Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 948: Ngươi Chính Là Đội Trưởng Đội Thủ Vệ Của Tộc Người Cá, Không Được Nhát Gan

A Vũ đưa tay vuốt mặt, lau đi những bọt nước đang làm ảnh hưởng tầm nhìn của hắn. Hắn nhìn về phía thành Bắc Hải ở phương xa, cũng thấy được Tiểu Huyền Vũ khổng lồ như một trái núi. A Vũ trừng lớn đôi mắt, há hốc mồm nói:

- Đây có phải thành Huyền Vũ mà ngươi nói không?

- Đúng vậy, thành Huyền Vũ ở ngay phía trên đó.

Na An ngây thơ gật đầu.

- Thật sự phải lên đó sao?

A Vũ có chút lo lắng.

Đây là lần đầu tiên hắn đi lên mặt đất, hơn nữa, lại là đi tới một toà thành nằm trên lưng Man Thú Hoang Cổ, không khỏi sinh ra một chút sợ hãi mơ hồ.

- Ngươi sợ sao?

Na An nheo mắt nhìn sang A Vũ.

A Vũ gân cổ lên, mặt hắn đã đỏ ửng nhưng vẫn lớn tiếng nói:

- Sợ ư? Không thể nào, ta không sợ đâu.

- Vậy đi thôi.

Na An che miệng cười nói.

- …Cái kia, chờ một chút được không?

Ánh mắt A Vũ né tránh nói.

- Nếu ngươi sợ, vậy thì cứ ở đây chờ ta đi.

Na An liếc mắt nhìn hắn một cái đầy vẻ xem thường. Sau đó, cả người cô chìm vào trong nước, bơi về phía thành Bắc Hải.

- Ta đã nói không sợ, ngươi cứ từ từ chờ ta với.

A Vũ cắn chặt răng, cố lấy thêm can đảm bơi theo cô. Đây là vì an nguy của đảo Người Cá, cho dù hắn thật sự sợ hãi, cũng phải đi.

Gần mười phút sau…

Rầm rầm…

Tại chỗ giao giới giữa đất liền và biển cả, sát bên một khối đá ngầm, cô gái người cá lần thứ hai ngoi lên khỏi mặt nước.

Cô mang theo túi da thú trên lưng leo lên khối đá ngầm, sau đó cởi bỏ túi da thú, lấy ra một miếng da thú sạch sẽ, bao lấy cái đuôi màu tím đáng chú ý ở thân dưới của mình.

Rầm rầm…

A Vũ ngoi lên cùng cô, hắn cũng dùng da thú bọc lấy nửa người dưới của mình, nhưng động tác của hắn vụng về hơn nhiều nên lớp da thú có hơi vặn vẹo.

- Đi thôi.

Na An phân rõ phương hướng, sau đó đi vào đất liền.

- Ta vẫn thích ở trong nước hơn.

A Vũ bĩu môi, động tác vặn vẹo đi theo phía sau cô. Không bao lâu sau, hai người đi vào trên đất liền, cách đó không xa chính là Tiểu Huyền Vũ vô cùng khổng lồ.

Ừng ực…

A Vũ ngửa mặt lên nhìn, sau khi tới gần hắn mới phát hiện, Tiểu Huyền Vũ còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn.

- Quá lớn đi...

Hắn cảm thấy miệng khô khốc, ngữ khí nói chuyện cũng run run.

- Mau cùng ta đi lên thôi, đừng lãng phí thời gian.

Na An đi về phía cửa vào Thiên Môn Lâu ở xa xa.

Để không bại lộ chính mình, cô cố ý lựa chọn vị trí bọn họ ngoi lên khỏi mặt nước cách rất xa cổng Thiên Môn Lâu, khoảng cách giữa hai bên là hai, ba ngàn mét.

- Ngươi chính là Đội trưởng Đội thủ vệ của tộc Người Cá, không được nhát gan.

A Vũ vỗ hai má, lầm bầm lầu bầu một câu.

Hắn kiên trì đuổi theo, đã đến nơi đây, thì không thể bị doạ sợ mà bỏ chạy được. Bọn họ tới gần Thiên Môn Lâu, xếp sau cùng của dãy hàng, sau đó bước lên cầu thang sắc màu đi về phía trước. A Vũ xụ mặt, hắn dùng một tư thế cứng ngắc, nhích từng chút về phía trước.

- Cứ thoải mái một chút đi, đừng khẩn trương.

Na An quay đầu lại trấn an hắn.

A Vũ xụ mặt, nhưng vẫn mạnh miệng nói:

- Ta không khẩn trương, ta vẫn cảm thấy thật thoải mái.

Na An cố nén cười, biểu tình trên mặt đối phương đã cứng ngắc rồi, khiến cho bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy hắn có vấn đề.

Không bao lâu sau, hai người đi theo đội ngũ tiến vào quảng trường phía trước Thiên Môn Lâu, bắt đầu phân chia đi về phía những quầy đăng ký.

- Đi theo ta.

Na An cũng không quay đầu lại, chỉ dặn dò một tiếng.

Cô rời khỏi đội ngũ, đi về phía Cao Thao đang đứng bên ngoài.

Cô gái người cá vẫn nhớ rõ hắn, lần đầu tiên khi cô đến Thành Huyền Vũ, người Bố Vi Nhân tìm đến chính là hắn. Cao Thao nghiêm mặt, nhìn chăm chú vào cô gái người cá đang đi tới, hắn cũng nhận ra cô.

- Các hạ, chúng ta từ đảo người cá tới, muốn được gặp Mục Lương các hạ.

Na An cố ý hạ giọng nói. Cao Thao đánh giá Na An cùng A Vũ, trầm giọng hỏi:

- Vì sao các ngươi lại muốn gặp thành chủ đại nhân?

- Vì giao dịch, chuyện ấy Mục Lương các hạ cũng biết.

Na An nâng mặt lên, không một chút sợ hãi nhìn thẳng vào Cao Thao.

- Chờ một chút.

Cao Thao nghiêm túc hẳn lên, những người này có giao dịch với thành chủ, vậy phải đối xử cẩn thận với bọn họ. Hắn dặn dò Phó Thủ, đi xin chỉ thị của cung điện bên trong Khu Trung Ương.

Trong quá trình Phó Thủ đi xin chỉ thị, A Vũ vẫn giữ nguyên vẻ mặt không thoải mái của mình, hắn có chút bất an đánh giá chung quanh. Khoảng mười phút say, Phó Thủ đã trở lại, nói nhỏ hai câu bên tai Cao Thao.

Cao Thao nghe vậy nhìn về phía hai vị trước mặt, cất giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:

- Hai vị, đi theo ta.

- Được.

Đáy lòng Na An buông lỏng, cô đi từng bước hơi kỳ quái đuổi theo.

Rất nhanh ba người đã tới thông đạo tiến vào Thiên Môn Lâu, toàn bộ hành trình họ đều đi vào đường tắt, xuyên qua Huyền Không Các cùng cửa ải Sơn Hải Quan, tiến vào Khu Buôn Bán.

Hôm nay, Phố Buôn Bán vẫn đầy tiếng người ồn ào như trước, mọi người đều đeo túi da thú trên lưng, ra ra vào vào những cửa hàng làm giao dịch.

- Thiệt nhiều người!

A Vũ trừng lớn đôi mắt.

Hắn không khỏi thả chậm tốc độ, nhìn chung quanh một chút.

- A Vũ, chờ làm xong chuyện chính sự rồi hãy nhìn.

Na An hô một tiếng.

- Được.

A Vũ thở sâu, đẩy nhanh tốc độ đuổi kịp Cao Thao. Ba người đi vào Úng Thành, vượt qua kiểm tra đơn giản, sau đó tiếp tục đi, tiến vào nội thành.

Cao Thao đứng ở xe ngựa, nâng tay ra hiệu:

- Lên xe đi, thành chủ đại nhân đang đợi hai người.

- Được.

Na An dùng một tư thế kỳ quái lên thùng xe.

Hai người vừa mới ngồi xuống, Lợn Tám Răng Nanh đã kéo xe ngựa, chạy như bay đi về phía nội thành.

Trong suốt quá trình này, miệng A Vũ chỉ có thể phát ra những tiếng kinh hô, đôi mắt nhìn chằm chằm vào hàng cây xanh kéo dài không thấy điểm cuối. Gần bốn mươi phút sau, xe ngựa đứng trước cửa lớn của Khu Trung Ương.

Cao Thao đi xuống thùng xe, dẫn hai người đi về hướng Trung Ương, trải qua hộ vệ khu Trung Ương kiểm tra an toàn, hai người mới được quyền đi vào bên trong.

Đôi mắt A Vũ lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn đã bị tán cây Trà Thụ Tinh Thần hấp dẫn.

Hắn gian nan nuốt nước miếng, nghiêng đầu nho nhỏ hỏi:

- Na An, nơi này là thiên đường sao?

- Có thể là vậy.

Na An thuận miệng lên tiếng.

Lúc này tâm tư của cô đều đặt cả vào giao dịch sắp tới, cô đang suy nghĩ nên nói như thế nào để thuyết phục Mục Lương.

Thang vận chuyển dừng ở tầng tám khu Trung Ương, Cao Thao dẫn hai người đi vào Trung Ương, sau đó hai người được cô hầu gái nhỏ dẫn đi, sắp xếp cho họ chờ ở trong phòng tiếp khách.

Đạp đạp đạp… Tiếng bước chân ở bên ngoài dần trở nên rõ ràng.

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan đi vào phòng tiếp khách, phía sau còn có Diêu Nhi ngoan ngoãn đi theo.

- Tiểu thư Na An, chúng ta lại gặp mặt.

Mục Lương ngồi ở ghế chủ vị, bình thản chào hỏi. Trong mắt A Vũ hiện lên vẻ ngạc nhiên nồng đậm. Người đàn ông trẻ tuổi trước mắt hắn chính thành chủ Thành Huyền Vũ?

Na An đứng lên, thành khẩn xoay người hành lễ, rồi cung kính nói:

- Mục Lương các hạ, thực vinh hạnh có thể gặp lại ngài!

A Vũ sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó hắn cũng đứng lên hành lễ.

- Ngồi đi, không cần khách khí.

Mục Lương cười khẽ ra hiệu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận