Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 384: Giải Cứu Kỳ Lân

Mới vừa vào đêm, thành Vạn Yêu, sau Điện Thú Vương trong thành.
Ở vườn cây, vị trí ban đầu của Cây Cao Su đã bị thay thế bởi một chiếc lồng sắt màu đen to lớn.
- Gừ gừ !
Trong lồng sắt màu đen, Kỳ Lân đang nằm sấp.
Lồng sắt màu đen không lớn, chỉ có thể miễn cưỡng để nó xoay người.
Gần lồng sắt có đốt bốn mâm lửa, miễn cưỡng chiếu sáng nửa khu vườn trồng trọt.
- Đạp đạp !
Tiếng bước chân truyền đến, Thú Vương bước tập tễnh xuất hiện, lúc này dáng vẻ của lão càng ngày càng già yếu.
- Còn hai tháng nữa, ngươi sẽ trở thành Thú Vương mới.
Áo Cách Tư Cách nói với giọng khàn khàn trầm thấp.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp tục lẩm bẩm:
- Chỉ có điều, bên trong cơ thể ngươi chính là linh hồn của ta.
Áo Cách Tư Cách giơ tay lên gõ một cái lên chiếc lồng sắt màu đen, lạnh lùng nói:
- Yên tâm, ta sẽ rất yêu quý cơ thể mới này của ngươi.
- Gừ gừ !
Quanh người Kỳ Lân loé lên ánh sáng màu tím, sấm sét keng keng vang dội, toàn bộ lồng sắt màu đen phát ra tiếng két két.
Áo Cách Tư Cách vội vã thu tay về.
Thực lực hôm nay của lão đã hạ xuống cấp tám sơ cấp, nếu như bị sấm sét màu tím công kích sẽ rất đau đớn.
Sắc mặt Áo Cách Tư Cách lạnh lùng, hiện tại lão sẽ không ra tay với Kỳ Lân.
Dù sao thì tương lai Kỳ Lân chính là cơ thể mới của lão, đánh hỏng có thể gặp rắc rối.
Lão nhìn chăm chú vào Kỳ Lân, ánh mắt điên cuồng nóng vội, trong lòng kích động khó giữ được bình tĩnh.
Qua một hồi lâu, tâm tư của Thú Vương mới có thể bình tĩnh trở lại.
- Hừ... Hồ Tiên, lần gặp mặt sau, ngươi sẽ phải trả giá rất lớn.
Áo Cách Tư Cách nói với giọng lạnh lùng, lão nhìn lồng sắt màu đen liền nghĩ đến gốc cây đại thụ được trồng ở chỗ này lúc đầu.
Lão đứng ở khu vườn hai giờ, cuối cùng lại bước tập tễnh trở về điện Thú Vương.
Lão muốn nghỉ ngơi thật tốt, giảm bớt tốc độ già yếu.
- Gào gào !
Kỳ Lân tru lên vài tiếng, sấm sét màu tím bên ngoài cơ thể dần dần thu liễm lại rồi tiến vào trong người nó.
Nó gục đầu xuống, nằm cúi đầu, ánh mắt u oán.
Kỳ Lân đang nhớ đến chủ nhân, làm sao còn chưa tới đón nó rời đi?
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Đêm khuya, đêm đen gió lớn.
Kỳ Lân đang nằm sấp thì đột nhiên mở mắt ra, nó cảm nhận được khí tức quen thuộc.
Nó cố gắng ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn phía bầu trời.
Đêm đen kịt, trước sau như một không có sao trời và trăng sáng, bầu trời là một khoảng màu mực.
Trong mắt của Kỳ Lân, bầu trời đêm tối đen xuất hiện một mảnh hoa hồng, chỉ tồn tại một giây, thoáng qua rồi biến mất.
- Gào gào !
Kỳ Lân cố gắng muốn đứng lên, nó rất kích động.
Ầm !
Sấm sét màu tím phun trào ra, cả người Kỳ Lân hiện lên ánh sáng tím, tia điện nổ đôm đốp vang dội.
Nó cong eo lên, cơ thể chống đỡ lồng sắt màu đen, dòng điện từ cơ thể chảy tới lồng sắt màu đen, ánh sáng tím càng ngày càng mãnh liệt.
Kỳ Lân nhe răng, trong đôi mắt thú màu tím bắn ra hai tia điện quang.
Lúc này, nó cố hết sức bạo phát sức mạnh của bản thân, nhất thời thực lực đạt đến cấp tám, cố gắng phá vỡ chiếc lồng sắt màu đen, biến sắt thành nước nhỏ xuống đất bùn.
- Lộc cộc !
Kỳ Lân lắc lắc cơ thể, khiến miếng vẩy bị nước thép nóng hổi nhỏ xuống rơi vãi.
Khí tức cấp tám trên người nó đã giảm xuống, một lần nữa trở lại cấp bảy, hơn nữa khí tức còn uể oải.
Sau một khắc, phía trên bầu trời đêm tối đen phun xuống trăm ngàn sợi tơ nhện màu trắng, chuẩn xác bọc lấy Kỳ Lân ở bên trong, chỉ chừa lại cái đầu để nó có thể hô hấp.
