Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 139: Sở Hữu Một Con Động Vật Thuần Dưỡng Cấp Bảy

Trên thực tế, hắn cũng động lòng, nhưng lại muốn đợi lát nữa, ép giá cả đó xuống một chút.
- Đúng vậy, vài thứ kia sẽ không thể giao dịch hết, chúng ta lại đến giao dịch, sẽ có thể ép giá.
Một ít lâu chủ có đầu óc, kịp phản ứng.
- Ta đây lại chờ một chút là được rồi.
- Nếu tất cả mọi người đợi, vậy ta đây đi giao dịch vài thứ.
Y Lệ Y liếc mắt đám người.
Cô cất bước đi về phía đám người Mục Lương, Nguyệt Thấm Lam.
- Cô ta đi làm cái gì vậy?
Có lâu chủ nhíu mày hỏi.
- Không cần phải quan tâm cô ta, chỉ cần người vẫn còn ở thành Thập Lâu, sẽ không sợ cô ta có hành động gì?
Ngõa Nhĩ Đa lạnh nhạt nói.
Những lầu chủ như bọn họ đã đoàn kết lại, làm sao sợ hai gã thủ hạ có thực lực cấp 5 đi theo Y Lệ Y lâu chủ nhất hệ?
Y Lệ Y đi tới trước mặt Mục Lương, trong lòng có chút lo lắng, hồi hộp.
Cô hạ giọng, cung kính nói:
- Ta muốn làm một vụ giao dịch với anh.
- Muốn giao dịch thì đi qua bên đó.
Mục Lương nhìn phía quầy hàng.
- Không phải, ta không muốn giao dịch vài thứ kia. - Y Lệ Y đã vội vàng lắc đầu, liếc mắt đám người Ngõa Nhĩ Đa một cái.
Giọng của cô nhỏ hơn một chút, nói:
- Ta muốn dùng tất cả tinh thạch hung thú của ta, mời anh giúp ta một việc.
- Ta sẽ không ra tay với thành Thập Lâu.
Mục Lương đầu tiên chặn lại một vài chủ đề.
Anh không cảm thấy cô gái tóc màu xanh lá cây trước mắt, có thể đang tính toán bảo anh đến đối phó thành Thập Lâu.
- Anh đã hiểu lầm, ta không phải muốn anh đến đối phó người của thành Thập Lâu.
Y Lệ Y hốt hoảng khoát tay, cô hoàn toàn chưa từng nghĩ muốn thống trị thành Thập Lâu.
- Ngươi thử nói ra một lần xem.
Lông mày của Mục Lương nhíu lại.
- Các hạ, ta muốn xin anh yểm hộ chúng ta rời khỏi thành Thập Lâu.
Y Lệ Y thấp thỏm nói.
- Rời khỏi thành Thập Lâu? Các ngươi muốn đi chỗ nào?
Mục Lương không nghĩ tới cô gái này muốn dọn nhà.
- Chúng ta là một nhánh ở thành Thập Lâu, nhưng bây giờ bị chèn ép, đã rất khó sống được.
Y Lệ Y đã nói ra kế hoạch sớm nghĩ ra xong:
- Cho nên, chúng ta quyết định đi thành Thánh Dương định cư.
- Thành Thánh Dương?
Ly Nguyệt, Ngải Lỵ Na hai người nghe được thì con ngươi co rụt lại, đề phòng nhìn cô gái tóc xanh lá kia.
- Ngươi sẽ không muốn để cho chúng ta một đường hộ tống đưa ngươi đi chứ?
Mục Lương không có nghĩ tới cô gái này lại rất có quyết đoán.
- Sẽ không, chỉ cần anh giúp chúng ta rời khỏi thành Thập Lâu là được.
Y Lệ Y lắc đầu, không dám hy vọng xa vời có người hộ tống đến nơi đó.
Coo chỉ cần rời khỏi phạm vi thành Thập Lâu, là có thể dẫn dắt người phe mình đi thành trì lớn khác định cư.
Còn suy nghĩ muốn gia nhập thành Huyền Vũ, trong đầu Y Lệ Y mới hiện lên đã bị loại bỏ.
Man Thú Hoang Cổ rất lớn, dưới cái nhìn của cô là không chứa được bao nhiêu người.
Nhóm người Y Lệ Y có hơn trăm người, còn chưa tính người nhà, toàn bộ cộng lại có hơn năm trăm người.
Nhiều người như vậy, căn bản không vào được thành Huyền Vũ.
Hơn nữa, Y Lệ Y cũng không cho rằng thành chủ thành Huyền Vũ sẽ cho các cô ở lại.
- Nếu ta trợ giúp các ngươi tránh tầm mắt bọn họ, rời khỏi thành Thập Lâu, ngươi có thể cho ta bao nhiêu tinh thạch hung thú?
Mục Lương liếc mắt đám người Ngõa Nhĩ Đa một cái.
Anh đột nhiên có một kế hoạch, một mũi tên bắn trúng hai con chim.
- Ba viên trung cấp bậc trung, 17 viên trung cấp hạ đẳng, 230 viên sơ cấp thượng đẳng, 500 viên sơ cấp bậc trung...
Y Lệ Y rõ ràng đã sớm có chuẩn bị, báo ra liên tiếp số lượng mỗi loại tinh thạch hung thú.
Mục Lương nghe xong trong lòng tính toán nhanh một chút, nếu chuyển hóa thành điểm tiến hóa, đạt tới hơn 70 vạn điểm kinh người.
Với số điểm tiến hóa đó, chỉ còn thiếu hơn 20 vạn điểm tiến hóa, đã có thể sở hữu một con động vật thuần dưỡng cấp bảy.
Mục Lương liếc nhìn Y Lệ Y, phát hiện đối phương thật đúng là giàu có, cư nhiên lại có hơn 70 vạn điểm tiến hóa tinh thạch hung thú.
Anh vơ vét toàn bộ bộ lạc Nguyệt Đàm, cũng chỉ lấy được hơn 20 vạn điểm tiến hóa, miễn cưỡng tiến hóa ra hai con động vật thuần dưỡng cấp sáu.
- Hay anh đang chê ít?
Trong lòng của Y Lệ Y căng thẳng, khổ sở nói:
- Ta chỉ có bấy nhiêu thôi.
Những tinh thạch hung thú kia chính là mấy năm gần đây không dùng đến, để dành được bấy nhiêu.
Nếu cha cô vẫn còn ở đây, có lẽ sẽ cầm một bộ phận tinh thạch hung thú, đi thành trì lớn phồn hoa giao dịch linh khí.
- Ta đồng ý.
Đôi mắt màu đen của Mục Lương híp lại một cái, lạnh nhạt nói:
- Nhưng ngươi phải đáp ứng ta một việc, sau khi ta trợ giúp các ngươi rời khỏi thành Thập Lâu xong.
- Xin mời anh nói.
Sắc mặt của Y Lệ Y lộ ra vẻ vui mừng.
Chỉ cần có thể rời khỏi thành Thập Lâu, nếu không phải chuyện gì quá phận, cô đều sẽ đáp ứng.
- Chính là như vậy...
Mục Lương sát vào bên tai Y Lệ Y.
Anh nhỏ giọng nói tới kế hoạch mới nghĩ ra:
- Ta cần ngươi phối hợp với chúng ta, giao dịch một vài thứ ra ngoài...
- Hả...
Khuôn mặt xinh đẹp của Y Lệ Y phiếm hồng, hơi ngượng ngùng còn mang theo hưng phấn:
- Có thể, hoàn toàn không thành vấn đề.
Cô rất vui làm chuyện kia, dù sao chỉ là hố đám người Ngõa Nhĩ Đa, cô hoàn toàn không có gánh nặng trong lòng.
- Được rồi, nhớ kỹ thu thập đồ đạc xong, chờ ta thông báo.
Mục Lương lui lại một bước.
- Được rồi.
Y Lệ Y ôn nhu nói.
Đôi mắt màu xanh lá cây của cô nhìn chằm chằm Mục Lương, xoay người đi về phía đám người Ngõa Nhĩ Đa, gò má đã khôi phục lại vẻ bình thản điềm tĩnh.
- Ngươi và bọn họ nói giao dịch gì vậy?
Ngõa Nhĩ Đa nghi ngờ hỏi.
- Chính là giao dịch một ít mầm non, với chuyện liên quan tới bụi cây phát sáng kia.
Y Lệ Y thản nhiên nói.
- Hắn nói chuyện gì về bụi cây phát sáng với ngươi?
Có lâu chủ hỏi.
- Bụi cây phát sáng kia là Trà Thụ Tinh Huy, là Thánh Thụ thành Huyền Vũ, dùng lá trà ngâm nước, uống lâu dài có thể kéo dài tuổi thọ.
Vẻ mặt của Y Lệ Y thay đổi, cũng không muốn làm cho những lão hồ ly kia nhìn ra điểm gì.
Cô dựa theo những gì Mục Lương chỉ, biểu hiện ra vẻ tự đắc nói:
- Ta giao dịch không ít mầm non với anh ấy, bọn họ còn cho ta một ít lá trà Tinh Huy.
- Có thể kéo dài tuổi thọ? Sẽ không gạt người chớ?
Có lâu chủ nghi ngờ nói.
- Tặng không lấy tiền, giả thì làm sao?
Y Lệ Y không thèm để, liếc mắt đối phương.
Cô còn nói thêm một câu:
- Hơn nữa, đến lúc đó ta nếm một cái cũng biết thật hay giả.
- Chuyện thật giả lại nói sau.
Ngõa Nhĩ Đa híp đôi mắt một cái, trầm giọng hỏi:
- Ngươi dùng bao nhiêu tinh thạch hung thú để giao dịch một gốc cây mầm non?
- Mười một viên tinh thạch hung thú sơ cấp bậc trung giao dịch một gốc cây mầm non.
Y Lệ Y báo ra cái giá Mục Lương bảo cô nói.
- Một gốc cây giảm bớt một viên tinh thạch hung thú.
Có lâu chủ hai mắt sáng lên.
Vốn là có vài lâu chủ muốn giao dịch, bây giờ, đã có hơi rung động.
- Giao dịch quá ít, bọn họ sẽ không giảm tinh thạch hung thú.
Y Lệ Y nhàn nhạt nhắc nhở.
- Ngươi giao dịch bao nhiêu bụi cây giống?
Có lâu chủ nhất thời tò mò.
- Không nhiều lắm, tổng cộng 100 bụi cây giống!
Y Lệ Y mỉm cười nói.
- Ngươi điên rồi?
Rất nhiều lâu chủ nhìn cô bằng ánh mắt ‘Bại gia nữ’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận