất Tây Hoa xem thường thành Huyền Vũ sao?

Lý Đức Ngọc quan sát nét mặt của cô gái tóc xanh, thăm dò hỏi:

- Các hạ là ai, đến Vương thành Tây Hoa là có chuyện gì?

Ny Cát Sa nghe thấy vậy thì chân mày liền cau lại, thì ra người trước mặt không phải là do Vương thất Tây Hoa phái đến để đón tiếp. Sắc mặt của nàng tự nhiên nói:

- Ta đến từ thành Huyền Vũ, đến Vương thành Tây Hoa để làm buôn bán.

- Thành Huyền Vũ!?

Đôi mắt của Lý Đức Ngọc mở to ra, nhớ lại đoạn đối thoại với Đại Kỵ sĩ trưởng ở doanh trại Kỵ sĩ, dường như đã nhắc đến thành Huyền Vũ.

- Quốc Vương của các ngươi không biết bọn ta đến rồi sao?

Ny Cát Sa mở miệng hỏi.

Sau khi Hội đấu giá kết thúc, Hồ Tiên và Tề Nhĩ Nạp đã nói qua mấy lần, trong đó có đề cập đến việc muốn đến Vương quốc Tây Hoa để làm buôn bán, hy vọng người của Vương thấy Tây Hoa có thể mở rộng cánh cửa.

- Chắc là vẫn chưa biết.

Lý Đức Ngọc nhếch miệng lên, trong lòng lại lặng lẽ thở phào, đối phương là đến để làm ăn, chứ không phải đến để khiêu khích.

Giọng nói thanh lãnh của Ny Cát Sa:

- Vậy thì mời các hạ quay về thông báo một tiếng.

- Được.

Lý Đức Ngọc âm thầm thở phào, điều khiển Thú Ba Sừng quay trở về thành. Hắn quay lại trước cổng thành, nói lại những chuyện nghe được cho Mộc Dịch Lục.

- Bọn họ là đến từ thành Huyền Vũ, đến Vương thành Tây Hoa vì muốn thương lượng buôn bán?

Chân mày của Mộc Dịch Lục vẫn nhíu lại như trước.

- Đúng vậy.

Lý Đức Ngọc gật đầu.

Lời nói của hắn dừng lại một chút, tiếp tục nói:

- Trên người của cô gái kia mặc khôi giáp Ma cụ cao cấp, còn có tiểu đội Kỵ sĩ biết bay.

- Tiểu đội Kỵ sĩ cả người đều là Ma cụ!

Đôi mắt của Mộc Dịch Lục híp lại, tính chân thực thân phận của đối phương càng cao hơn. Hắn nhìn về phía Phi thuyền ở đằng xa xa, suy tính bước tiếp theo nên làm như thế nào.

Đạp đạp đạp~~~

- Xe thú của Vương thất đến rồi.

Không biết là ai đã hô lên một câu.

Đám người quay đầu nhìn lại, sáu con Thú Sừng lôi kéo thùng xe chạy như bay mà đến, xung quanh bốn phía của xe thú đều có Kỵ sĩ bảo vệ, đương nhiên là thân phận của người ngồi ở tròn xe rất tôn quý.

Đoàn người vội vàng tránh qua, chừa ra độ rộng cho xe thú có thể đi qua. Dưới cái nhìn xoi mói của Mộc Dịch Lục, xe thú chậm rãi dừng lại.

Cửa buồng xe mở ra, Đức Đức Đa Nhĩ và Lăng Hương từ trên xe bước xuống.

- Vương Tử điện hạ, Công Chúa điện hạ.

Trong lòng Mộc Dịch Lục kinh ngạc, vội vàng khom lưng hành lễ.

- Đại Kỵ Sĩ trưởng, ngươi cũng đến rồi.

Đức Đức Đa Nhĩ gật đầu đáp lại.

Lăng Hương trực tiếp lên tiếng hỏi:

- Khách từ thành Huyền Vũ đến đang ở đâu?

- Tại sao Công chúa điện hạ lại biết người đến là người của thành Huyền Vũ?

Mộc Dịch Lục ngạc nhiên lên tiếng.

- Đoán.

Lăng Hương kiêu ngạo nói.

Đức Đức Đa Nhĩ liếc nhìn qua Mộc Dịch Lục, trầm giọng hỏi:

- Nghe những lời này của ngươi, người đến thật sự là người của thành Huyền Vũ sao?

Mộc Dịch Lục cung kính nói:

- Đúng vậy, đã phái người qua đó tìm hiểu tin tức, đối phương tự xưng là đến từ thành Huyền Vũ, đến Vương thành Tây Hoa vì để buôn bán.

Bạn cần đăng nhập để bình luận