Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1431: Hôm Nay, Ta Có Mang Theo Một Ít Hàng Hóa Tới, Bệ Hạ Nếu Thấy Hứng Thú, Có Thể Nhìn.



Vương Hậu cười giới thiệu:

- Trà sử dụng trong tiệc tối ngày hôm nay, là loại trà ngon nhất tới từ vương quốc Cương Phù, chắc trước kia ngươi chưa từng nếm thử đâu, lần này có thể nếm thử một chút.

Khóe mắt Nguyệt Thấm Di giật giật, làm gì có loại trà nào ngon hơn trà Tinh Thần chứ?

Hồ Tiên chớp chớp con ngươi màu đỏ rực, hiếu kỳ hỏi:

- Trà của vương quốc Hải Đinh có gì đặc biệt không?

Phó Linh Na mỉm cười, ôn nhã nói:

- Đương nhiên, trà này rất khó có được, một năm chỉ sản xuất năm mươi cân, hơn nữa chỉ có ba mươi cân được giao dịch với bên ngoài.

Mai Đặc nói tiếp:

- Nước trà Hải Đinh tan mềm trong miệng, còn có vị ngọt nhè nhẹ, là loại trà cực phẩm.

- Vậy ta phải nếm thử.

Hồ Tiên ưu nhã cười.

Đầu tiên cô ngửi ngửi mùi trà, lông mi nhỏ dài run nhè nhẹ, mùi rất thơm, chỉ là không biết khi uống sẽ có mùi vị gì.

Đôi môi đỏ mọng khẽ mở, nhấp miếng trà nóng, nước trà vào miệng hơi the, có vị đắng rõ ràng, sau đó là vị ngọt rất nhẹ.

Yết hầu Hồ Tiên giật giật, nuốt nước trà xuống.

Mục Lương nghiêng đầu nhìn nữ nhân đuôi cáo, đáy mắt còn chứa ý cười.

Hồ Tiên nhếch môi, ưu nhã nói:

- Vương Hậu, nếu có cơ hội, ngài có thể nếm thử trà Tinh Thần của thành Huyền Vũ chúng ta, mùi vị cũng không tệ.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Sương tỏa sáng lấp lánh, nói:

- Mẹ, ta đã từng uống trà Tinh Thần, rất ngon.

Quốc Vương như có điều suy nghĩ nói:

- Trà Tinh Thần, trong lễ vật thành chủ các hạ tặng lúc sáng, dường như có trà Tinh Thần.

- Đúng vậy.

Mục Lương gật đầu.

Lão giơ tay khẽ lật, lấy ra một rương gỗ từ không gian, ra hiệu nói:

- Diêu Nhi, pha trà, để Quốc Vương cùng Vương Hậu nếm thử trà Tinh Thần.

- Vâng.

Diêu Nhi khéo léo lên tiếng.

Cô bé đưa tay tiếp nhận rương gỗ, lấy ra một bộ đồ uống trà, cùng một hộp trà Tinh Thần.

Quốc Vương và Vương Hậu liếc nhau, không từ chối, cũng muốn nếm thử loại trà nữ nhi tán thưởng có mùi vị gì. Động tác pha trà của Diêu Nhi rất nhuần nhuyễn, chỉ mất vài phút đồng hồ, trà Tinh Thần nóng hổi đã xong.

- Mời uống trà.

Mục Lương giơ tay lên.

Diêu Nhi và Vân Hân đặt trà nóng ở trước mặt Quốc Vương cùng những người khác.

Quốc Vương nâng chung trà lên, nghe mùi trà thấm vào ruột gan, trong lòng kinh ngạc không thôi, biết đây là trà ngon.

Phó Linh Na nhấp miếng trà nóng, mới đầu vị trà hơi chát trong miệng rồi chuyển thành vị ngọt, một cảm giác tươi mát xông thẳng trán, khiến tinh thần bà sảng khoái.

- Uống ngon!!!

Bà khen lên một tiếng, toàn thân cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

………..

Mai Đặc và Khải Tân Tư cũng thán phục, sau khi uống trà Tinh Thần, thực lực dường như được cải tiến một chút.

- Trà này có thể so với ma dược!

Mai Đặc thở dài nói.

Yết hầu Phó Linh Na giật giật, biểu cảm trên mặt bà có chút xấu hổ, vừa nãy bà còn khoe khoang về món trà của vương quốc Hải Đinh, không nghĩ tới bây giờ bị mất mặt.

Mục Lương nhấp miếng trà nóng, hòa tan mùi rượu tanh trong miệng, ôn hòa nói:

- Trà Tinh Thần là đặc sản của thành Huyền Vũ chúng ta, uống thường xuyên có thể kéo dài tuổi thọ.

Quốc Vương ho nhẹ hai tiếng, không keo kiệt tán dương:

- Trà ngon, trà Tinh Thần mới là trà ngon.

Phó Linh Na nở nụ cười, chân dưới bàn lại hung hăng đá Quốc Vương một cái.

- Tê...

Khóe miệng Quốc Vương co quắp, hít một hơi khí lạnh. Bạch Sương quan tâm hỏi:

- Cha, làm sao vậy?

- Không, không có việc gì.

Quốc Vương nhếch mép một cái, cười xấu hổ. Hồ Tiên uống liền ba chén Trà Tinh Thần, mới khiến mùi vị khác thường trong miệng biến mất.

Sau khi cô uống qua rượu cùng trà trong buổi dạ tiệc, lại nghĩ xem có nên nâng giá trà Tinh Thần cùng các loại rượu không. Khải Tân Tư hỏi tới:

- Thành chủ các hạ, loại trà này bán thế nào?

Mục Lương mỉm cười nói:

- Có năm loại trà mà chúng ta giao dịch với bên ngoài, loại mọi người vừa uống trà Tinh Thần cấp mười, mỗi cân giá một trăm ngàn đồng Huyền Vũ.

- Một trăm ngàn đồng Huyền Vũ?

Khải Tân Tư mờ mịt.

Bạch Sương nói:

- Một trăm ngàn đồng Huyền Vũ, dùng một viên tinh thạch Ma Thú cấp bảy là có thể đổi được.

Cô ở thành Huyền Vũ một tháng, nên biết cách đổi tinh thạch Ma Thú với đồng Huyền Vũ.

- Mắc như vậy ư!!

Khóe mắt Khải Tân Tư khẽ run run.

Hồ Tiên mỉm cười nói:

- Giá tiền này không mắc, các hạ cũng uống trà này rồi, nó thực sự tốt.

- Cái này...

Khải Tân Tư cười.

Hồ Tiên tự tin cười:

- Số lượng lá trà cấp mười sản xuất mỗi năm có hạn, với giá này thì vẫn có rất nhiều người muốn cướp.

Khải Tân Tư do dự một chút, đành nói:

- Ta muốn mười cân.

- Ta cũng muốn mười cân.

Mai Đặc vội vàng nói.

- Được rồi.

Hồ Tiên gật đầu ghi lại.

Quốc Vương há miệng, nhấc chân nhẹ nhàng đá vợ mình, muốn bà mở miệng mua một ít trà Tinh Thần. Lúc này Phó Linh Na còn chút xấu hổ, không đếm xỉa đến ám hiệu của quốc vương

-...

Quốc Vương trong lòng phiền muộn.

Lão mặt dày nói:

- Thành chủ các hạ, giúp ta chuẩn bị 50 cân, ta sẽ bảo người mang tinh thạch Ma Thú đến.

Lúng túng nhiều sẽ không xấu hổ nữa.

- Được rồi.

Mục Lương đạm nhiên gật đầu.

Giọng của Hồ Tiên nhẹ nhàng nói:

- Bệ hạ có thể mua nhiều một chút, dù sao là đồ tốt, cất giữ mấy năm cũng sẽ không hư, làm lễ vật cũng sẽ không mất mặt.

- Cũng đúng, vậy để ta 100 cân đi.

Quốc Vương đồng ý gật đầu nói.

Tâm trạng của Mục Lương vui mừng, điểm tiến hóa lại tăng nữa rồi, chỉ là vẫn còn lâu mới đủ. Dạ yến bắt đầu, có vũ công vào phòng yến hội, bắt đầu nhảy múa. Ly Nguyệt và Hồ Tiên nhìn một hồi, rất nhanh thì mất hứng thú.

Mục Lương giống như vậy, hắn thấy, những vũ công này chỉ là động cánh tay với vòng eo mà thôi, giống như những vũ công giỏi trên Địa Cầu.

Phó Linh Na cảm kích nói:

- Các hạ, cảm ơn ngươi vì đã tiễn Sương nhi trở về.

- Khách khí.

Mục Lương cười cười.

Anh ngồi thẳng lưng, vào chủ đề nói:

- Lần này tới, chủ yếu là muốn thành lập quan hệ kinh doanh lâu dài cùng vương quốc Hải Đinh.

- Chuyện này....

Mắt Quốc Vương lóe lóe, muốn nói lại thôi. Mục Lương giơ tay lên:

- Bệ hạ có chuyện cứ nói.

Quốc Vương thở dài, lắc lắc đầu nói:

- Các hạ cũng không biết, việc buôn bán của vương cung Hải Đinh hầu như đều nắm giữ ở trong tay hiệu buôn Dụ Chính, Vương Thất rất ít khi nhúng tay vào.

- Hiệu buôn Dụ Chính?

Mục Lương hơi nhăn chân mày.

- Đúng vậy.

Quốc Vương lộ ra vẻ xấu hổ.

Hồ Tiên kinh ngạc hỏi:

- Quốc Vương không tính nhúng tay vào việc buôn bán sao?

Quốc Vương lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Ta không có kế hoạch này, đây không phải là lĩnh vực Vương Thất am hiểu, hơn nữa hiệu buôn Dụ Chính hàng năm đóng không ít tiền thuế.

Mục Lương và Hồ Tiên liếc nhau, biết chuyến này tìm lộn người, đáng ra phải tìm người hiệu buôn Dụ Chính.

Hồ Tiên nghiêm túc hỏi:

- Bệ hạ, nếu như thành Huyền Vũ mở rộng buôn bán ở nơi đây, cũng phải giao nộp tiền thuế?

- Đúng vậy.

Quốc Vương gật đầu một cái.

- Ta đã hiểu.

Hồ Tiên chậm rãi gật đầu.

Cô ra hiệu nói:

- Hôm nay, ta có mang theo một ít hàng hóa tới, bệ hạ nếu thấy hứng thú, có thể nhìn.

Tiểu hầu gái đi lên trước, mở rương gỗ ra, lộ ra hàng hóa bên trong.

Vân Hân lần lượt lấy từng món hàng ra, đặt ở mặt bàn.

Kiện hàng hóa thứ nhất là một đôi giày da thú đế cao su.

Kiện hàng hóa thứ hai là một rương rượu, tổng cộng có sáu bình, rượu đế, rượu trái cây, rượu lúa mì đều có.

Món hàng thứ ba là vải vóc cùng thành phẩm quần áo....

Bạn cần đăng nhập để bình luận