Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 939: Mẹ Và Mục Lương Sắp Kết Hôn Sao?

- Có hai mươi tám...

Mục Lương đặt bảng điểm xuống, suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Vậy thì đều phát học bổng cho hai mươi tám người này, kỳ thi đợt sau sẽ hoàn thiện chế độ học bổng hơn.

- Ta hiểu rồi.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu, cầm bút ghi vào sổ ghi chú.

- Thấm Lan, ta định sẽ xây Đại Hội Trường ở đây.

Mục Lương đứng dậy, đi tới bàn cát bên cạnh, chỉ vào khu đất trống trong mô hình nội thành.

Nơi đây từng là khu đất trồng trọt, nhưng đồng ruộng đã bị di dời, và mảnh đất này tạm thời bị bỏ trống.

- Ừm, rất tốt.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, ân cần nói:

- Ta sẽ sắp xếp cho người dọn dẹp khu đất này.

- Ừm, bên phía Phố Buôn Bán cũng cần xây một dãy phòng mới, đợi Ốc Đảo đón người về, mới có chỗ cho bọn họ ở.

Mục Lương gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt xanh, cười nói:

- Sẵn tiện thu chút phí tiêu dùng của họ, đúng không?

- Không sai.

Mục Lương mỉm cười.

Chỉ có ở gần Phố Buôn Bán, mới có cơ hội để giao dịch trao đổi, kiếm nhiều hung thú tinh thạch hơn.

Ánh mắt Nguyệt Thấm Lan trông có vẻ ảm đạm, đột nhiên nói:

- Mục Lương, khi Hội nghị Thánh Địa kết thúc, ta muốn rời đi một khoảng thời gian...

- Đi tìm chị gái ngươi à?

Mục Lương nghiêng đầu hỏi.

Anh không cảm thấy ngạc nhiên, cứ nghĩ sau khi Hội nghị Thánh Địa kết thúc cô gái ưu nhã này mới nhắc tới! Không ngờ lại ngay lúc này.

- Ừm, ta có hơi lo lắng.

Nguyệt Thấm Lan thở dài nói.

Mục Lương ngồi xuống, nắm lấy tay cô gái ưu nhã, dịu dàng nói:

- Yên tâm đi, đợi Hội nghị Thánh Địa kết thúc, thành Huyền Vũ sẽ đến nơi sâu vào biển khơi, ngươi không cần phải rời đi.

Nguyệt Thấm Lan sững sờ nhìn Mục Lương, lẩm bẩm nói:

- Mục Lương, đừng vì ta mà thay đổi kế hoạch.

- Kế hoạch của ta, chính là đi sâu vào khu nước mặn, tìm thêm nhiều thú biển cao cấp.

Mục Lương đưa tay lên, dùng ngón tay búng nhẹ lên trán cô gái ưu nhã.

Nguyệt Thấm Lan đưa tay che trán, đôi mắt xanh như nước vẫn tràn đầy cảm động.

Mục Lương vỗ vào mu bàn tay của cô gái ưu nhã, sốt sắng nói:

- Thành Huyền Vũ còn cần ngươi, đừng nghĩ đến việc rời đi nữa.

- Ta hiểu rồi.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười.

- Mẹ, các người đang nói chuyện gì thế?

Cửa phòng bị đẩy ra, Nguyệt Phi Nhan thò đầu vào hỏi.

- Phi Nhan, đã nói bao nhiêu lần rồi khi vào phòng làm việc phải gõ cửa.

Nguyệt Thấm Lan bực bội quở trách.

- Ta quên mất.

Nguyệt Phi Nhan bật cười nói.

Cô bước nhanh đến chỗ Mục Lương và mẹ mình.

- Có chuyện gì sao?

Mục Lương chuyển chủ đề.

Nguyệt Phi Nhan đã bị đánh lạc hướng thành công, hỏi:

- Ta đến đây là để hỏi một chút, Phi Thuyền vận chuyển khi nào mới đi đến thành Phượng?

- Trước khi Hội nghị Thánh Địa kết thúc, tạm thời không vận chuyển nữa.

Mục Lương lắc đầu nói.

Ba căn cứ trung chuyển lớn hiện vẫn đang hoạt động bình thường, rau xanh và trái cây trồng trong căn cứ đủ để giao dịch cho các thành phố xung quanh.

Trong cuộc gọi gần đây, ngoài căn cứ trung chuyển thành Phụng, các căn cứ trung chuyển của rừng Vạn Khô và thành Tấn Nguyên đã tích lũy được không ít tinh thạch hung thú.

Tuy Mục Lương rất muốn lấy được những tinh thạch hung thú này ngay bây giờ, nhưng nghĩ rằng Ốc Đảo sẽ đi qua rừng Vạn Khô và thành Tấn Nguyên, liền xua tan ý nghĩ để Phi Thuyền vận chuyển đi một chuyến với Ưng Lửa.

Anh đã gọi điện cho Hồ Tiên, bảo cô thuận đường mang tinh thạch của thành Phi Điểu và thành Tấn Nguyên về.

- Như vậy à...?

Phi Nhan chậm rãi gật đầu.

- Sao, ở thành Huyền Vũ không thoải mái à?

Nguyệt Thấm Lan nói rồi nhéo tai con gái.

-... Mục Lương đang ở đây, đừng có nhéo tai con như thế.

Nguyệt Phi Nhan kiễng chân rướn tai theo chuyển động của mẹ mình.

- Không sao, đều là người mình cả mà.

Mi mày Nguyệt Thấm Lan như mang theo ý cười.

- Ể? Mẹ và Mục Lương sắp kết hôn sao?

Nguyệt Phi Nhan không còn vùng vẫy nữa.

-???

Nguyệt Thấm Lan và Mục Lương đều sững sờ, đầu óc cô gái tóc đỏ này có vấn đề à? Nguyệt Thấm Lan buông tay ra, Nguyệt Phi Nhan thoát khỏi tay mẹ mình, đưa tay xoa xoa lỗ tai của mình.

Cô nũng nịu nói:

- Thì nói đều là người của mình, sắp kết hôn là đúng rồi.

- Nghĩ sao vậy?

Nguyệt Thấm Lan đưa tay búng lên trán con gái một cái.

Nguyệt Phi Nhan như nhớ ra điều gì đó, buột miệng nói:

- Mẹ, khi còn ở bộ lạc Nguyệt Đàm, mẹ còn bảo ta gả cho Mục Lương mà.

- Thế con gả hay không?

Nguyệt Thấm Lan dừng lại, lườm cô con gái đang tươi cười rạng rỡ. Nguyệt Phi Nhan đảo, hí hửng nói:

- Hì hì, Mục Lương chịu thì con gả.

-??

Mục Lương khẽ nhướng mày, chủ đề thay đổi nhanh quá vậy, sao một hồi lại chĩa về anh rồi?

Nguyệt Thấm Lan nheo đôi mắt trong xanh như nước, hỏi:

- Lúc đầu, không phải con rất phản đối sao, sao bây giờ lại muốn gả rồi?

- Bây giờ, Mục Lương là thành chủ thành Huyền Vũ rồi, gả cho anh ấy, con không lo ăn lo mặc, còn là thành chủ phu nhân dưới một người trên vạn người.

Nguyệt Phi Nhan nâng cằm lên, giống như đang tưởng tượng mấy cảnh bổ não gì đó.

- Nghĩ sao vậy, con không thể gả.

Nguyệt Thấm Lan lại búng lên trán con gái một cái.

- Á.

- Mẹ, còn đánh nữa thì con sẽ bị ngu đó.

Nguyệt Phi Nhan né tránh.

- Giờ con cũng đã rất ngốc rồi.

Nguyệt Thấm Lan thu tay đứng thẳng, khôi phục lại dáng vẻ ưu nhã.

Nguyệt Phi Nhan khẽ híp mắt, tỏ vẻ nghi ngờ hỏi:

- Mẹ, sao bây giờ không cho con gả nữa?

- Không có gì, con còn nhỏ.

Ánh mắt Nguyệt Thấm Lan né tránh.

- Mẹ, ta đã mười bảy tuổi rồi, đâu còn nhỏ nữa?

Nguyệt Phi Nhan phồng má lên, vẻ mặt đầy khó chịu.

- Vẫn còn nhỏ.

Nguyệt Thấm Lan quan sát con gái từ trên xuống dưới.

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp đôi mắt đỏ, di chuyển theo ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan.

Cô như hiểu ra gì đó, tức giận nói:

- Mẹ, có phải mẹ đang suy nghĩ bậy bạ gì không?

-, không có.

Khóe miệng Nguyệt Thẩm Lan ngậm cười, lắc lắc ngón trỏ thon dài phủ nhận.

- Mục Lương không có chê đâu.

Nguyệt Phi Nhan nói rồi đưa mắt nhìn Mục Lương.

Mục Lương ho khan vài tiếng rồi nói:

- Kỳ thực thì, lớn cũng tốt, mà nhỏ cũng hay.

- Mục Lương, ngươi học hư rồi đấy.

Nguyệt Phi Nhan xụ mặt nói.

- Sao nói thế?

Mục Lương mỉm cười, cảm thấy cô gái tóc đỏ này rất thú vị.

- Ngươi bị mẹ ta dạy hư rồi, sau này bớt nói chuyện với cô ấy, học toàn cái hư.

Nguyệt Phi Nhan hét lên rồi hí hửng bỏ chạy.

- Con nhỏ này.

Thấm Lan tức giận nghiến răng ken két, quyết định tối nay sẽ dạy dỗ cho cô ấy một trận ra hồn.

……….

Ở trường.

Trong lớp học của Trình Tiếu, bọn trẻ đều ngồi vào vị trí của mình, chờ giáo viên lên lớp.

Trình Tiếu siết chặt tay nói:

- Hôm nay, mới có kết quả thi giữa kỳ, hồi hộp quá.

- Tiếu Tiếu, trước giờ kết quả học tập của ngươi đều rất tốt, chắc có thể đạt điểm tuyệt đối.

Đứa trẻ người thú bên cạnh hồn nhiên nói.

- Phải đấy, Tiếu Tiếu rất giỏi.

Đứa trẻ Ma Cà Rồng cũng khen ngợi.

- Các người đừng nói vậy mà.

Được đám nhóc này khen ngợi, Trình Tiếu không nhịn được cười, khiến lòng hư vinh của cô bé lại được thỏa mãn.

Cộp cộp cộp…

Tiếng bước chân giòn giã từ xa truyền đến gần, sắp đến chỗ phòng học.

- Cô giáo Y Lệ Y đến rồi.

Không biết là tiếng ai hô lên, đám trẻ trong phòng học đều im lặng, chỉnh lại thế ngồi ngay ngắn.

Cộp cộp…

Y Lệ Y mặc một chiếc váy trắng, trên tay ôm một xấp giấy thi dày cộp bước vào trong lớp học.

- Chúng em chào cô.

Bọn trẻ đứng dậy ngay ngắn, đồng thanh chào Y Lệ Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận