Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1833: Hội Quán Quyền Anh



- Tất cả im miệng cho ta.

Trình Mâu giơ tay lên và gõ đầu hai tên người thú.

Hắn nghiêm túc nói:

- Đánh nhau bên đường đã trái với pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ rồi, các ngươi biết không?

Hai gã người thú nghe vậy biến sắc, ánh mắt né tránh, im lặng không dám lên tiếng.

Trình Mâu giơ tay xoa huyệt thái dương, khoát tay nói:

- Đưa vào nhà lao đi, nhốt ba ngày rồi thả ra.

- Vâng.

Nhóm Tuần Cảnh lên tiếng, áp giải bốn gã người thú vào nhà lao bên trong Tuần Cảnh Vệ.

Tuần Cảnh còn ở lại báo cáo:

- Phó vệ trưởng, dạo gần đây càng ngày càng có trường hợp giống như vậy xảy ra.

- Ta biết rồi, những người này đều là rảnh rỗi sinh nông nổi.

Trình Mâu thở dài.

Hiện tại, dân chúng trong thành Huyền Vũ không cần phải lo ăn lo mặc, cuộc sống trở nên rực rỡ muôn màu, nhưng nhàn cư vi bất thiện, hưởng thụ ngày lành lâu lắm dễ dàng xảy ra một số việc giống như trên.

- Nếu tiếp tục như vậy thì e là nhà lao không đủ để dùng mất.

Tuần Cảnh cười khổ nói.

Trình Mâu nghiêm túc nói:

- Ai nên bắt thì vẫn phải bắt, vi phạm pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ thì nhất định phải nghiêm phạt.

- Rõ!

Nhóm Tuần Cảnh đồng thanh đáp lại.

Trình Mâu suy nghĩ một chút, quay đầu dặn dò:

- Các ngươi đi tuần tra, ta đến Cục Quản Lý một chuyến.

- Vâng.

Nhóm Tuần Cảnh giơ tay lên cúi chào, xếp thành hàng rời đi Tuần Cảnh Vệ.

Trình Mâu chỉnh sửa mũ cảnh sát rồi cất bước rời khỏi Tuần Cảnh Vệ, đi đến Cục Quản Lý trong Nội Thành.

Hắn bước vào Cục Quản Lý Nội Thành, nhân viên phục vụ đi ngang qua đều gật đầu chào hỏi hắn.

Trình Mâu hỏi thăm một nhân viên phục vụ gần đó:

- Thư Ký đại nhân có ở đây không?

- Có, nếu ngươi muốn gặp thì ta đi thông báo một tiếng?

Nhân viên công tác dịu dàng hỏi.

- Làm phiền ngươi.

Trình Mâu gật đầu cám ơn.

Nữ nhân viên đứng dậy đi lên lầu, không bao lâu đã trở lại.

- Thư Ký đại nhân bảo ngươi đi lên.

Cô đưa tay ra hiệu.

Ừm, cảm ơn.

Trình Mâu gật đầu và cất bước đi lên lầu, hắn đứng bên ngoài phòng làm việc của Nguyệt Thấm Lan, sau đó giơ tay gõ cửa.

Cộc cộc cộc ~~~

- Vào đi.

Một giọng nói ưu nhã từ trong phòng truyền ra.

Lúc này, Trình Mâu mới đẩy cửa tiến vào, thấy được Nguyệt Thấm Lan ngồi ở sau bàn làm việc.

- Có chuyện gì thế?

Nguyệt Thấm Lan thả bản báo cáo trong tay xuống bàn, đôi mắt màu xanh nước biển bình tĩnh nhìn Trình Mâu.

Trình Mâu cung kính nói:

- Thư Ký đại nhân, ta có việc muốn báo cáo.

- Nói đi.

Nguyệt Thấm Lan hơi ngả lưng ra sau, bày ra tư thái nhàn nhã.

- Dạo gần đây trong thành xảy ra rất nhiều vụ ẩu đả đánh nhau, số lượng ngày càng gia tăng, cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không ổn.

Trình Mâu nghiêm mặt nói.

- Ngươi nói rõ hơn đi.

Nguyệt Thấm Lan hơi cau mày.

- Là như thế này, sau khi người thú và nửa người thú trong thành trở nên nhiều hơn… Chỉ vì một chút chuyện nhỏ mà bọn họ cũng có thể vung tay đánh nhau, ảnh hưởng không tốt.

Trình Mâu nghiêm túc nói.

Hắn phát hiện rất nhiều lần người thú đánh nhau ở trên đường, bọn hắn lao vào nhau đánh đấm tàn nhẫn, có đôi khi còn liên lụy đến người qua đường vô tội, hư hao của công....

- Ừm, đây là một vấn đề không nhỏ.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Các người thú thường thường đánh lộn ẩu đả, không những thế còn khiến ấn tượng của người thường đối với người thú và nửa người thú trở nên xấu đi, việc này không tốt đối với lý niệm “bình đẳng” mà thành Huyền Vũ đề xướng.

Trình Mâu nhìn Nguyệt Thấm Lan, hỏi:

- Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, ngước mắt nói:

- Ngươi trở về trước đi, ta sẽ thương thảo chuyện này với thành chủ đại nhân.

- Vâng.

Trình Mâu giơ tay lên cúi chào và xoay người rời đi.

Tối hôm đó, Nguyệt Thấm Lan trở lại cung điện Trung Ương, sau khi thưởng thức cơm tối thì cô và Mục Lương cùng nhau trở về thư phòng.

Nguyệt Thấm Lan vừa mới ngồi xuống đã đi thẳng vào chủ đề, nói:

- Mục Lương, sáng nay Trình Mâu đến gặp ta để phản ánh một tình huống, ta nghĩ cần phải thương lượng với ngươi về chuyện này.

- Ừ, ngươi nói đi.

Mục Lương nhấp một ngụm trà rồi nói.

- Trong thành có nhiều người thú ẩu đả và đánh nhau...

Nguyệt Thấm Lan thuật lại những gì mà Trình Mâu đã nói.

Mục Lương nghe xong trầm tĩnh một hồi, hắn lại nâng ly trà lên và nhấp một miếng, giải thích:

- Xem ra người thú và nửa người thú quá dư thừa tinh lực rồi, tính cách phần lớn đều rất ngay thẳng, xảy ra loại việc như vậy cũng là chuyện bình thường.

Nguyệt Thấm Lan đề nghị:

- Vậy chúng ta nên xử lý như thế nào, phân phó bọn họ đi khai thác quặng hay là cày ruộng để tiêu hao tinh lực?

- Không cần đâu.

Mục Lương phất tay.

Làm việc phải trên nguyên tắc tự nguyện, không thể ép buộc người khác, bọn họ lại không phải là tội phạm.

Khóe môi của anh cong lên, nói:

- Xây vài cái lôi đài quyền anh ở trong thành là được rồi, những ai mâu thuẫn với nhau đều có thể xin đi lên lôi đài giải quyết, nhưng nhất định phải mặc đồ bảo vệ, hơn nữa không thể công kích vào nơi yếu hại.

Tinh lực của người thú và nửa người thú vô cùng thịnh vượng, nếu vậy để cho bọn họ đi lên lôi đài giải quyết thôi, đánh một trận là chuyện gì cũng có thể hòa giải, nếu không được thì đánh thêm một trận nữa.

- Ta không hiểu cho lắm.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển.

Mục Lương nắm tay của Nguyệt Thấm Lan, kiên nhẫn giải thích cái gì là quyền anh, cái gì là lôi đài, đồ bảo vệ quyền anh trông như thế nào.

Nghe xong, đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan tỏa sáng:

- Có nghĩa là nếu đánh nhau trên lôi đài quyền anh thì sẽ không tính là vi phạm pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ, phải không?

Mục Lương gật đầu nói:

- Đúng thế, sau này chúng ta còn có thể tổ chức thi đấu quyền anh, coi như là một hạng mục giải trí.

- Ý kiến hay, ta sẽ phân phó thuộc hạ bắt tay vào làm.

Nguyệt Thấm Lan hào hứng đứng dậy.

- Hôm nay đã quá muộn rồi, ngày mai hẵng làm.

Mục Lương ôn hòa nói.

Anh nói xong lập tức bế cô gái ưu nhã đi về phía phòng nghỉ.

- Vừa mới sập tối thôi mà...

Nguyệt Thấm Lan đỏ mặt oán trách một tiếng.

………..

Dụ Tử chuẩn bị đi Siêu Thị Huyền Vũ mua thức ăn, cô vừa mới bước ra khỏi cửa thì thấy bên cạnh quảng trường xuất hiện một cái đài có chiều cao hơn một mét.

- Đây là cái gì vậy?

Cô dừng chân, tò mò quan sát đài cao.

Đài cao hình vuông rộng mười mét, bốn góc có bốn cái cột trụ bao bọc cao su, xung quanh đài cao được giăng từng sợi dây cao su to bằng cánh tay.

Ở bên cạnh đài cao là một căn phòng, trước cửa treo bảng hiệu viết bốn chữ Hội Quán Quyền Anh.

- Hội Quán Quyền Anh?

Dụ Tử nhíu mày, cảm thấy đây là một nơi không đứng đắn.

Cô cẩn thận rời đi và rẽ vào tiệm bán báo, dự định mua tờ báo xem tin tức hôm nay.

Không lâu sau, Dụ Tử mua một tờ báo rồi đạp xe về phía Siêu Thị Huyền Vũ.

Hôm nay là ngày nghỉ của cô nên dự định đi chợ mua thức ăn làm món gì đó ngon ngon đưa cho Trình Mâu.

- Hội Quán Quyền Anh mở cửa, những ai có ân oán cá nhân muốn giải quyết thì có thể báo danh ở hội quán, lưu ý là tự chi trả phí lên lôi đài và tiền thuốc men....

Bạn cần đăng nhập để bình luận