Kỳ Lân không có giãy giụa, mặc cho tơ nhện bao vây nó.
Trên bầu trời, Ưng Lửa phe phẩy cánh.
Ở trên người của nó, Nhện Quỷ Đỏ vững vàng nằm sấp, chân nhện đang lôi kéo tơ nhện lên trên, nhanh chóng thu trở về.
Ưng Lửa vỗ cánh, lại bay lên cao lần nữa, bay tới ba ngàn mét trên bầu trời đêm.
- Du du !
Ưng Lửa kêu hai tiếng, nó đang trao đổi với Nhện Quỷ Đỏ.
Nhện Quỷ Đỏ đã có linh tính gật đầu, tốc độ thu lấy tơ nhện nhanh hơn.
Ưng Lửa thay đổi phương hướng, nó bay về phía nơi xa.
Ở dưới cơ thể của nó là tơ nhện rất dài đanh treo Kỳ Lân, nó cứ như vậy bị mang đi rời khỏi thành Vạn Yêu, bước lên đường về.
Mục Lương lo lắng đêm dài lắm mộng, không biết Áo Cách Tư Cách muốn làm cái gì với Kỳ Lân.
Cho nên càng nhanh chóng đón Kỳ Lân về càng tốt, thế là anh phái ra Ưng Lửa và Nhện Quỷ Đỏ, nghĩ cách tiến hành cứu viện từ trên không trung.
Thú Vương vẫn đang nhắm mắt điều tức thân thể ở trong điện.
- Khụ khụ !
Lão ho mạnh một cái, thực lực bản thân đã giảm xuống cấp tám sơ cấp, chỉ nửa chân là đạp đến cấp bảy đỉnh phong.
Áo Cách Tư Cách chậm rãi mở mắt ra, lão khuếch tán ý thức, muốn quan sát khu vườn đang giam giữ Kỳ Lân.
Một lát sau, lão cau mày lại, ngay sau đó mí mắt muốn rách cả ra.
Khí thế của lão tiết ra ngoài, đứng lên làm vỡ nát chỗ ngồi.
- Kỳ Lân đâu?
Áo Cách Tư Cách sải bước rời khỏi điện Thú Vương, lão rất nhanh đã đi tới khu vườn, trên mặt đất chỉ còn lại có một vũng nước sắt nguội, Kỳ Lân đã sớm rời đi.
Cơ thể của Thú Vương run rẩy, khóe mắt của lão nứt toác ra, có máu tươi chảy ra.
- Mục Lương, chắc chắn là hắn đang làm trò quỷ!
Giọng nói Áo Cách Tư Cách như sương lạnh, nắm đấm bóp cót két vang dội.
Một lúc sau, hơi thở của lão giảm xuống, bởi vì tâm trạng bất ổn, tốc độ già yếu của cơ thể càng nhanh hơn, điều này làm cho lão rơi thẳng xuống cấp tám. Thực lực hạ xuống đến cấp bảy đỉnh phong.
- Phù phù !
Lão há lớn miệng thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt.
- Đạp đạp đạp !
- Đại nhân Thú Vương, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cách đó không xa có thanh âm truyền đến, đó là giọng nói của hai người Phong Thanh Lang và Viêm Tượng.
Áo Cách Tư Cách biến sắc, trầm giọng nói:
- Đừng tới đây.
Dưới loại tình huống này, tuyệt đối không thể để cho Phong Thanh Lang và Viêm Tượng biết được, nếu không lão sẽ gặp phải nguy hiểm.
Bây giờ thực lực của lão đã giảm xuống cấp tám, khó mà bảo đảm Viêm Tượng và Phong Thanh Lang sẽ không bắt đầu nổi lên ý xấu, cho nên bất kể như thế nào, lúc này không thể để cho hai người đó qua đây.
Trong bóng tối, Phong Thanh Lang và Viêm Tượng dừng bước chân lại, nghe theo mệnh lệnh ngừng bước lên.
- Thú Vương, ngài không có sao chứ?
Phong Thanh Lang nghi hoặc hỏi.
- Không có việc gì.
Áo Cách Tư Cách khàn khàn tiếng đáp lại, bình tĩnh mở miệng nói:
- Các ngươi đều trở về đi.
Phong Thanh Lang và Viêm Tượng liếc nhau nhau, trong con ngươi loé lên ánh sáng, trong lòng hai người có hàng trăm ngàn suy nghĩ đang xoay chuyển, nhưng vẫn không dám đi lên phía trước kiểm tra.
- Vâng.
Hai người cung kính lên tiếng, xoay người chậm rãi rời đi.
- Ai dà !
Thú Vương thở phào, mặt của lão âm trầm nhìn chăm chú sắt đen đọng đầy trên đất.
- Mục Lương, ngươi chờ đấy, sớm muộn ta cũng sẽ khiến cho ngươi phải trả giá đắt.
Áo Cách Tư Cách nghiến răng nghiến lợi.
Thực lực của lão đã rơi xuống cấp tám, hiện tại đi tìm Mục Lương gây chuyện, không thể nghi ngờ đó là tự tìm đường chết.
Kỳ Lân chạy, thành Vạn Yêu đã không có hơi thở của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận