Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 487: Gia Nhập Đội Quân Cướp Bắp

Mục Lương dùng tâm linh ý niệm câu thông với Kỳ Lân, hỏi thăm tình huống của Nguyệt Thấm Lan.
- Có cần ta đi tới đó không?
Ngôn Băng đứng lên, trên người vẫn còn mặc Khôi Giáp U Linh.
Cô đã quen với việc mặc nó, chỉ có lúc đi ngủ mới cởi ra.
- Không cần, cô ấy đã về rồi.
Mục Lương ôn hòa cười nói.
Kỳ Lân đã trở về, đồng thời cũng truyền tới tin tức bình an của nhóm người Nguyệt Thấm Lan.
- Cuối cùng cũng xong xuôi.
Ngay sau đó, giọng nói ưu nhã mang theo chút mệt mỏi truyền đến, Nguyệt Thấm Lan đi vào phòng ăn, bước đi vẫn tao nhã như cũ.
Mễ Nặc vội vàng hô to:
- Chị Thấm Lan, mau tới đây ngồi.
- Ngươi vất vả rồi.
Mục Lương hơi cong khóe miệng.
Nguyệt Thấm Lan nhìn đối phương với ánh mắt u oán, vén lọn tóc màu lam qua sau lỗ tai, đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh anh.
Cô nghiêng đầu nhả khí thoang thoảng mùi thơm như hoa lan nói:
- Hung thú đã được mang về, được sắp xếp ở Trại Chăn Nuôi.
- Ăn trước đi, những việc này để tối rồi nói sau.
Mục Lương nắm tay của Nguyệt Thấm Lan để trấn an.
Cô cảm giác một thân mỏi mệt đều tan thành mây khói, lực chú ý đặt ở trên bàn cơm.
- Bắp thật sự ăn rất ngon.
Nguyệt Phi Nhan phồng miệng, trước mặt cô ấy đã có hai cái cùi bắp được gặm sạch sẽ.
Ly Nguyệt và những người khác cũng đang ăn bắp, phối hợp với cháo lúa mì và bánh bột bắp, ai nấy đều ăn quên cả trời đất.
Hồ Tiên ăn bắp tương đối ưu nhã, bẻ từng hạt bắp thả vào chén, khi nào đủ một muỗng thì mới cho vào miệng nhấm nuốt.
- Nếu ngươi còn ăn bắp như vậy thì sẽ bị chúng ta đoạt hết đấy.
Mục Lương cười trêu ghẹo.
Hồ Tiên nghe vậy nhìn về phía mâm đựng bắp, lúc này đã vơi hết hai phần ba.
Cô lại nghiêng đầu nhìn về phía Nguyệt Phi Nhan, đối phương giống như là hamster, há mồm gặp bắp rồi xoay vòng vòng, hạt bắp đều ở trong miệng.
- Cho ta cho một trái nữa.
Hi Bối Kỳ vươn tay cầm thêm một trái bắp.
- Ta cũng muốn ăn thêm.
Nguyệt Phi Nhan nhanh chóng lấy đi hai trái.
Ly Nguyệt, Ny Cát Toa cũng giơ tay vươn về phía mâm đựng bắp.
Hồ Tiên không ngồi yên được nữa, gia nhập đội quân cướp bắp.
- Nè, chừa cho ta một trái với......
Ngải Lỵ Na hồn nhiên lên tiếng, cúi người đoạt bắp.
Trong thư phòng, Cung điện, Thành Huyền Vũ.
Sau khi ăn tối xong, Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan trở lại phòng làm việc, kéo ghế ngồi xuống.
Kẽo kẹt......
Cửa thư phòng bị đẩy ra, tiểu hầu gái bưng trà nóng tiến vào.
Nguyệt Thấm Lan đặt một cái túi da thú trước mặt Mục Lương:
- Mục Lương, đây là tinh thạch hung thú mà gia tộc Dạ Nguyệt đáp ứng bồi thường.
- Tốc độ đúng là rất nhanh.
Mục Lương cảm thấy bất ngờ, không khỏi nhướng mày.
Anh thò tay vào túi da thú, chạm đến tinh thạch hung thú tựa như đá quý.
- Hệ thống chuyển hóa toàn bộ tinh thạch hung thú thành điểm tiến hóa.
Anh âm thầm ra lệnh trong đầu.
- Keng! Chuyển hóa thành công.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Mục Lương hơi nhúc nhích ý niệm, giao diện thuộc tính bốn chiều hiện ra.
Thuần dưỡng sư: Mục Lương.
Thể lực: 483.3.
Tốc độ: 474.8.
Sức mạnh: 489.6.
Tinh thần: 459.5.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 5511 năm.
Điểm thuần dưỡng: 920.
Điểm tiến hóa: 90.361.846.
Năng lực: Lĩnh vực Im lặng cấp 7.
Động vật thuần dưỡng:
Thú Thực Âm.
Thiên phú: Lĩnh vực Im lặng cấp 7.
Thực vật thuần dưỡng:
Cây Cao Su.
Thiên phú: Co Giãn Biến Hình cấp 7.
Khóe miệng của Mục Lương không khỏi cong lên, anh đã có hơn 90 triệu điểm tiến hóa rồi.
Chỉ còn cần thêm 960 vạn điểm tiến hóa là được một tỷ, Rùa Đen sắp có thể tiến hóa lên cấp 9.
- Trông ngươi có vẻ rất vui?
Nguyệt Thấm Lan tiến lên trước một bước, quan sát thần sắc trên mặt Mục Lương.
Anh hơi nhúc nhích ý niệm, đóng lại giao diện thuộc tính bốn chiều, ngước mắt lên, trong đôi mắt chứa ý cười, nói:
- Không bao lâu nữa thì Tiểu Huyền Vũ lại có thể tiến hóa rồi.
- Ài ài...... Lại tiến hóa nữa!
Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan trợn tròn.
Cô nhớ rõ Rùa Đen vừa mới tiến hóa cách đây không lâu, ước chừng chỉ mới hơn một tháng, làm thế nào mà bây giờ lại tiến hóa nữa rồi?
- Đúng vậy, khi nào chúng ta rời đi thành Dạ Nguyệt thì có thể bắt đầu.
Mục Lương cười gật đầu, vươn tay ôm eo của Nguyệt Thấm Lan, kéo cô vào trong lòng.
Gương mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, không có giãy giụa, ngược lại còn rất hưởng thụ, giống như một cô gái nhỏ nép mình trong ngực của Mục Lương.
Cô kinh ngạc hỏi:
- Nếu Tiểu Huyền Vũ lại tiến hóa lần nữa, như vậy hình thể của nó còn biến lớn nữa không?
- Ừ, có thể là gấp mười lần hiện giờ.
Mục Lương nhẹ nhàng mơn trớn mái tóc dài của Nguyệt Thấm Lan, một mùi u hương bay vào mũi.
- Gấp mười lần!
Nguyệt Thấm Lan đột nhiên ngồi bật dậy, con mắt màu xanh nước biển lại trợn tròn lần nữa.
- Ừ, gấp mười lần.
Mục Lương trả lời vô cùng khẳng định.
- Bây giờ, nó đã lớn như vậy rồi, nếu lại lớn hơn gấp mười lần, như vậy lão nương sẽ mệt chết mất!
Nguyệt Thấm Lan không giữ nổi sự ưu nhã của mình nữa.
- Ha ha ha ha !
Mục Lương nhịn không được cười thành tiếng, anh ôm chặt cô, vùi đầu vào vai cô.
Anh ôn hòa nói:
- Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ tăng thêm trợ thủ cho ngươi, tìm thêm mấy người làm Phó thư kí.
Nguyệt Thấm Lan rung động một chút, bên tai truyền đến hơi thở ấm áp.
Giọng nói của cô run rẩy, giận trách:
- Nào có chuyện tìm được dễ dàng như vậy chứ......
- Yên tâm, chắc chắn sẽ có.
Mục Lương nói với giọng hơi khàn khàn.
- Tốt nhất là như vậy.
Nguyệt Thấm Lan chớp đôi mắt màu xanh nước biển, yên tĩnh hưởng thụ khoảng thời gian ấm áp này.
- Cộc cộc cộc !
Tiếng gõ cửa khiến Nguyệt Thấm Lan không nhịn được giật mình.
Cô giống như một chú mèo con bị hoảng sợ, vội vàng tránh thoát vòng tay của Mục Lương, tiếp theo cho người nào đó một cái trợn trắng mắt phong tình vạn chủng.
Anh cười khổ nhún vai, lại làm sai điều gì nữa rồi?
- Vào đi.
Cửa thư phòng bị đẩy ra.
Cô gái tai thỏ ló đầu vào, thấy bên trong chỉ có Nguyệt Thấm Lan, lúc này, cô mới yên lòng.
- Mục Lương, ta lấy Máy Ghi Âm đến thu bài hát.
Mễ Nặc giang hai tay, lộ ra Linh khí Máy Ghi Âm.
- Vào đi.
Mục Lương kéo ngăn tủ lấy điện thoại di động ra rồi thuần thục khởi động máy.
Sau khi màn hình khởi động hiện lên, thành công tiến vào giao diện chính, Mục Lương tiếp tục mở khóa màn hình, ấn mở app âm nhạc.
- Máy Ghi Âm là cái gì?
Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi.
- Đó là Linh khí Mục Lương mới chế tạo hôm nay, nó có thể thu âm thanh, còn có thể phát ra và lặp lại âm thanh đã nghe.
Mễ Nặc giới thiệu như hiến vật quý.
- Thần kỳ như vậy sao?
Nguyệt Thấm Lan nghiêng đầu nhìn về phía Mục Lương.
- Tình cờ chế tạo được.
Mục Lương nhún vai.
- Mau thí nghiệm cho ta xem.
Nguyệt Thấm Lan vội vàng thúc giục.
- Để ta!
Mễ Nặc giơ tay ấn vào mặt thoi bên dưới Máy Ghi Âm.
Ong !
Máy Ghi Âm nhẹ nhàng chấn động, mang ý nghĩa chức năng ghi âm đã được mở ra.
- Còn nhớ rõ mùa hè ngày hôm qua không, cơn gió nhẹ thổi qua trong nháy mắt......
Cô gái tai thỏ hát hai câu.
Khi hát xong, cô lại ấn vào mặt trơn lần nữa, ghi âm ngừng lại.
Tiếp tục ấn lần nữa, hai câu hát vừa rồi được phát ra một cách hoàn mỹ.
- A, ta cũng muốn thử.
Nguyệt Thấm Lan dâng lên hứng thú.
- Đây.
Mễ Nặc đưa Máy Ghi Âm cho Nguyệt Thấm Lam.
Hai cô gái tụm lại một chỗ cùng nghiên cứu, chơi rất vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận